LÊN SAI KIỆU HOA GẢ ĐÚNG CHỒNG


Trang Hàm lạnh lùng khịt mũi, "Hừ, chắc là trò quỷ của bà nương ác độc kia rồi.

Nương, người cứ tùy tiện tìm một mảnh vải đỏ cho con đội đi, nếu không con sẽ như thế này lên kiệu đó."
"Không được, không được.

Sẽ làm hư hết lễ nghi, bị người ta cười vào mặt mất." Trang mẫu nhăn mày, "Làm sao mới tốt đây?"
"Ai, phu nhân, nếu không chúng ta lấy cái khăn thêu trùm đầu năm đó đã đoạt giải ra cho thiếu gia đội lên đi? Cái khăn đấy còn có thể dẫn gọi bướm tới nữa, không phải sẽ càng làm cho thiếu gia thêm cốt khí sao?" Trương mụ mụ đề nghị.

Đúng rồi a, ta làm sao lại đem chuyện này quên mất đi chứ?" Trang mẫu hứng khởi nói, "Trương mụ mụ, người mau đi lấy nó qua cho Hàm Nhi đeo lên."
Khăn trùm đã đưa tới, hình thêu là Mẫu Đơn Hoa Khai, Trang Hàm nhìn nhìn, cười nói, " Cái này có gì đặc biệt sao."
"Thiếu gia người không biết, mẫu đơn hoa trên này là do phu nhân tự tay thêu đó, hơn nữa sống động như thực, năm đó lấy ra thi còn có bươm bướm bay tới đậu lại trên bề mặt, rất là kinh người a."
"Ô~~Còn có chuyện này sao?" Trang Hàm thì thầm.

"Ai da, phu nhân, phu nhân, giờ lành tới rồi, Tân nương lên kiêu, nhanh lên kiệu a..." Bà mai Lâm chạy đến trong phòng gấp gáp la lên.

Trang mẫu lệ rơi đầy mặt nhìn nhi tử nhà mình, vốn là một thân nam nhi, lại không thể không mặc lên váy cưới đi xuất giá.


Trên đời này có lẽ chỉ là duy nhất.

"Hàm Nhi, tới bên đó rồi, vạn sự phải cẩn thận." Trang mẫu khẩn trương nắm chặt tay Trang Hàm nói, "Nương hi vọng con đừng suy nghĩ quẩn, đừng quên còn có nương ở nhà chờ con a."
Trang Hàm nhìn nương hắn, gật gật đầu, đội lên khăn trùm ra khỏi cửa viện.

Đi tới đại môn Trang gia, trước khi bước lên kiệu hoa, cậu lại quay đầu nhìn phụ thân một lần, âm thầm cầu nguyện, hi vọng quyết định của mỗi mình mình sẽ không liên lụy đến Trang gia, phụ thân mẫu thân đều có thể thân thể an khang, an hưởng tuổi già.

Tiếng pháo nổ, giống trống khua chiêng.

Hai vị tiểu thư nhà Trang gia xuất giá kéo người toàn thành đến xem náo nhiệt, quang cảnh rất hoành tráng.

Theo thứ tự, kiệu của Trang đại tiểu thư ở đằng trước, kiệu của Trang Hàm đi theo phía sau.

Đội ngũ tiễn dâu giống y hệt nhau, làm cho dân chúng đứng xem hoan hô vỗ tay, nói với nhau Trang gia này có rất nhiều tiền a.

Trang Hàm ngồi trong kiệu hoa, nghe tiếng kèn, chiêng, trống, mà còn có tiếng của mấy đứa nhỏ trên phố đang hát ca dao —
Hoa kiệu hoa kiệu triều tiền tẩu
Hoa kiệu cái kia triều tiền tẩu

Kiệu tử nhất đài chi nhi ca
Chi ca chi ca chi nhi ca
Kiệu tử nhất đài chi nhi ca
Hoa kiệu hoa kiệu triều tiền tẩu
Hoa kiệu cái kia triều tiền tẩu
Tỏa niệt nhất xúy đê nhi tháp
Đê tháp đê tháp đê nhi tháptháp
Tỏa niệt nhất xúy đê nhi tháp
Kiệu tử nhất đài chi nhi ca
Tỏa niệt nhất xúy đê nhi tháp
Lạt bá nhất hưởng ô nhi oa
Pháo trường nhất phóng phi nhi pha
Chi nhi ca đê nhi tháp
Ô nhi oa phi nhi pha
......
Kiệu tử đài đáo tân lang gia
Hoa kiệu hoa kiệu triều tiền tẩu
Hoa kiệu cái kia triều tiền tẩu
Kiệu tử nhất đài chi nhi ca
Chi ca chi ca chi nhi ca
......
Trang Hàm nghe được tiếng ca hát của mấy đứa nhỏ đi xa dần, trong tâm nghĩ, bài hát xuất giá này cũng khá là thú vị, chỉ đáng tiếc, ta là một thân nam tử, nếu không kiệu hoa này đến nơi cũng sẽ rất chờ đợi bộ dạng của lang quân là như thế nào..


Bình luận

Truyện đang đọc