LÊN SAI KIỆU HOA GẢ ĐÚNG CHỒNG


"Đừng hỏi nhiều như vậy, ta hỏi ngươi đồng ý hay không?"
"Nếu ta không đồng ý thì sao?"
"Vậy đừng trách ta không khách khí với ngươi." Ngữ khí Trang Hàm lạnh băng, tay cậu hướng về phía nam nhân trước mặt.

Động tác của cậu làm Ngô Vương ngẩn ra, thậm chí là ngạc nhiên, nữ tử này thế mà lại đang cởi đồ của hắn!!!
Không, không đúng!
Nữ tử làm sao có thể không biết xấu hổ như vậy, huống hồ nàng còn là thiên kim tiểu thư của một danh gia?
Hơn nữa, đánh giá từ thân thủ và nhãn thần mới nãy, nàng so với những nữ nhân khác thật là quá khác biệt.
Trừ phi----
Ngô Vương hiện lên một cái ý niệm trong đầu, con người trước mắt này, là nam nhân!!!
Không sai!
Cậu là nam nhân.


ừ khi bắt đầu hạ kiệu ôm lấy em, ta vốn nên đoán được em là thân nam tử!!
Nghĩ đến đây, Ngô Vương có chút phấn chấn, cong khóe môi nở nụ cười xấu xa nói, "Lẽ nào ta không đáp ứng em, em liền muốn cưỡng gian ta? Em khao khát như vậy a? Vậy được, đến đi." Nói xong hắn nhắm mắt lại, bộ dạng như chờ người tới làm thịt.

Tay Trang Hàm đơ ra, chỉ cảm thấy trên mặt nóng lên, người này thật là dơ bẩn, hạ lưu.

Vốn muốn cởi quần áo hắn, dùng bột ngứa giáo huấn hắn, lại không nghĩ tới sẽ bị cái tên hạ lưu này đùa giỡn.

Nhìn thấy Trang Hàm lơ đãng, Ngô Văn Hiên tay mắt nhanh lẹ, tốc tốc điểm huyệt toàn thân Trang Hàm.

"Phu nhân nếu đã gấp như thế, vậy vi phu sẽ thành toàn cho em."
Thanh âm nhỏ dần, quần áo Trang Hàm đã bị xé toạc, lộ ra bờ ngực.

Quả nhiên là nam nhân.

Ngô Văn Hiên cười khẽ.

Trang Hàm cảm thấy thật khủng hoảng.

Muốn nói lại không thể nói, muốn động cũng không thể động, chỉ có thể mở to mắt không tin được nhìn nam nhân trước mặt lột sạch quần áo trên người cậu.

Cậu có xúc động muốn hét lớn, nam nhân này, tên nam nhân thối tha.....vì sao lại dùng ánh mắt y hệt sói săn nhìn con mồi mà nhìn cậu.

Hơn nữa trong đôi mắt sâu thẳm đó, cậu thấy trong sách miêu tả qua, cái gọi là -- tình dục.


Lẽ nào.....Trang Hàm nhíu mày, nếu cậu nhớ không lầm, trong sách có ghi qua long dương chi hảo, đồng tính luyến, hay là người trước mắt là.....
Nghĩ tới đây, Trang Hàm trợn to mắt.

Ngô văn Hiên ghé lại gần cậu, dán bên tai cậu nói, "Rất kinh ngạc có phải không? Ta đối nam nhân có hứng thú, đặc biệt là đối với em." Thanh âm của nam nhân rất khẽ, khí nóng thở ra làm cho trái tim Trang Hàm run rẩy.

Trang Hàm trừng mắt càng lớn hơn, sợ sệt mà nhìn nam nhân trước mặt.

Đột nhiên cảm giác được nóng rát trên môi, Trang Hàm cảm giác được răng bị cạy mở, đầu lưỡi ẩm nóng của nam nhân trườn vào trong, thuần thục cùng đầu lưỡi cậu dây dưa, nam nhân mê luyến liếm mút môi của cậu.

Hôn xong, nam nhân cười tà nói, "Hương vị rất thơm." nói xong không quên liếm liếm môi.

Trang Hàm chưa từng trải qua tính sự, trên mặt chốc lát đã đỏ hết cả lên.

.

Truyện Nữ Phụ

Cậu trơ mắt nhìn hắn, trong mắt lộ ra xấu hổ cùng giận dữ.

Ngô Văn Hiên nhìn Trang Hàm cười lạnh, nhưng cũng không muốn nói nhiều, gỡ xuống mũ phượng của mỹ nhân, tóc dài rơi xuống, tiếp đó lại ôm lấy cậu, nhẹ giọng nói bên tai, "Là lần đầu tiên của em phải không? Đừng lo, ta sẽ nhẹ một chút."
Nói xong hắn áp người xuống giường, cuồng loạn mà hôn cậu, quần áo bị kéo loạn, rất nhanh hai thân thể khỏa thân áp sát, Trang Hàm trừng mắt bị bức cảm thụ hết nhiệt tình của nam nhân trên người.

Tội nghiệp cho mười tám năm này của Trang Hàm, hoàn toàn không biệt tư vị của tình dục, cậu chưa từng cảm thụ qua sự tình nhiệt liệt làm cho người ta choáng ngợp như vậy, từ kinh ngạc đến hổ thẹn, lại đến thân thể không thể hiểu được mà bị kích thích, cuối cùng là lún sâu, tất cả chỉ trong một khắc.

Cậu bị Ngô Văn Hiên ôm lăn lộn trên giường, lúc thân thể ngừng bị xỏ xuyên, cho dù bị điểm huyệt, Trang Hàm vẫn là cảm nhận được hết -- đau.

Cậu ngước mắt nhìn lên trời, nhìn toàn thân người nam nhân đang ở trên thân mình luân động, trong đầu một mảnh trống không, hoàn toàn choáng váng.

Hết chương 9.


Bình luận

Truyện đang đọc