LUST: HAM MUỐN - THU ĐIỀN MẠCH MẠCH

Sáng sớm hôm sau, ánh nắng trong trẻo ấm áp xuyên qua cửa sổ chiếu vào đầu giường, thỉnh thoảng bên ngoài vang lên vài tiếng chim lanh lảnh.

Phồn Du đỡ lấy tay chân đau nhức của mình, thiếu chút nữa ngã xuống giường.

Thắt lưng truyền đến đau đớn, đêm qua suýt chút nữa eo cô đã bị hắn bẻ gãy.

Phồn Du quay đầu lại nhìn Chu Dịch còn đang ngủ say, mấy ngày nay hắn hầu như đều bận rộn với công việc, hiếm khi thấy hắn có thể ngủ ngon đến bây giờ.

Phồn Du chọc chọc vào cánh tay cường tráng của Chu Dịch, oán giận lầm bầm: “Đã có tuổi như vậy rồi, sao ham muốn tình dục lại giống như cậu bé mười tám mười chín tuổi vậy chứ.”

Phồn Du chui vào chăn bông, cúi đầu ngửi mùi hương trên ngực mình, đến bây giờ vẫn còn ngửi thấy vị ngọt của kem.

Đây chính là thành quả của việc đêm qua Chu Dịch ăn không hết bánh kem nên chơi xấu.

Hắn còn mở miệng nói không thể lãng phí nó.

Chu Dịch cởi quần áo Phồn Du ra, đặt cô lên trên bàn ăn đã được lau sạch sẽ, bàn ăn dài và to đến mức hai ba người Phồn Du cũng có thể nằm xuống hết.

Phồn Du chưa bao giờ thử qua quá trình làm tình ở bàn ăn, nên cô xấu hổ co tròn lại thành một quả bóng.

Chu Dịch cưỡng chế mở cơ thể đang co lại của Phồn Du ra, đặt cô nằm xuống thành hình chữ X, hắn từ bên cạnh lấy một chiếc thìa bằng bạc, múc một muỗng kem rồi bôi lên ngực cô.

đầu v* bị chiếc thìa bạc lạnh lẽo kích thích trở nên cương cứng, quầng vú đỏ dính đầy kem, như hồng mai bạch tuyết xinh đẹp.

“Tôi muốn nếm thử món ngon nhất trong đêm nay.” Chu Dịch ngồi ở trên ghế, giống như thường ngày ăn cơm. Hắn cúi đầu, vùi đầu vào ngực Phồn Du, từng chút một liếm sạch kem trên đó.

“Ư a … đừng làm thế này …” Phồn Du thoải mái ôm lấy cổ Chu Dịch.

Chiếc lưỡi linh hoạt mạnh mẽ của Chu Dịch liếm lấy từng tấc kem trên ngực cô, hai bầu ngực lập tức giống như trái mật đào mới rửa.

Chu Dịch dời tầm mắt tới đôi chân đang khép chặt lại của cô, nhẹ nhàng mở ra.

“Cái miệng nhỏ bên trên đã được ăn bánh kem, thì cái miệng nhỏ bên dưới cũng phải cho ăn.”

“Không muốn, phía dưới không muốn ăn.”

“Muốn.” Chu Dịch không có phép cô từ chối mà múc một thìa kem lớn, trát lên âm phụ của Phồn Du.

Hắn lại múc thêm một chiếc thìa khác nhét vào huyệt nhỏ đang khép kín.

“Không muốn, đủ rồi, đủ rồi …” Hoa môi bị tách ra, cái thìa cứng rắn lạnh lẽo cắm vào trong đường đi non mềm ấm áp, làm Phồn Du hoảng sợ.

Chu Dịch rõ ràng không có suy nghĩ muốn dừng lại, hắn lại múc một muỗng kem nhét vào huyệt nhỏ của Phồn Du, cho đến khi huyệt nhỏ được nhét đầy hắn mới dừng lại động tác.

Chu Dịch há miệng hôn lên miệng huyệt, mút kem ra ngoài, thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi đâm thọc khuấy động kem bên trong.

Phồn Du bị kích thích ưỡn eo, rên rỉ không thành tiếng, cô nghĩ mình sớm muộn gì cũng sướng chết dưới đầu lưỡi của Chu Dịch.

Chu Dịch kéo Phồn Du đến cạnh bàn, đem hai chân cô dang rộng, hắn cởi cúc quần, bôi bánh kem lên dương v*t mình rồi động thân đâm vào.

“Mấy ngày nay bận rộn, nên đã lâu không quan hệ với em.” Chu Dịch ngậm lấy đầu v* Phồn Du liếm mút, thỏa mãn thở dài, “Bé con, chơi em vẫn sướng như vậy.”

Vòng eo rắn chắc của Chu Dịch giống như lắp mô tơ điện, đâm chọc liên tục không biết mệt mỏi, không giảm lực độ.

Phồn Du cuối cùng cũng biết thế nào là cẩu eo lừa điểu [1].

Phong cảnh trên bàn ăn vô hạn, một hồi kiều diễm.

[1] Cẩu eo lừa điểu:

“Cẩu eo” ý chỉ eo của một người đàn ông rất khỏe mạnh-> làm việc trên giường rất tốt.

“Lừa điểu” dương v*t như của con lừa-> rất to



Ngón tay Phồn Du nhẹ nhàng hất lông mi Chu Dịch, trong lòng ghen tị, không ngờ lông mi ẩn sau tròng kính lại dài và dày như vậy.

Chu Dịch tỉnh lại vì ngứa mắt, vừa mở mắt ra đã thấy đôi mắt sáng ngời của Phồn Du, cô tức giận chào hỏi: “Chào buổi sáng.”

“Làm sao vậy?” Chu Dịch xoay người đè lên người Phồn Du, thân dưới hắn cũng tinh thần phấn chấn mà “chào cờ” mạnh mẽ đè lên chân cô.

“Chán ghét, bên dưới của em đau, eo cũng đau, anh mà cắm vào nữa em sẽ không để ý đến anh.” Phồn Du nâng chân lên đá hắn, không ngờ làm cho bộ phận sinh dục của hai người càng thêm chặt chẽ dán sát hơn.

“Được được được, tất cả đều là lỗi của tôi.” Chu Dịch nhéo nhéo cái cằm tinh xảo của Phồn Du, cưng chiều nói: “Không cắm vào nữa, cứ dán lại như vậy một lát, ngoan.”

Phồn Du khinh thường: “Đàn ông đáng tin cậy, lợn sẽ leo cây.”

Chu Dịch cười cười, bên dưới ngo ngoe rục rịch, “Vậy tôi phải cố gắng làm cho xứng đáng với đánh giá của em.” Hắn chậm rãi cọ xát, nhưng không cắm vào.

“Hừ, anh nhìn xem.” Phồn Du đập vào ngực Chu Dịch hỏi: “Hôm nay anh không đến công ty à?”

“Ừ, không đi.” Chu Dịch chậm rãi tăng nhanh động tác dưới thân, “Nhưng tối nay có tiệc tối, em đi cùng tôi đến đó, có được không?”

“Nhưng, em chưa bao giờ đi chỗ đó, lỡ làm cho anh mất mặt thì phải làm sao?” Phồn Du đối với buổi tiệc này có chút khao khát cũng có chút lo lắng.

“Em đi theo tôi là được, sẽ không có mất mặt, tự tin lên, cục cưng của tôi.” Chu Dịch dịu dàng cổ vũ Phồn Du.

“Phụ nữ tham gia trong bữa tiệc cùng anh trước đó là ai? Kiều Mộ Nhất?” Phồn Du rũ mắt xuống, thiếu tự tin hỏi.

Chu Dịch thở dài một hơi, bất đắc dĩ lắc đầu, “Phụ nữ thật là, đều lôi chuyện cũ ra tra hỏi.”

“Em xin lỗi.” Phồn Du ngay lập tức xin lỗi, “Em đã vượt quá giới hạn.”

Chu Dịch hôn lên trán Phồn Du, dỗ dành nói: “Mặc kệ trước đây là ai, sau này đều là em.” Lời vừa dứt, dương v*t thô cứng của Chu Dịch cũng mạnh mẽ cắm vào.

Trên giường lại một trận gợn sóng, tình dục sáng sớm, mang theo một chút ngọt ngào.

Bình luận

Truyện đang đọc