[NARUTO – ĐỒNG NHÂN] QUANG ÁM ĐIÊN ĐẢO

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Otsutsuki Kaguya

Trong óc có hố, não động lại mở, luôn muốn làm chuyện gì, vậy mà cuối cùng đều thành tìm chết QAQ

Đây là một sản vật của quá trình buông thả chính mình, thiết định cặn kẽ sẽ được đưa ra trong truyện, cố gắng cho não động của mình một lời giải thích hợp lí viên mãn, nếu như không làm được… Vậy thì cũng hết cách rồi. Đội nồi chạy đi

CP NaruSasu HashiMada ObiKaka ShiIta TobiIzu

————————

Otsutsuki Kaguya chậm rãi mở mắt ra, đôi mắt màu trắng hờ hững không cảm xúc.

“Byakugan?” Sasuke cau mày. “Bà ta rốt cuộc là ai?”

“Bà ta là Otsutsuki Kaguya, là người đầu tiên có được chakra trên thế giới này, thuỷ tổ chakra.” Senju Hashirama vẫn đang cười, đôi Rinne Sharingan màu đỏ máu quỷ dị nhìn chằm chằm đối phương không chớp mắt. “Ngàn năm trước, bà ta bị hai đứa con trai, cũng chính là Lục đạo tiên nhân cùng tổ tiên của Hyuga phong ấn, Tsukuyomi vĩnh cửu trên thực tế là thuật thức giải phong ấn cho bà ta.”

Uchiha Madara đã từng có ý định thực hiện Tsukuyomi vĩnh cửu, lúc này đã xệ mặt xuống: “Nhưng trên tấm bia đá nhà tôi…”

Senju Hashirama hất cằm, ý chỉ Zetsu đen đã kích động leo lên người Otsutsuki Kaguya: “Trên thực tế thì bia đá nhà cậu đã bị Zetsu đen sửa mất rồi, mục đích chính là để hồi sinh Kaguya.”

Mặt Uchiha Madara hoàn toàn đen lại.

Kakashi bắt lấy trọng điểm: “Ngài Đệ Nhất, ngài nói Tsukuyomi vĩnh cửu là thuật thức giải phong ấn, nhưng lúc nãy rõ ràng không có gì xảy ra cả.”

“Nếu thật sự dùng Tsukuyomi vĩnh cửu thì vẫn phải để các người chịu khổ một lần, cũng hơi phiền toái chút. Dù sao thì Jinchukiri của Thập vĩ cũng có rồi, ta giúp một tay giải phong ấn cho bà ta cũng không có vấn đề.”

Naruto lại càng không hiểu mấu chốt trong đó, hỏi: “Vậy tại sao ông muốn thả một người bị con trai mình phong ấn ra?”

Kaguya lúc này cũng quan sát mấy người trước mặt, cảm ứng được chakra quen thuộc, ánh mắt bà nhìn về phía Naruto và Sasuke: “Hai ngươi… là Indra và Asura… hai ngươi hình như cũng vậy.” Câu nói cuối cùng là nói cho Senju Hashirama và Uchiha Madara.

Trừ những người chuyển sinh thì Kaguya cũng không thèm để mắt đến người nào khác, trong mắt bà thì những người còn lại chỉ như những con kiến mà thôi. Chỉ có một người cho bà cảm giác bị uy hiếp mạnh nhất, chính là Senju Hashirama vẫn ung dung cười tủm tỉm với đôi mắt giống hệt con mắt thứ ba của bà.

Kaguya nói: “Không, ngươi không chỉ là chuyển sinh của Asura… Ngươi rốt cuộc là ai?”

Senju Hashirama cười lớn, bước đến trước mặt Kaguya, một tay kiềm chế cổ tay đối phương. Kaguya phản xạ muốn phản kích, nhưng lại không có chút lực lượng nào. Đã lâu rồi chưa từng cảm nhận được tư vị bị người khác kiềm chế, Kaguya kinh hãi. Senju Hashirama lại ôn nhu nói: “Đừng làm loạn, tôi cần một thời gian nói rõ một số chuyện.”

“Nói bắt đầu từ đâu đây.” Senju Hashirama ngẫm nghĩ một chút. “Lúc ban đầu bà ăn mất quả của Thần thụ để bình định loạn thế, thậm chí còn dung hợp với Thần thụ, biến thành hoá thân của nó. Ngay sau đó bà liền sinh hai đứa con, cũng chính là Lục đạo tiên nhân cùng tổ tiên của Hyuga.”

“Liệu bà có từng nghĩ đến, tại sao Thần thụ phải kết quả không?”

“Cái kia, chẳng lẽ là vì sinh sản?” Naruto không nhịn được tiếp một câu.

Senju Hashirama gật đầu cười: “Thần thụ, nói cho cùng, cũng chỉ là thực vật mà thôi, nở hoa kết quả để sinh sản là bản năng của nó. Quả của Thần thụ cần hơn ngàn năm để chín. Mà bà lại ăn nó trước khi nó chín, bà hoá thành Thần thụ, tự nhiên sẽ phải gánh lên trách nhiệm sinh sản của nó, vì vậy bà mới sinh ra hai đứa con ngay sau đó.”

Kaguya cuối cùng cũng biến sắc: “Ngươi chẳng lẽ…”

“Hyuga tạm thời không nhắc đến. Hậu duệ của Lục đạo tiên nhân, tộc Uchiha thừa kế đôi mắt của tiên nhân, tộc Senju và Uzumaki thừa kế thân thể của tiên nhân. Đã như vậy, từ ngàn năm đến nay, huyết kế mộc độn chỉ mình tôi có lại là thừa kế từ ai?”

Những người ở đây đều không phải kẻ ngu, Senju Hashirama đã nói đến nước này, ai không hiểu thì đúng là một kẻ ngu xuẩn thực sự.

“Thần thụ.” Uchiha Madara là người bình tĩnh nhất. “Hashirama, cậu muốn nói cậu thật ra là hậu duệ của Thần thụ?”

“Dùng từ hậu duệ thì cũng không chính xác lắm. Thần thụ là độc nhất vô nhị, nó đã tồn tại từ lúc loài người viễn cổ còn chưa xuất hiện. Trên thế giới này, vĩnh viễn chỉ có thể có một Thần thụ. Thần thụ mới ra đời sẽ dẫn đến cái chết của Thần thụ cũ, hút hết toàn bộ lực lượng của nó để phát triển.”

“Vì vậy Kaguya không thể nào phản kháng tớ. Vì tớ đại biểu tương lai, còn bà ta đã sắp suy vong.” Senju Hashirama nói tiếp. “Bây giờ, chỉ cần giết Kaguya là tớ sẽ trở thành Thần thụ mới.”

Uchiha Madara khoanh tay trước ngực, mặt rất chê bai: “Vốn đã là một tên đầu gỗ rồi, cậu còn định biến thành một cái cây thật sao?”

“Làm sao có thể, Madara, cậu đừng đoán mò.” Senju Hashirama mặt khổ sở. “Chính vì tớ không muốn biến thành một cái cây nên mới làm ra nhiều chuyện như vậy đó!”

“Mau nói tiếp đi.” Uchiha Madara không nhịn được thúc giục.

Senju Hashirama uỷ uỷ khuất khuất ồ một tiếng.

Senju Tobirama thì nghiêng mặt, cảm thấy thảm không nỡ nhìn.

Những người còn lại: “…” Dù không đúng lúc lắm, nhưng họ vẫn thấy lập trường của Hokage Đệ Nhị và Đệ Nhất phải đổi một cái mới phù hợp khí chất của họ.

“Biến thành Thần thụ có gì hay ho. Một khi tớ thực sự trở thành Thần thụ, thì chuyện đầu tiên phải làm sẽ là giết hết toàn bộ ninja, đoạt lại lực lượng đã mất. Đây chính là chấp niệm của Thần thụ. Năm đó Kaguya không khống chế được, tớ như vậy. Mà đến lúc đó thật, thì ý chí cá nhân của Senju Hashirama cũng sẽ hoàn toàn biến mất.”

“Năm đó, lúc còn ở Konoha, tớ từng mơ thấy… Không, nói đúng hơn, là lấy được trí nhớ truyền thừa của Thần thụ qua giấc mơ, nên mới có thể biết những thứ này. Khoảng thời gian đó, gần như hàng ngày tớ đều phải đối kháng với chấp niệm của Thần thụ, mỗi ngày gặp những người xung quanh đều phải cố kiềm chế chính mình không giết người. Cuối cùng tớ phát hiện, tớ không thể ở lại nơi toàn ninja như vậy nữa, nếu không sớm muộn gì sẽ xảy ra chuyện, vì vậy tớ nhất định phải rời đi.”

“Sau đó căn cứ vào trí nhớ truyền thừa mình lấy được, tớ đi khắp thế giới tìm di tích liên quan đến Thần thụ. Sau đó càng nhận được nhiều trí nhớ, tớ cũng dần biết chuyện về Kaguya, Lục đạo tiên nhân, tổ tiên của Hyuga và Zetsu đen, đồng thời ảnh hưởng của Thần thụ cũng càng ngày càng nặng. Trong một khoảng thời gian rất dài, trong đầu tớ chỉ toàn ý niệm muốn giết chết Kaguya là hoá thân của Thần thụ, đơn giản là ép người ta nổi điên.”

“Cuối cùng, trước khi tớ sắp điên mất, tớ trở về tấn công Konoha, như mong muốn, tớ chết trên tay cậu, Madara.” Senju Hashirama thở dài. “Khi đó tớ đã bị Thần thụ ảnh hưởng rất sâu, tế bào trên người cũng biến đổi. Đặc tính của thực vật là sức sống mãnh liệt và rất khó chết hẳn, như tớ dự đoán, mấy năm sau tớ tự tỉnh lại. Chết một lần rồi, trạng thái tinh thần của tớ tốt hơn nhiều, ít nhất ý niệm giết người có thể khống chế lại. Không lâu sau tớ gặp được Tobirama, bất đắc dĩ, đành nói những chuyện này cho nó, nó quyết định giúp tớ.”

“Rinnegan của tôi là thế nào?” Uchiha Madara đột nhiên hỏi. “Tôi vẫn rất kì quái, tại sao sau khi giết cậu tôi lại có Rinnegan. Rinnegan không thể so với Mangekyo, không phải chỉ cần bị kích thích là có thể mở được.”

Senju Hashirama trầm mặc một hồi lâu: “Tớ từng lén để cậu ăn một phần tế bào của mình, trước khi rời Konoha. Tớ cần một đôi Rinnegan, Madara, cậu là người duy nhất có thể lấy được Rinnegan.”

Uchiha Madara cười lạnh: “A, vì vậy cậu cố ý chết trên tay tôi, không chỉ vì hoá giải sự ảnh hưởng của Thần thụ lên cậu, mà còn để tôi có thể mở Rinnegan. Hokage Đệ Nhất đúng là thần cơ diệu toán, cái gì cũng sắp xếp chu toàn.”

“Đây là lỗi của tớ, tớ không cách nào phủ nhận, nhưng khi đó tớ thật sự không có lựa chọn nào khác.” Senju Hashirama thở dài. “Trên thực tế, chúng ta cũng là chuyển sinh chakra của Otsutsuki Indra và Otsutsuki Asura, con trai của Lục đạo tiên nhân. Trừ cậu ra, nhìn khắp tộc Uchiha, cũng không có ai có thể mở Rinnegan, mà tình hình của tớ cũng không kịp đợi nữa.”

“Nếu như tớ chết là có thể giải quyết vấn đề của Thần thụ, thì tớ sẽ rất vui lòng tự đi chết, nhưng không phải vậy. Ngàn năm đã qua, quả của Thần thụ đã chín hẳn, coi như không có tớ thì Thần thụ mới cũng sẽ xuất hiện trong những người thừa kế huyết mạch của Otsutsuki Kaguya. Tớ sẽ không giao chuyện này cho đời sau giải quyết, cũng không dám đánh cuộc rằng người đó sẽ không có ý tưởng gì với lực lượng của Thần thụ, vì vậy tớ chỉ có thể tự mình ra tay.”

Vẻ mặt vẫn kiên định của Senju Hashirama rốt cuộc lộ ra một phần mệt mỏi cùng bi ai. Uchiha Madara là người hắn không muốn tính toán nhất, rồi lại không thể không tính toán. Nhưng hắn không hối hận, đúng như hắn nói, lòng người khó đoán, đối với lực lượng của Thần thụ, hắn muốn tránh mà không kịp, còn người khác thì sao?

Hơn nữa, khi Thần thụ chọn người thừa kế, chuyển sinh chakra của con trai Lục đạo tiên nhân thừa kế lực lượng thuần tuý nhất của ông, khả năng họ bị chọn trúng hơn xa những người khác! Một khi có người động tâm với lực lượng này, Lục đạo tiên nhân cùng tổ tiên của Hyuga đã chết, cho dù có thể về hiện thế, nhưng cũng không thể trực tiếp nhúng tay vào hiện thế, nhiều lắm chỉ là giao phó lực lượng của mình cho người khác thôi. Đến lúc đó, chỉ dùng lực lượng âm độn hay dương độn, làm sao có thể địch nổi người đã đạt được lực lượng Thần thụ, hoá thân thành nó?

Còn không bằng, để cho tất cả dừng lại trong tay mình, mới có thể thật sự an tâm!

Bình luận

Truyện đang đọc