NGƯỜI NGƯỜI CƯNG CHIỀU SƯ MUỘI MIỆNG QUẠ ĐEN


Con thỏ lúc nãy lại xuất hiện.

Thấy nàng nhìn sang, con thỏ lại trợn mắt nhìn nàng một cái, sau đó xoay mông nhảy đi.

Làm Hoa Linh Cơ không khỏi chớp chớp mắt, tự hỏi có phải mình xuyên không thời gian ngắn rồi hay không, nếu không sao lại có sự kiện lặp lại thế này?
"Linh Cơ, muội đứng ở nơi đó làm gì, đi thôi."
“À à!”
Hoa Linh Cơ vội vàng đuổi kịp đồng môn, nhưng đi mấy bước, nàng vẫn không nhịn được quay đầu lại ——
Lại thấy con thỏ kia xuất hiện, nó len lén đi theo sau lưng nàng, vừa thấy nàng nhìn lại, nó một lần nữa liếc nàng!
Hoa Linh Cơ buồn bực, con thỏ này muốn ăn đòn à?
Đáng tiếc, vì con thỏ trợn mắt, không nhìn rõ đường đi dưới chân nên lúc rơi xuống, “bộp” một cái, nhảy vào đống “bánh” hôi thối!
"Úi --"
Hoa Linh Cơ nhìn thấy, lập tức ghét bỏ vội thu lại lòng tò mò, đuổi kịp đội ngũ đồng môn.

Con thỏ cả người dơ bẩn cũng hoảng loạn nhảy đi.

Địa điểm cần đến tiếp theo cũng không xa, thậm chí còn không cần phi hành, chỉ cần nhảy vọt là chọn được địa điểm dừng chân tiếp theo.

Tuy nhiên, không lâu sau, con thỏ lại xuất hiện.


Hoa Linh Cơ chắc chắn con thỏ này có bệnh, thấy các đồng môn xung quanh không để ý đến mình, nàng dứt khoát đi đến chỗ con thỏ.

Cái miệng ba cánh của con thỏ mở ra đóng lại, nhưng không phát ra âm thanh, nó chỉ vặn vẹo người, rồi liên tục trợn mắt nhìn nàng.

"Nha Nữ, có lẽ nó muốn ngươi đi với nó đó."
Trong yên lặng, Phong Ma Bình mở miệng nói ra suy đoán của mình.

Hoa Linh Cơ cũng kịp phản ứng, kinh ngạc hỏi con thỏ: "Là vậy à?"
Thỏ gật đầu lia lịa.

Hoa Linh Cơ:...!
“Ngươi muốn ta đi với ngươi thì có thể dùng đầu ra hiệu mà, trợn mắt ngoác mồm làm gì?” Nàng mắng mấy câu, rồi vươn tay xách hai lỗ tai con thỏ lên: “Ngươi là ai, sao ta phải đi với ngươi?"
Con thỏ vội đạp đạp chân, nhưng không nói gì.

"Nha Nữ, nó chỉ hơi có linh trí thôi, vẫn chưa nói được.

Nhưng mà ta nghĩ ta biết ai tìm ngươi rồi."
"Ai?"
"Mạnh Đoàn."
Nghe vậy, con thỏ gật đầu lia lịa, xem ra đúng là từ con nhím yêu Mạnh Đoàn kia.

Hoa Linh Cơ khó hiểu: "...Con heo yêu kia á? Hắn tìm ta làm gì?"
“Chắc là muốn tìm tin tức của thiếu chủ.

Hắn… Ngươi buông con thỏ này ra trước đã.”
"Ồ."
Hoa Linh Cơ đặt con thỏ trở về mặt cỏ, xua tay: “Bây giờ ta không rảnh, ngươi về bẩm báo với chủ nhân ngươi, chuyện gặp mặt thì bao giờ có cơ hội rồi nói.”
Con thỏ nghiêng đầu, không trợn mắt nữa mà ngoan ngoãn rời đi.

Chờ con thỏ rời đi, Hoa Linh Cơ vội vàng hỏi Phong Ma Bình có vẻ muốn nói lại thôi là đang định nói gì.

Phong Ma Bình giải thích: "Hai ngày trước Mạnh Đoàn có tìm ta, nói muốn gặp ngươi, thương lượng chuyện tìm kiếm thiếu chủ.


Thế nhưng, Tôn chủ từng ra lệnh cho những yêu ma nghe lệnh ngươi làm việc là không được tự tiện chiêu mộ những yêu ma khác cho ngươi, bởi vậy nên ta không nói ngươi biết.”
Hôm nay Mạnh Đoàn lại phái tiểu yêu tới tìm cách liên hệ với ngươi, không liên quan đến ta, là hắn phạm giới.

Nếu Tôn chủ biết được, chắc chắn sẽ phạt hắn.”
“Ồ?” Đây là lần đầu tiên Hoa Linh Cơ nghe nói chuyện này: “Tại sao Ma tôn không cho các ngươi đi chiêu mộ yêu ma khác cho ta?”
"Chuyện này thì ta không biết, Tôn chủ tự có quyết sách anh minh của ngài."
Chậc chậc, đồ nịnh bợ.

“Vậy ta có nên gặp Mạnh Đoàn không?”
“Ta nghĩ là không.

Đầu tiên, Tôn chủ không thích các ngươi có liên hệ.

Thứ hai, Nha Nữ ngươi không cần gặp mặt Mạnh Đoàn.

Hắn muốn liên hợp với ngươi cùng tìm thiếu chủ, nhưng mà ngươi thì không cần.”
Hoa Linh Cơ nghe vậy thì gật đầu lia lịa: "Ừ, cũng có lý.

Phong Ma Bình, ngươi đúng là càng ngày càng thông minh.”
Phong Ma Bình đột nhiên được khích lệ thoáng im lặng, sau đó cười cười, xem ra rất vui vẻ.

Hoa Linh Cơ vừa đi theo đồng môn, vừa lơ đãng nghĩ về những lời Phong Ma Bình nói, và cả Mạnh Đoàn.

"Linh Cơ, xem kỹ chưa? Có muốn tự mình thử một lần không?"
Hoa Linh Cơ lấy lại tinh thần, ngượng ngùng cười nói: "Không không không, ta tư chất ngu dốt, vẫn chưa xem hiểu."

"Chắc chắn là lười biếng mất tập trung rồi." Y Duyệt sư tỷ gõ gõ trán nàng: "Học tập không nghiêm túc!"
“Huhu.”
Không lâu sau, đội ngũ của Trình Tiên kết thúc công việc bên ngoài, trở lại môn phái.

Ở biên giới bên ngoài, trong đám cỏ rậm rạp, một con nhím đen khổng lồ giận dữ húc mạnh vào cây, húc mạnh đến nỗi khiến cành lá kêu lào xào!
"Chết tiệt! Nàng ta dám coi thường ta, không cho ta mặt mũi! Thật là một con quạ kiêu ngạo.

Ta nhất định sẽ tìm được thiếu chủ trước nàng ta, nghênh đón thiếu chủ quay về Ma cung!"
Bên cạnh hắn, con thỏ kia trợn trắng mắt.

...!
Vì động tĩnh của Mạnh Đoàn, Hoa Linh Cơ vốn đã bất an kể từ khi nhận được mệnh lệnh mới từ Ma tôn, bây giờ lại càng thêm bất an, ưu sầu đến mức to đầu.

Còn hai mươi ngày nữa là đến thời hạn một tháng Ma tôn nói, nàng nên làm gì đây?
Thậm chí nàng còn mong, thiếu chủ mau mau tìm nàng tâm sự! Nàng và thiếu chủ nói rõ thân phận của mình cho đối phương biết, ai ai cũng không cần che giấu nữa!
Nếu như thiếu chủ muốn tiếp tục ở lại Nhân giới… Hắn chắc chắn muốn ở lại Nhân giới rồi.

Vậy nàng phải làm sao đây? Nàng nên… đánh yểm trợ giúp hắn? Hay nàng nên nói với Ma tôn nàng không đủ năng lực, không thể nằm vùng nữa, muốn về nhà!?.


Bình luận

Truyện đang đọc