MAU XUYÊN KÝ CHỦ LÀ NGƯỜI KHÔNG THỂ TRÊU VÀO

Đám người Trần Thiệu Nguyên cũng đã nhịn một hồi lâu, cả đám đều trông như khỉ, chỉ chốc lát sau liền chạy mất bóng. Ninh Hiên ở phía sau đi rất chậm, Bạch Trạch Nhiễm ở bên cạnh cô.

"À, chụp ảnh cho tôi." Ninh Hiên nghĩ mệt mỏi nửa ngày, chạy xa như vậy không chụp chút ảnh trở về liền không có lời, huống chi từ khi cô vào thân thể này cũng chưa từng chụp ảnh!

Ninh Hiên nghĩ thân phận của cô bây giờ là đàn ông, lại không thể bày ra dáng vẻ giống con gái, liền đứng dưới tàng cây anh đào ngước mắt nhìn hoa trên cây, Bạch Trạch Nhiễm đứng ở xa xa cầm điện thoại di động ấn nút chụp.

"Được rồi."

Ninh Hiên cười đi qua, vừa vặn gió nhẹ thổi qua, hoa anh đào rơi xuống. Có một đóa nghịch ngợm rơi xuống trên đầu Ninh Hiên. Bạch Trạch Nhiễm giơ tay lên, Ninh Hiên dừng bước, có một loại cảm giác luống cuống tay chân.

"Có hoa." Bạch Trạch Nhiễm dịu dàng lấy những bông hoa trên đầu Ninh Hiên xuống.

"Anh trai nhỏ ở bên kia kia thật đẹp trai a." Có cô gái mặc váy màu hồng nhìn Ninh Hiên cười ngây ngô, đồng bọn bên cạnh đẩy cô cũng không biết đang nói cái gì, cô gái kia mặt đỏ hơn phân nửa.

Đã lâu lắm rồi cô gái kia mới lấy hết dũng khí đi tới trước mặt Ninh Hiên, "Anh ơi, em có thể thêm wechat của anh không? "

"Được." Đối với nữ nhân chủ động tới cửa Ninh Hiên từ trước đến nay đều không cự tuyệt.

Thêm wechat xong liền thấy tên Bạch Trạch Nhiễm đứng bên cạnh thất thần.

Thiếu gia sau này sẽ cưới vợ sinh con, lập gia đình lập nghiệp. Cứ như vậy làm thế nào để chịu đựng được.

"Tiểu nô lệ ngươi làm sao vậy?" Ninh Hiên không biết suy nghĩ trong lòng Bạch Trạch Nhiễm, chỉ cảm thấy có chút kỳ quái.

" Hài tử sau này của thiếu gia hẳn là sẽ rất đáng yêu đúng chứ?"

Ninh Hiên nhìn về phía Bạch Trạch Nhiễm, vì sao cô lại cảm thấy BOSS phản diện nói lời này hình như mang theo một cỗ oán khí, là cô cảm thấy sai sao?

"Tôi làm sao có thể có con, tôi cũng sẽ không kết hôn." Muốn nàng ở đây chịu đựng đến khi kết hôn sinh con, nằm mơ đi. Hai ngày sau, cô liền sẽ bỏ chạy.

"Thiếu gia không kết hôn?" Con ngươi Bạch Trạch Nhiễm lập tức sáng lên rất nhiều.

"Kết hôn cái gì, tôi không cha không mẹ ai quản tôi."

"Vậy tôi cũng không kết hôn, cả đời ở cùng thiếu gia."

"Chờ ngươi có cô nương ngươi thích thì sẽ không nói như vậy."

"Vậy thiếu gia kia sẽ có cô nương thích sao?"

"Không." Cô thích cô nương nào chứ, cô là con gái mà.

"Vậy tôi cũng sẽ cả đời không kết hôn."

[Đinh hạnh phúc giá trị +10 hiện tại giá trị hạnh phúc 75]

Ninh Hiên nhìn về phía Bạch Trạch Nhiễm ánh mắt cổ quái, cả đời không kết hôn có cái gì hạnh phúc. Hắn không thích phụ nữ sao? Quản hắn, dù sao còn có một Trần Thiệu Nguyên ở đó chuẩn bị.

Bình luận

Truyện đang đọc