MỘT NỤ HÔN KHÔNG ĐỊNH TÌNH THÌ LÀM SAO ĐÂY



Khi thực lực của hai người không mấy khác biệt, có thể vì trình độ thưởng thức mỗi người khác nhau hoặc khuynh hướng cảm xúc mà có chỗ đứng khác nhau, thậm chí một chút nhược điểm còn có thể thu được một ít đồng cảm.

Con người luôn đồng cảm với kẻ yếu, nhưng thực lực như trời với đất kiểu này, còn là bên thực lực kém chủ động khiêu khích, tình huống lại hoàn toàn khác.

Phải biết rằng, trong bản biên tập còn đặc biệt đưa ra cảnh đặc tả Ninh Lục Ly mỉm cười vỗ tay.

Nhìn vào thì Ninh Lục Ly cũng không định nói gì, khi nghe chỉ mang thái độ thưởng thức.

Nhưng Tề Hoành Vũ cứ phải điểm danh muốn Ninh Lục Ly nhận xét, đưa mặt đến tay anh xin đánh, cái này chỉ có thể hình dung bằng "ngu ngốc".  
Tiểu sinh lưu lượng thường đều có một đặc điểm, fan nhiều, anti cũng nhiều.

Mà fan cỏ đầu tường trong nhóm fan nhiều, fan trung thành thì ít, thuộc tính của fan cỏ đầu tường đa phần là hôm nay có thể thích bạn, ngày mai lại có thể vì một chuyện nhỏ mà quay đầu chuyển thành anti.

Tống Học Bân gần như có thể tưởng tượng ra cảnh tượng rầm rộ sau khi tập 1 phát sóng, các loại bình luận như "vừa ác vừa ngu", "ngàn dặm tặng đầu người" phỏng chừng sẽ quét đầy màn hình.

  
Cố Mậu Hành cuối cùng cũng mở miệng: "Bản biên tập này là tôi nhìn họ cắt, bài hát phía sau cũng là tôi bảo họ tìm người thu âm."  
Nghe được đáp án này, Tống Học Bân cũng không thấy ngạc nhiên, dù sao Tề Hoành Vũ là người kiếm nhiều tiền nhất của phòng làm việc, nếu không phải quyết định của Cố Mậu Hành, bên tổ đạo diễn của "Cộng Sự Tuyệt Nhất" cũng không cắt ghép như thế.

"Mậu Hành, chuyện của Vứt Bỏ Nick Phụ lần trước tôi đã tìm Tiểu Tề xác nhận rồi, cũng kiểm tra ghi chép chuyển khoản thẻ ngân hàng dưới tên cậu ta rồi, xác thực không phải cậu ta làm."  
Tống Học Bân cho rằng vì chuyện lần trước nên Cố Mậu Hành không vui, thế nên mới cảnh cáo Tề Hoành Vũ như vậy.

"Cho nên?" 
"Cậu xem thử tập phim này có thể sửa lại chút không? Chuyển bài hát kia xuống cuối hoặc cho sang trailer tuyên truyền, dù sao độ bàn tán cũng có rồi, cũng không đến mức phải khiến Tiểu Tề khó xử như vậy." 
Cố Mậu Hành lại không trả lời câu hỏi này của Tống Học Bân mà chuyển đề tài nhắc đến một chuyện khác: "Hợp đồng của Tề Hoành Vũ, tôi nhớ là còn 3 năm nữa nhỉ?"  
Tống Học Bân nghe tới đây, cơ mặt khẽ biến, sau lưng đầy mồ hôi lạnh.

Cố Mậu Hành có ý gì, hắn muốn phong sát Tề Hoành Vũ?   
Thời gian 3 năm, nếu không có bất cứ tài nguyên nào và không được lộ mặt, đối với những nghệ sĩ căn cơ sâu dày cũng là một đả kích trí mạng, càng không nói đến một tiểu sinh lưu lượng chưa có một tác phẩm đạt giải như Tề Hoành Vũ.

"Bản gốc của Khoá Giới Xướng Tương là lỗi của tôi, tự tiện cho Tiểu Tề xem.


Hotsesrch trên Weibo mấy ngày trước cũng do tôi suy xét không đủ chu đáo, chưa làm tốt việc quản chế người hâm mộ..."
Để cái cây rụng tiền to nhất trong tay không chết yểu, Tống Học Bân dùng hết sức kéo mọi chuyện lên người mình.

Bởi vì anh ta biết, nể tình chuyện trước kia, Cố Mậu Hành không đến mức vì mấy chuyện này mà nổi giận với anh ta.

Tề Hoành Vũ thì không năm chắc, trong mắt Cố Mậu Hành, Tề Hoành Vũ chỉ là một nhân viên khôg nghe lời trong công ty mà thôi.

Tống Học Bân thầm mắng trong lòng một câu, thằng nhóc Tiểu Tề lúc trước nghe lời là thế, cố gắng lại dám liều, sao giờ nổi tiếng rồi lại bắt đầu đắc ý quên mất hình tượng, không nghe khuyên bảo nữa.

"Tôi nói rồi, chuyện Khoá Giới Xướng Tương lần trước là lần cuối cùng." Cố Mậu Hành gõ mặt bàn, "Tề Hoành Vũ là nghệ sĩ kiếm tiền nhiều nhất dưới tay anh, nể mặt anh nên bỏ qua chuyện lần đó, quá tam ba bận."  
Trái tim tắc nghẹn nơi cổ họng Tống Học Bân cuối cùng cùng buông xuống: "Tôi quay về sẽ nói chuyện tử tế với Tiểu Tề, cậu ta vẫn còn là một đứa trẻ, mắc vài lỗi cũng là điều khó tránh."  
"Đứa trẻ 20 tuổi?"
 
Giọng điệu Cố Mậu Hành cứng nhắc nhưng lại mang đầy ý chế nhạo.

"Anh nói lại câu này với Tề Hoành Vũ, hợp đồng cậu ta kí với công ty còn 3 năm.

Đừng vì ngông cuồng mà lấy tiền đồ của bản thân ra chơi đùa." 
Cố Mậu Hành thấy Tống Học Bân há miệng muốn nói thêm gì đó, trực tiếp khua tay cắt ngang: "Chuyện Cộng Sự Tuyệt Nhất thì không cần nói nữa, anh đã nói cậu ta là đứa trẻ, trẻ con cũng phải ăn đòn thì mới nhớ lâu được."
  
***
Cách lúc chính thức phát sóng "Cộng Sự Tuyệt Nhất" còn một đoạn thời gian, nhưng để kéo dài độ nóng và độ bàn tán, đoàn đội quan hệ xã hội đã sắp xếp các loại tin tức, các kiểu trailer đăng trên Weibo chính thức của tổ tiết mục cũng không thể ngừng.

Ninh Lục Ly sau hai ngày làm cá muối ở nhà, anh cảm thấy chuyện này không thể tiếp tục nữa, thảm kịch trứng vịt của thử thách đầu tiên thật sự quá mất mặt.

  
Bây giờ Weibo chính thức của tổ tiết mục vẫn chưa đăng trailer, một khi đăng lên quả thực là thân bại danh liệt.

Đối với sự kiện lần này, Ninh Lục Ly đã chuẩn bị xong việc bị chê cười rồi.

Bởi vì thủ thách sút gôn đến cuối cùng, vị thủ môn truyền kỳ nọ thật sự thương xót bọn họ, trên cơ bản chỉ đứng nguyên tại chỗ không làm mấy động tác nhào lên cứu bóng, ngay cả mấy nữ khách mời cũng thu nhập được một quả.

Chỉ có Ninh Lục Ly, giống như thắp sáng kỹ năng thần kì nào đó, không phải đá trúng xà ngang thì là đập cột dọc, vô cùng chính xác.


  
Ninh Lục Ly nghĩ trước nghĩ sau, cảm thấy vẫn nên thăm dò quy trình phía sau một chút thì hơn, cái tên Cố Mậu Hành kia là nhà chế tác, chắc chắn sẽ biết chút gì đó.

Anh cũng không có tinh thần cạnh tranh, không cần phải nói cụ thể hạng mục với anh, chỉ cần Cố Mậu Hành tiết lộ chút ít đề nghị, ví dụ có thể luyện trước kĩ năng ở mặt nào đó là được.

Nghĩ là làm, đây là triết lí cuộc đời của Ninh Lục Ly, hành động max điểm chưa từng mập mờ.

"A lô, Cố Mậu Hành à, xuất phát từ thân phận cộng sự và đối tác CP, có phải cậu nên ra tay tương trợ...không được không được, thế này chẳng có khí thế gì cả."
 
"A lô, tôi, Ninh Lục Ly đây, quy trình quay phim tiếp theo thế nào...hình như hơi trực tiếp quá? 
"A lô, Tiểu Cố Tử, Trẫm lệnh cho ngươi dâng kế hoạch tiếp theo lên đây...Ninh Lục Ly mày bị thần kinh à? 
Không sai, Ninh Lục Ly đang diễn tập thử các lời thoại, thử GET tư thế chính xác để liên lạc với Cố Mậu Hành, nhưng mà cố gắng của anh dường như chẳng có hiệu quả gì.

 
Thời gian đã qua nửa tiếng, cuối cùng Ninh Lục Ly hết kiên nhẫn.

Anh ném cái điều khiển từ xa mà anh giả làm cái điện thoại lên sô pha: "Phiền, đụng phải thằng khốn Cố Mậu Hành này là thấy phiền."  
Ninh Lục Ly trực tiếp lăn lộn trên chiếc sô pha rộng lớn mềm mại, chỉnh xong tư thế "nằm Cát Ưu"[1], Ninh Lục Ly quyết định xem bộ phim tìm linh cảm rồi lại gọi tiếp.

Vừa mở tivi lên tiếng chuông điện thoại đã reo vang.

"A lô, ai vậy, a lô, nói đi chứ?" Ninh Lục Ly a lô hai tiếng, phát hiện cảm giác không đúng, lôi cái điện thoại bên tai ra xem.

.......
Điện thoại đâu ra, rõ ràng là cái điều khiển.

Vừa nãy diễn thử cả nửa ngày, anh coi điều khiển là điện thoại, cầm lên theo thói quen.

Đợi đến khi Ninh Lục Ly khó lắm mới móc được cái điện thoại ra khỏi sô pha thì chuông đã ngừng rồi.


Anh nhìn ba chữ Cố Mậu Hành trên mà hình, trong lòng chán nản vì bỏ lỡ cơ hội: "Sao lại không kiên nhẫn như thế, thế thì sao kiếm được nhiều tiền, làm sao đưa phòng làm việc trở thành công ty giải trí hạng đầu trong nước chứ.

Chẳng đợi Ninh Lục Ly độc thoại xong, điện thoại trong tay anh lại reo lên.

  
Ninh Lục Ly chưa kịp chuẩn bị tâm lí, ngón tay vô thức ấn nghe, điện thoại đả thông.

"A lô? Tiểu Ly." 
"......"
  
Ninh Lục Ly không muốn nói chuyện, nghe máy trong tích tắc thật sự là quá mất mặt, nói không chừng sẽ khiến Cố Mậu Hành cho rằng anh ôm điện thoại chờ hắn gọi tới.

"Tiểu Ly? Có nghe thấy không?"
"Chuyện gì, nói." 
Ninh Lục Ly lời ít ý nhiều, khí thế vôcungf mạnh mẽ.

  
Cố Mậu Hành bên kia điện thoại nhướng mày, có hơi bất ngờ, Ninh Lục Ly lại không trực tiếp ngắt máy.

Sau khi đoạn tuyệt, hắn nghĩ thông một vào chuyện, cũng từng thử hàn gắn lại mối quan hệ với Ninh Lục Ly, nghĩ rằng có thể quay về làm bạn thì đã mãn nguyện rồi.

Nhưng mỗi lần hắn gọi tới, Ninh Lục Ly nghe thấy giọng hắn là trực tiếp ngắt máy, vô cùng quyết đoán không chút nể mặt.

Cố Mậu Hành mỉm cười, nhưng trong giọng nói lại không để lộ chút nào: "Chuyện có liên quan tới trailer tuyên truyền, có một vài chi tiết cần phải bàn bạc một chút, nếu cậu rảnh thì đến công ty tôi một chuyến được không?" 
"Người kính nghiệp như tôi đây tất nhiên sẽ không từ chối bàn chuyện công việc.

Nói đi, mấy giờ." 
"Ba giờ chiều, tôi đợi cậu." 
"Là chúng tôi, chuyện kiểu này đương nhiên tôi phải dẫn người quản lí đi cùng." 
"Không sao, cậu quyết định."  
Ở trước mặt Ninh Lục Ly, Cố Mậu Hành trước giờ không hề có giới hạn.

Đúng ba giờ chiều, Ninh Lục Ly dẫn theo Trần Quang tới phòng họp của công tu Cố Mậu Hành.

Trong phòng họp, Cố Mậu Hành và đoàn đội xã giao của hắn đã đợi bên trong.

Sau khi Ninh Lục Ly ngồi xuống, Cố Mậu Hành cũng không nói thêm gì nữa, trực tiếp nói rõ nguyên nhân bảo Ninh Lục Ly tới đây lần này.


"Trailer tuyên truyền lần trước đăng lên đã qua khoảng một tuần rồi, để duy trì độ bàn tán của chương trình, ngày mai Weibo chính thúc của tổ tiết mục sẽ đăng trailer mới." 
Cố Mậu Hành ra hiệu giám đốc bộ phận xã giao chiếu trailer tuyên truyền lên.

Ninh Lục Ly xem mà chỉ muốn che mặt, thật sự là biểu hiện của anh có hơi kém.

Nhưng anh biết anh phải mượn chương trình này để tăng danh tiếng, trong trailer tuyên truyền kia nhất định có càng nhiều cảnh quay càng tốt.

Cho nên chuyện này không phải là Cố Mậu Hành không tốt, mà là bản thân anh thực sự quá kém.

Thực ra trailer này đã tận lực giảm bớt phần Ninh Lục Ly đá hết quả này đến quả khác mà không vào, mà dẫn dắt theo hướng tinh thần sa sút, debuff vận xui các kiểu, thế nên lúc này mới toàn đá trúng cột.

Nhưng khó mà tránh khỏi có sự tồn tại của một vài "đòn tinh"[2], lại thêm không ít seeder của đối thủ cạnh tranh luôn nhìn chằm chằm.

Sau khi trailer tung ra, các kiểu bình luận chỉ trích Ninh Lục Ly vô dụng, Cố Mậu Hành vì lăng xê CP mà cưỡng ép ghép đội không có lòng được thua sẽ khó mà tránh được.

Cố Mậu Hành kiên nhẫn giải thích xong nguyên nhân gọi Ninh Lục Ly tới đây họp, rồi lại trấn an, nói: "Tiểu Ly, đừng lo lắng, đoàn đội xã giao đã làm xong các phương án ứng phó tướng ứng rồi.

Tiểu Lý, Tiểu Lý?"  
 
Cố Mậu Hành vốn muốn bảo giám đốc xã giao Tiểu Lý chiếu phương án lên, ngờ đâu gọi mấy câu mà không thấy trả lời, đôi mày hắn nhíu lại nhìn sang.

"Hả...á...xin lỗi." 
Giám đốc xã giao Tiểu Lý lúc này mới lấy lại tinh thần từ cảm giác chấn động khi Nhân sinh quan bị tác động, thật sự là không phải anh ta lơ đãng khi họp đâu.

Thật sự là cảnh tượng vừa xảy ra quá huyền ảo, phải biết là sếp lớn Cố Mậu Hành của bọn họ khi họp quả thực chính là ma vương.

Bình thường hắn tham gia cuộc họp đều ngồi trên kia, cả quá trình mặt lạnh và kiệm lời, mấy câu nói nhiều nhất thì là:
"Không được, về sửa lại."
"Được, qua."  
"Bà già" nói luyên thuyên một đống lời vừa rồi là ai vậy, đó không phải ma vương cuồng công việc, sếp Cố Mậu Hành của bọn họ."  
______
Chuyên mục giải nghĩa
[1] nằm Cát Ưu: Cát Ưu là một diễn viên Trung Quốc.

[2] 杠精 [gàng jīng]: Đòn tinh
Là từ mang nghĩa xấu, chuyên chỉ những người khi tranh biện cố ý bám bắt những ý kiến trái ngược thông qua việc bắt bẻ phản đối người khác mà giành được sự khoái cảm cho mình..


Bình luận

Truyện đang đọc