NHÂN VẬT PHẢN DIỆN LÀ MỘT GÃ CỐ CHẤP CUỒNG EM GÁI

Thái độ của cô rất rõ ràng, đến đây là vì tri thức chứ không phải kiếm sống, về phương diện học tập luôn chăm chỉ cố gắng, không vì vừa thi đại học xong mà buông lỏng thư giãn. Cuộc sống vô lo vô nghĩ cứ thế trôi qua, mỗi ngày chỉ đi qua đi lại giữa nhà và trường, không khác lúc học cấp 3 là mấy.

Cô cũng làm quen thêm bạn mới, còn gặp Lê Hạ ở trường mấy lần, vì hai người vốn đã thân thiết nên dì Liên còn mời Lê Hạ tới ăn cơm.

Ba người bạn tốt giờ chỉ còn hai, Bạch Tinh đã tới một thành phố xa xôi, không thể thường xuyên tụ tập cùng nhau, bởi thế mà lần nào video call cô nàng cũng than lên thở xuống.

Lê Hạ học chuyên ngành luật, chương trình rất nặng nên cũng không thể đi chơi với Hạ Miên Miên thường xuyên được. Hạ Miên Miên có bạn mới, nhưng vì không ở ký túc xá, lại thêm thi cử liên miên nên cô cũng không có nhiều thời gian tụ tập với mọi người.

Ngoại hình Hạ Miên Miên thiên về hướng ngọt ngào, khuôn mặt vẫn còn nét trẻ con, dáng người cũng không quá cao, cùng lắm chỉ được m6 nên được rất nhiều bạn nam hâm mộ. Vào học chưa được bao lâu mà đã có tin đồn một cậu bạn trong khoa thích cô, đang chuẩn bị tỏ tình.

Hạ Miên Miên tò mò hỏi thăm bạn bè xem người đó là ai?

Bạn cô trả lời một cái tên, nhưng hình như Hạ Miên Miên cũng chưa từng nghe bao giờ.

Năm nhất đại học ấy mà, toàn là những tấm chiếu mới vừa trải qua kỳ thi đại học trăm đắng ngàn cay, bước chân vào cuộc sống mới, ai mà không bừng bừng khí thế, ai mà không kích động chờ mong một mối tình vườn trường đẹp như mơ?

Thế nên đối với việc chọn đối tượng, không cần nghĩ nhiều, nhìn vừa mắt là được! Hạ Miên Miên cảm thấy tình yêu mù quáng như thế rất kỳ lạ. Sau khi cô nghe tin đồn cũng không để ý nhiều, biết thế rồi cũng quên, trong đầu chỉ đinh ninh nhớ tới chuyện trước khi đi ngủ sẽ gọi video cho Hạ Văn Xuyên.

Nhưng không lâu sau đó, cô gặp cô bạn mới Tôn Nhiên trong một tiết chuyên ngành, đó là một cô gái phương bắc tính tình lạc quan tươi sáng. Cô bạn kéo tay Hạ Miên Miên, hỏi:

“Thấy bảo bạn trai cậu đỉnh lắm hả?”

Hạ Miên Miên ngẩn ra, không biết Tôn Nhiên nghe tin này từ đâu, cô nhớ là mình đâu có nói chuyện này với ai mà.

“Hả? Cậu nghe ở đâu thế?”

Hạ Miên Miên hỏi lại.

“Hình như là từ ký túc xá nam truyền ra hay sao á. Chẳng phải mấy hôm trước có tin bạn cùng khóa định theo đuổi cậu sao? Sau mới nghe nói cậu có bạn trai rồi, người ta còn rất giỏi giang, dáng người cao to, lưng hùm vai gấu các kiểu, đi đâu cũng có hai vệ sĩ theo sau cơ mà!”

Hạ Miên Miên:...

“Miên Miên, chuyện này có thật không?”

Tôn Nhiên hạ giọng, nói thầm: “Bạn trai cậu là đại ca trong giới thật hả?”

Hạ Miên Miên:...

Hiểu lầm này mặc dù không được “bình thường” cho lắm, nhưng thôi coi như chó ngáp phải ruồi, sau này sẽ không ai để mắt tới cô nữa. Tối về nói chuyện phiếm với Hạ Văn Xuyên qua điện thoại, kể lại việc này mà Hạ Miên Miên cười không ngừng được, cười xong mới hỏi:

“Chắc không phải anh bảo vệ sĩ cố tình loan tin đồn đâu nhỉ?”

Hạ Văn Xuyên nhìn gương mặt đỏ bừng lên vì cười của cô, mắt cũng không thèm chớp, nói:

“Dù có là anh đồn, thì cũng phải là bạn trai em đẹp trai ngời ngời, sao có thể tự nói mình lưng hùm vai gấu được???” Hạ Miên Miên nghĩ thế cũng thấy đúng, kiểu tự bôi đen thế này không phải phong cách của Hạ Văn Xuyên.

“Thôi không nhắc tới chuyện này nữa, chúng ta nói việc chính đi.”

Hạ Văn Xuyên vừa tằm xong, người trên để trần, vừa lau tóc vừa nhìn chăm chú nhìn cô gái trên màn hình video. Hạ Miên Miên đang nằm sấp trên giường, nghe anh nói vậy thì vô thức chống tay nhổm dậy, hỏi:

“Việc chính gì cơ?”

Anh ném cái khăn sang một bên, tay kia không biết đang làm gì, nói:

“Kéo cổ áo thấp xuống một chút, hừ hai tiếng anh nghe xem nào.”

Hạ Miên Miên:...

Con mẹ nói đây là việc chính hả???

Thời điểm các câu lạc bộ tuyển thành viên, Hạ Miên Miên vừa tan học, đang chuẩn bị về thì bị Tôn Nhiên tóm lại kéo đi đăng ký. Cô nàng nói không dám đi một mình mà không tìm thấy ai khác, đánh phải rủ Hạ Miên Miên đi cùng để thêm can đảm. Hạ Miên Miên gọi điện cho lái xe, bảo anh ta chờ một lúc rồi đi với Tôn Nhiên.

“Cậu định đăng ký câu lạc bộ gì thế?”

Hạ Miên Miên hỏi.

“Tớ không tham gia câu lạc bộ, tớ muốn vào hội sinh viên. Đúng hôm nay các anh chị cũng mở đơn tuyển nên tớ mới muốn đi thử xem sao.”

Tôn Nhiên trả lời. Hạ Miên Miên hơi ngạc nhiên, cười nói:

“Không ngờ cậu lại có lòng cầu tiến thế đấy.” Tôn Nhiên tặng cho cô một cái liếc mặt đưa tình, rồi mới cười:

“Không phải đâu, tớ muốn gặp hội phó hội sinh viên thôi, là học bá của trường chúng ta đấy, đẹp trai cực kỳ luôn!!!”

Hạ Miên Miên:...

“Anh ấy không những đẹp trai mà con học giỏi, nghe đồn gia thế không tầm thường đâu. Vì theo học trường mình nên người nhà mua cho anh ấy một căn hộ nhỏ gần đây, đến trường bằng BMW đó, trời ơi trời ơi, đây chẳng phải là hình tượng nam chính tiêu chuẩn trong tiểu thuyết ngôn tình sao???”

Hạ Miên Miên nghe vậy thầm nghĩ, vẫn chưa đủ đâu. Bên cạnh có một siêu cấp trai đẹp, Hạ Miên Miên đã miễn dịch với các loại nhan sắc khác, gặp anh trai học bá trong truyền thuyết thì thấy cũng bình thường thôi.

Đơn đăng ký của Tôn Nhiên là do học bá phát cho, điều này làm cô nàng kích động không thôi, tay cầm bút cũng run theo. Hạ Miên Miên đứng bên thấy buồn cười, đành cầm bút viết hộ, hàng chữ ngay ngắn xinh đẹp xuất hiện trên trang giấy.

“Bạn học này, hay em cũng điền 1 đơn nhé?”

Học bá hỏi Hạ Miên Miên. Hạ Miên Miên lắc đầu, đáp:

“Em không có thời gian, chi đi cùng cậu ấy thôi.”

Điền xong, Hạ Miên Miên trả lại đơn đăng ký cho học bá, học bá nhìn cô cười:

“Tham gia hội sinh viên có thể giúp em rèn luyện và phát triển nhiều kỹ năng, cũng coi như là cơ hội để cọ xát thực tế, anh thấy em có thể suy nghĩ thử.”

Hạ Miên Miên nhìn anh ta bằng ánh mắt kỳ quái, thầm nghĩ hội sinh viên thiếu người đến thế à? Còn phải thuyết phục người ta tham gia?

“Không ạ, em không có hứng thú.”

Cô từ chối. Học bá hơi suy nghĩ, nói:

“Thế này đi, chúng ta add Wechat, khi nào em nghĩ kỹ rồi thì nói với anh.”

Hạ Miên Miên cười nhạt:

“Không cần đâu ạ, bạn trai em không thích em add Wechat của bạn nam khác.”

Mọi người:...

Ra khỏi nơi đăng ký, Tôn Nhiên thảng thốt nói:

“Biết thế đã không rủ cậu tới, chẳng phải học bá rất lạnh lùng sao? Sao mà vừa thấy cậu đã đòi add Wechat, chẳng lẽ vừa gặp đã yêu?”

Hạ Miên Miên chẳng buồn để ý tới cô nàng. Hai ngày sau, trong khoa kinh tế có tin đồn, học bá ra tay theo đuổi, đối tượng chính là Hạ Miên Miên năm nhất. Tin này vừa truyền ra, cả khoa rúng động, ai cũng tò mò không biết Hạ Miên Miên là nhân vật thế nào, sao có thể khiến học bá đổ đứ đừ như thế.

Bàn qua tám lại một hồi mới vỡ lẽ, Hạ Miên Miên chính là cô nàng có bạn trai lưng hùm vai gấu, vệ sĩ kè kè trong truyền thuyết. Nhưng mà học bá có vẻ rất quyết tâm, nói rằng chỉ cần chưa kết hôn thì mọi người đều có cơ hội cạnh tranh công bằng.

Đúng là gan tày trời!

Sau khi nhân viên tình báo Cổ Thiên thu thập đầy đủ tin tức liền lập tức báo cáo lại cho Hạ Văn Xuyên. Chẳng mất bao lâu cậu ta đã nhận được “tiền nhuận bút”, con số này đủ để cậu chàng tiêu pha chơi bời cả mấy tháng cơ đấy!

Mắt Cổ Thiên nhòa lệ, thầm hạ quyết tâm coi tình báo là nghề nghiệp mình tôn thờ suốt cả cuộc đời. Hôm đó tan học, học bá lái con xe trị giá cả chục triệu, tay ôm đóa hoa hồng tới đón Hạ Miên Miên, định hẹn cô đi ăn tối.

Đám người vây xem vừa ao ước vừa ghen tị, thi nhau chụp ảnh lại đăng lên diễn đàn trường, cảm thán bạch mã hoàng tử không đây thì đâu! Nhưng chưa được bao lâu, một chiếc Bentley đắt gấp mười lần tiến tới, trong nháy mắt đã khiến con BMW bên cạnh trông chẳng khác gì đống sắt vụn.

Những ống kính ban nãy còn tập trung hết về phía học bá ngay lập tức chuyển hướng sang anh chàng đẹp trai chưa biết tên. So với người này, hình như học bá cũng chẳng có gì đáng nói. Có mấy cô cậu sinh viên còn chụm đầu lại thì thầm:

“Đây là minh tinh nào thế? Hạ Miên Miên vừa tới bãi đỗ xe đã bị đám đông vây kín bên ngoài dọa hết hồn, thẩm nghĩ hôm nay có hội thảo gì hả? Hay là nhân vật lớn nào? Nghe nói trước kia từng có đoàn làm phim lấy bối cảnh của trường, chẳng lẽ có đoàn khác nữa hả?”

“ Nghĩ thế, cô vô thức nhìn về phía đám đông, sau đó, liếc qua đã thấy chiếc Bentley quen thuộc nhà mình đậu cách đó không xa. Hai mắt Hạ Miên Miên sáng lên. Hạ Văn Xuyên đến đây??? Vậy mà chẳng báo cho mình gì cả!!!”

Thấy xe, Hạ Miên Miên rất nhanh đã thấy Hạ Văn Xuyên đang đứng cạnh. Vì chuyện công ty mà đã hơn nửa tháng hai người không gặp nhau. Niềm vui bất ngờ làm cô kích động vô cùng, chậm bước chạy về phía anh.

“Hạ Văn Xuyên!!!”

Cô vui vẻ gọi tên anh. Hạ Văn Xuyên tháo kính râm xuống, nghiêng đầu nhìn bảo bối của mình đang chuẩn bị sà vào lòng. Anh cười vươn tay ra, Hạ Miên Miên vừa tới gần, anh đã nhấc bổng cô lên rồi ôm siết vào ngực.

Quần chúng ăn dưa nhất tề hét lên kinh ngạc, động tác đón ôm quá mức thuần thục, vừa nhìn là biết đã từng làm rất nhiều lần. Học bá cầm hoa hồng đứng cạnh bỗng dưng cảm thấy mình là đồ thừa, mình không nên ở đây mà phải chui vào gầm xe mới đúng!!

Hạ Văn Xuyên ôm Hạ Miên Miên, giương mắt nhìn học bá, cái nhìn vừa khinh miệt vừa khiêu khích. Học bá thì sao chứ, một đòn của anh cũng để khiến tên nhãi này bay màu! Hôm đó, trên diễn đàn trường có một bài đăng, vừa lên không lâu đã thu về bao la bình luận.

“Đây là tình yêu thần tiên gì vậy!!!”

Tấm hình ghim kèm trong bài post, chàng trai anh tuấn nhẹ nhàng nâng cô gái nhỏ lên, rồi ôm thật chặt như báu vật, phía sau hai người họ còn có chiếc xe Bentley giá cả trăm triệu. Vì bài đăng này mà từ đó về sau không còn ai dám có ý đồ với Hạ Miên Miên nữa, theo đuổi sao nổi?!

Bình luận

Truyện đang đọc