NHẬT KÍ MUA NHÀ CỦA CÔ NÀNG NAM TÍNH



Sáu giờ sáng, Cố Xán Xán liền rời giường.



Rất chịu khó tắm rửa qua một lần rồi đi tìm Lâm Viện.



Sáng sớm, Hoàng Tiểu Phỉ cũng thức dậy, cô đăng ký thi bằng lái, dự định lấy được bằng lái sớm một chút.



Hai ngày nay tuy vẫn ở cùng Triệu Hoa như bình thường, nhưng một khi mầm mống nghi ngờ kia được gieo xuống sẽ mọc rể nảy mầm, càng nhìn càng thấy không hợp lý.



Ví dụ như lúc Triệu Hoa ở bên mình, còn luôn nhìn di động, nhắn tin, nhưng khi cô kiểm tra lại phát hiện di động Triệu Hoa được cài thêm mật mã, cô căn bản không vào được.



Lúc này Hoàng Tiểu Phỉ mới nghĩ, trước kia lúc Triệu Hoa hẹn hò với Cố Xán Xán cùng lúc cũng nhắn tin mờ ám với mình, khi đó Cố Xán Xán sẽ nghĩ như thế nào, có phải cũng là dạng giày vò này không.



Bất quá cô nghĩ đến bộ dáng Cố Xán Xán lại cảm thấy càng bi kịch, bởi vì cô biết Cố Xán Xán kia khẳng định sẽ không hoài nghi Triệu Hoa, vô tâm vô phế thật hạnh phúc.



Muốn nói đến việc hiểu Cố Xán Xán, Hoàng Tiểu Phỉ cảm thấy mình so với Triệu Hoa còn biết rõ hơn nhiều.



Nhắc tới Cố Xán Xán, Triệu Hoa vẫn rất không cam lòng, nhưng gần đây sự chú ý của anh bị dời đi, vì anh gặp được một nữ tác giả xinh đẹp, cô tác giả này khi so với vị hôn thê Hoàng Tiểu Phỉ còn hấp dẫn, nhiều khí chất hơn.



Bệnh cũ của Triệu Hoa lại tái phát.



Lúc này đến phiên Hoàng Tiểu Phỉ lo được lo mất, may mà lúc trước khi mua xe là mua cho cô, cô rất kiên trì chuyện này.



Sáng sớm, Hoàng Tiểu Phỉ hẹn với Vương Sâm đăng kí với ban đào tạo lái xe, hai người đi cùng nhau.



Cũng không phải Hoàng Tiểu Phỉ có ý với anh, cô chỉ trùng hợp nói ra một câu, Vương Sâm nói anh cũng muốn ghi danh, vừa khéo như nhau nên cùng đi.



Khi Cố Xán Xán đến nhà Lâm Viện, cô ấy còn chưa rời giường.



“Xán Xán, con đã đến rồi, Tiểu Viện ngày hôm qua rất khuya mới về nhà, dì đi gọi nó.” Mẹ của Lâm Viện là một người phụ nữ rất xinh đẹp, nhưng năm tháng như ngọn đao, từng nhát từng nhát làm cho người già đi, thần sắc của bà bây giờ, không còn trẻ tuổi, trên đầu có vài sợi tóc bạc, nhưng lúc cười rộ lên trông rất rạng rỡ.



“Không sao, dì để cho cậu ấy ngủ tiếp một lúc, cũng đúng, con đến đây sớm như vậy là muốn thử tay nghề của dì a, đã lâu không được ăn bánh hành chiên của dì.” Chỉ cần mẹ của Lâm Viện không quá đau thương, thời điểm bình thường là một người rất tốt, tài nấu ăn cũng ổn, nhưng nếu gặp lúc bà đang đau khổ, ai khuyên cũng không nghe, biện pháp tốt nhất chính là tránh đi.




Nhìn vẻ mặt lúc này hẳn là tâm tình của bà không tồi.



Cố Xán Xán và Lâm Viện là bạn tốt, lúc còn đi học thường xuyên đến nhà cô ăn cơm, cũng rất quen thuộc, nhà ở khu dân cư cũ, hai phòng ngủ, nghe nói là của ba mẹ bà để lại cho bà, cả tòa nhà có tám lầu, không có thang máy.



“Cũng là nha đầu con biết nói ngọt, vậy dì đi làm điểm tâm, con gọi Tiểu Viện dậy đi.” Trên người dì Lâm buộc một cái tạp dề đã bạc màu, vào phòng bếp.



Cố Xán Xán nhìn thân ảnh trong phòng bếp, dì Lâm rất xinh đẹp, bộ dáng nấu cơm cũng rất đẹp, cô hoàn toàn không hiểu vì sao ba của Lâm Viện lại ly hôn với bà, nếu cô là đàn ông, gặp được một người phụ nữ tốt như vậy, lại hiền lành dịu dàng, nhất định sẽ đối xử thật tốt.



Bất quá trái tim của của đàn ông và lòng của phụ nữ hoàn toàn không giống nhau, thẩm mỹ của đàn ông cũng bất đồng với phụ nữ.



Cố Xán Xán nhìn dì Lâm, lại nghĩ đến mình, không biết mình về sau sẽ như thế nào... Gần đây có vẻ như thật sự biết yêu, cô lại đa sầu đa cảm rồi, Cố Xán Xán lắc lắc đầu, vẫn nên đi gọi cô nàng Lâm Viện chết dầm kia.



Tấn công phòng ngủ Lâm Viện, trực tiếp đến bên giường, quấy nhiễu cả nửa ngày mà người này cũng không dậy, ngủ như lợn chết, Cố Xán Xán rút một cái trang sức lông chim đặt trên bàn, vạch tới vạch lui trên mặt Lâm Viện, người này rốt cuộc cũng mở mắt ra, trong mắt còn dính ghèn, một bộ ngủ không đủ giấc.



“Cố Xán Xán, lão nương diệt ngươi.” Lâm Viện xoay người đứng lên, đem người quấy nhiễu giấc mộng của mình đặt xuống dưới, hai tay bóp cổ cô ấy.



“Khụ khụ, là cậu đồng ý hôm nay đi theo xem nhà với mình.” Cố Xán Xán mặt đã đỏ lên, mỗi lần gọi người này rời giường, đều phải trải qua cảm giác mất nửa cái mạng, rời giường rất hay nổi cáu.



Lâm Viện lại nghĩ là có việc thật, tay nới lỏng ra một chút, Cố Xán Xán vội vàng bật người dậy, dụi dụi cổ mình, lại nhìn thấy cô gái kia tóc dài như nữ quỷ, cười nói, “Tiểu Viện Tử, mình phát hiện cậu không hóa trang vẫn rất đẹp, cùng Tiểu Sảnh gì đó như nhau, bộ dáng phong tình.”



“Đương nhiên.” Nghe bạn tốt khen mình xinh đẹp, Lâm Viện còn rất đắc ý, “Chị đây là diễm lệ trời sinh.”



Sau đó đứng lên đi đánh răng, mới nhớ đến cô câu kia làm sao là khen mình, là mắng khéo mình là nữ quỷ thì đúng hơn, miệng dính đầy bọt kem còn chưa sạch sẽ lại chạy ra tìm Xán Xán tính sổ.



Hai người ở trên giường ầm ĩ một trận hồi lâu, mẹ Lâm Viện đi vào nhìn thấy hai cô gái túm chặt nhau, trên mặt dằn không giấu nổi tươi cười, “Ăn cơm được rồi.”



Lâm mẹ mặc dù có lúc quá đắm chìm trong thế giới của mình, ai xuân thương thu, ngoài trừ điểm ấy thì là một người mẹ rất tốt, chăm sóc con mình rất chu đáo, nhưng hoàn cảnh gia đình không có ba, tính cách Lâm Viện khó tránh khỏi sẽ cực đoan một chút, giữa hai mẹ con luôn có ngăn cách, không hợp ý nhau.



Cho nên mẹ cô vừa đi vào, Lâm Viện liền nghiêm trang đứng lên, không hề đùa giỡn, cùng Xán Xán ăn cơm, lúc ăn com cô cũng không nói, chỉ có Cố Xán Xán và Lâm mẹ hàn huyên vài câu.



Lúc này bên ngoài bỗng nhiên có người gõ cửa, Lâm mẹ chạy ra mở cửa, vẫn đứng ở cửa không đi vào.



“Mẹ, ai vậy!” Lâm Viện hỏi một câu.



Liền thấy Lâm mẹ có chút xấu hổ nói, “Là chú Lưu của con.”



“Vậy đứng ở cửa làm gì, vào đi chứ, con ăn xong rồi, có việc cùng Xán Xán đi trước.” Lâm Viện nhìn mẹ nghiêng người, trước cửa là một người đàn ông trung niên, vóc dáng nhỏ gầy, không cao hơn mẹ mình lắm, trên mặt tươi cười rất khiêm tốn.



Cô biết người đàn ông này, trước kia là lái xe của công ty ba cô, hỗ trợ vận chuyển đồ trang điểm, sau lại ra ngoài làm một mình, nhiều năm như vậy, còn thường xuyên xuất hiện, trước đây Lâm Viện cảm thấy người này rất phản cảm, cảm thấy ông thật đáng khinh, không cao lớn anh tuấn bằng ba, nhưng chờ cô lớn lên, hiểu được người ba cao lớn anh tuấn kia không cần cô, mà người đàn ông vóc dáng gầy gò này lại thường xuyên mua đồ đến thăm hai mẹ con cô, thật sự không còn phản cảm như vậy, có đôi khi nhìn người thì không nên xem bề ngoài.



Cố Xán Xán cũng không quá trì độn, nhìn đến người đàn ông ngoài cửa, đại khái chính là người đàn ông Lâm Viện nói đã theo đuổi mẹ cô ấy nhiều năm, bề ngoài thành thật, mẹ cô ấy không chịu đồng ý, loại sự tình này, người ngoài khó mà nói, trong tay cầm một cái bánh hành chiên, cùng Lâm Viện rời đi.



Tới cửa, Lâm Viện nhìn một túi gạo lớn được khiêng, chừng năm mươi cân. Người đàn ông đó còn thở dốc, không nói nhiều, chỉ ngây ngô cười, “Chú chỉ tiện đường, mua giúp hai người.”



Nhà ai lại tiện đường khiêng một túi gạo năm mươi cân lên lầu, Lâm Viện thật sự là hết chỗ nói rồi, có đôi khi cảm thấy mẹ mình thật đáng thương, đôi khi cảm thấy mẹ thật xứng đáng, ba đã như vậy, còn tâm tâm niệm niệm nhớ thương, chú Lưu này không phải rất tốt sao.



“Chú Lưu, con và bạn có việc, đi trước, đúng rồi, bóng đèn trong nhà vệ sinh hơi yếu, chú xem giúp con a.” Lâm Viện gọi một câu, lôi kéo Xán Xán bước đi... Cố lên chú Lưu, con chỉ có thể giúp chú tới đây thôi... Còn lại dựa vào chú.



Cố Xán Xán vẫy chào tạm biệt Lâm mẹ, thấy mặt Lâm mẹ có chút xấu hổ phiếm hồng.



Hai người bước từ từ xuống lầu, Cố Xán Xán thấy tâm tình Lâm Viện rất tốt, cũng không có bộ dáng tức giận, nhịn không được lên tiếng hỏi, “Chú Lưu kia nhìn có vẻ rất tốt, ba mình nói nhìn người phải nhìn ánh mắt, tuy ông ấy không cao lớn, mắt cũng nhỏ, nhưng lúc mắt nhìn người khác rất có thần, cũng không trốn tránh.”



“Ai, mình biết chú Lưu là người tốt, ông trước kia làm ở công ty ba mình, đối với mẹ mình rất tôn kính, sau chú Lưu lại ra ngoài làm một mình, ông từng kết hôn, vợ bị ung thư dạ dày đã mất, người rất tốt, sau khi biết ba mẹ mình ly hôn, vẫn rất chăm sóc mẹ mình, nhưng mẹ mình cậu cũng biết đó, tâm cao khí ngạo, có một lần bị người đàn bà kia bắt gặp bà đi cùng chú Lưu, người đàn bà kia cười nhạo bà quyến rũ công nhân dưới tay ba, nói một đống lời khó nghe, làm mẹ mình tức giận muốn chết.”



Cố Xán Xán yên lặng không hé răng, không thể ngờ được cực phẩm như vậy, tuy rằng Lâm mẹ hơi đa sầu đa cảm, nhưng nghĩ đến bà là một người dịu dàng như vậy, đối diện với nhục mạ của tiểu tam cướp chồng bà, xỉ vả bà quyến rũ cấp dưới của chồng trước, không biết xấu hổ, khó trách chồng không cần bà... Loại cảm giác này bất luận thế nào cũng rất không hay.



“Trông sắc mặt kia của cậu, là vẻ mặt gì a, giống như bà già, mình cũng không quan tâm cậu quan tâm làm gì.” Lâm Viện nhéo mũi Cố Xán Xán nói.



Cố xán Xán liền cảm thấy mũi đau xót, rất khó chịu.



Chuyện nhà mỗi người, nói không rõ, chuyện vẫn nên làm nhất là không được tìm cho mình một người đàn ông làm cho mình hối hận.




“Đi, chúng ta đi xem nhà.” Cố Xán Xán biết Lâm Viện cũng chuẩn bị mua nhà, lúc cô đi xem nhà dẫn theo cô ấy, về sau cô ấy mua nhà cũng có chút kinh nghiệm.



Rất nhanh các cô đã đến tòa nhà Hải Âu ở phía tây, Hạ Châu là thành phố duyên hải, giao thông thành phố rất tiện lợi, người môi giới là một người đàn ông trung niên, thấy họ là hai cô gái trẻ tuổi, nhắn nhủ một câu, “Nếu vừa ý, tốt nhất không cần biểu hiện ra bên ngoài với chủ cho thuê nhà, xem nhà xong chúng ta bàn sau.”



Cố Xán Xán gật đầu, kì thực trong lòng có chút phản cảm, người môi giới hiện tại ngày càng nhiều, bán một căn nhà, từ chủ nhà được hai phần trăm, từ đối tượng mua nhà được một phần, đây cơ bản là phí dụng, còn có các loại phí thủ tục, phí sang tên, phí thăm dò, phí cho vay, tính chung lại cũng mấy vạn, không cho cũng không được.



Đây là luật thị trường, Cố Xán Xán cũng biết được, nhưng bình thường một số người đã giao tiền, người môi giới cuối cùng lại một nhà bán nhiều người, đưa ra giá cao, thậm chí lại tăng giá, khăng khăng nói rất nhiều.



Tới căn nhà rồi, nhà bếp và phòng ngủ đều ở hướng nam, có ánh sáng thích hợp, nhưng bởi vì lầu cao, ở tầng 26, lại là phòng ở phía nam, ánh sáng rất sung túc, không biết tối là gì, rất khó có chủ nhà đồng ý bán căn nhà ở tầng cao hướng nam, loại nhà này vừa xuất hiện cơ bản đã bị mua rồi, tầm nhìn tốt, ánh mặt trời chiếu cả ngày đều dào dạt ấm áp, rất thoải mái, không như hướng bắc, mùa đông lạnh cóng, hướng tây hướng đông thì chỉ có nửa ngày thấy mặt trời, hoặc là phơi nắng chết, hoặc là lạnh chết.



Chủ nhà rất nhiệt tình, không phải người làm ăn, là đi làm ở nhà trường, chỗ hậu cần phòng giáo vụ, trên gương mặt rất thành thật, mắt sáng, nhiệt tình giới thiệu nhà ở.



“Ngăn tủ này là lúc trước tự mình làm, đều làm bằng gỗ, tuy không đẹp, nhưng rắn chắc.”



“Còn nơi này, đây là cửa kéo, cũng là tự tôi làm, các người nếu không thích có thể đổi.”



Đoàn người đi vào phòng ngủ, Cố Xán Xán giẫm lên sàn nhà gỗ, vị trí cửa sổ vang tiếng cọt kẹt, chủ nhà có chút ngượng ngùng, “Cửa sổ ở đây sát sàn nhà, có đôi khi quên đóng, bị ướt, tôi liền thay cái khác, có chút không bằng phẳng, các người nếu không thích, đến lúc dọn vào có thể thay cái khác.”



Người môi giới đôi lần muốn chen vào nói đều không thành công, chủ nhà này rất trung thực.



Cố Xán Xán ngẩng đầu nhìn trần nhà, phát hiện bề mặt bị thấm nước, không khỏi nhíu mày.



Chủ nhà vội vàng nói, “Gia đình ở tầng trên trang hoàng lại mới bị như vậy, nếu cảm thấy không tốt, tôi có thể thuê công nhân tới giúp quét lại.”



Trái phải trước sau đều dạo qua một vòng, Xán Xán kỳ thực rất vừa lòng, nhịn không được trực tiếp mở miệng hỏi, “Nhà này bao nhiêu tuổi, dự định bán bao nhiêu?”



Người môi giới ở một bên ho khan một tiếng thật mạnh, Cố Xán Xán làm như không nghe thấy. Xem nhà ở lâu rồi, thật sự không muốn cùng người môi giới chơi trò ta ra năm mươi, ngươi giúp ta hỏi chủ nhà có đồng ý không.



“Quyền tài sản nhà chứng thực diện tích là 92,36 mét vuông, tôi tính bán 92 vạn, một mét một vạn, số lẻ bỏ đi.” Chủ nhà sợ đối phương không tin, đem chứng thực bất động sản cho mọi người xem.



Xán Xán nghĩ nghĩ, giá này thật ra không cao, lúc trước xem nhà ở lầu sáu tòa nhà Hải Âu, trang hoàng hơi nhiều chút, nếu một mét bán một vạn mốt, Cố Xán Xán động lòng muốn mua, nhưng chủ nhà kia đòi hỏi phải giữ lại đủ đồ trong nhà, một mét một vạn hai, so với căn này nhỏ hơn nhiều, chỉ là nhà một phòng ngủ, so ra với bây giờ thì hơi chênh lệch, cái giá kia hơi cao, lại là hướng bắc, phong cảnh cùng cảm giác ở cũng không tốt.



Bất quá chủ nhà ra giá hay mình muốn trả giá, mình không trả giá, chủ nhà sẽ cảm thấy mình bán lỗ.



Cô lấy di động ra tính toán, mỗi mét vuông tính chín ngàn rưỡi, là 87,7 vạn.



“Chủ nhà đại ca, anh cảm thấy giá này thích hợp không, anh nếu thấy có thể, chúng ta bây giờ có thể quyết định.” Cố Xán Xán đưa điện thoại cho chủ nhà xem.



Chủ nhà nhìn điện thoại cô gái đưa qua, hiện lên hơn 87 vạn, kỳ thực anh ước lượng giá cỡ 85 vạn là được, nhà của anh tuy nhà ở trên danh nghĩa, vì phúc lợi phí của trường học cho, nên tính toán đem bán đi, đã mãn năm năm, không cần giao nhiều phí thuế, giá này cao hơn giá cả anh kỳ vọng, cũng rất sảng khoái đồng ý, lên tiếng, “Được, cô gái thật thẳng thắn, số lẽ cũng miễn, chỉ 87 vạn được rồi.”



Người môi giới bên cạnh đã buồn bực đã muốn giậm chân, bất quá thấy song phương đều vừa lòng, đồng ý ra giá, làm trò trước mặt anh, dù sao phí môi giới cũng không thoát được, các phí khác sẽ tính sau.



Lâm Viện ngược lại không cảm thấy kỳ quái, đã biết tính tình của cô bạn này, thẳng thắn, đoàn người đi vào công ty môi giới, hiệp nghị ba bên, Xán Xán giao một vạn tiền đặt cọc, bởi vì muốn người ta cho vay tiền mua nhà, cho nên phải đưa ra tư liệu thu nhập, chờ bên cho vay phê duyệt, chi tiền, mới có thể sang tên.



Bên này quyết định xong, Cố Xán Xán lại gọi điện cho ba.



“Ba, con mua nhà rồi, ở tây trạm, đúng, là trên lầu của siêu thị Nhuận Phát.” Cố Xán Xán thanh âm đều không kìm được vui vẻ.



Cố Hữu Tài cũng rất đắc ý, cầm di động hận không thể đem ra loa ngoài thôn tuyên bố một lần, con gái tôi mua nhà rồi, con gái tôi mua nhà rồi...



Bất quá nghe con gái nói buổi tối muốn đến nhà Tiểu Mã làm khách, Cố Hữu Tài mới tạm thời nhịn xuống vẻ đắc ý, đây chính là thời khắc trọng yếu, con gái đến nhà bạn trai, tương đương với việc gặp cha mẹ chồng, trước kia con gái tự do yêu đương, Cố Hữu Tài không xen vào, nhưng tự do liền tự do đến gần ba mươi mà chưa lấy chồng, con gái của cậu cô đã có đứa con sáu tuổi, ông có thể không sốt ruột sao.



Bây giờ cũng không thể có sự cố, ngày mười tám tháng sáu, ông đã định rồi, cũng đã nói qua với bố chồng.



“Con gái ngoan, lần đầu tiên vào cửa, phải mua lễ vật gặp mặt cha mẹ cậu ấy, không cần nhiệt tình quá, cũng đừng phụng phịu, chỉ cần như bình thường, nên làm gì thì làm đó, nhà Tiểu Mã có tiền, con cũng đừng quá khẩn trương, đừng làm như vợ của Vượng Tài trong thôn, thấy người liền khen, lưng cũng không thẳng được. Nhà của chúng ta không nghèo, đừng để người khác khinh thường, nếu thật sự không được, về nhà ba nuôi con.” Cố Hữu Tài sợ con gái có áp lực, ra sức chọn lời để nói, nói đến mũi Xán Xán lại đau xót, trước kia ba luôn nén giận mình không gả đi được mất mặt, nhưng từ đáy lòng lại hết sức thương yêu mình.



Lâm Viện ở một bên, chờ Xán xán nói chuyện điện thoại xong, mới lôi kéo cô đi ăn cơm.



“Gần đây cậu đa sầu đa cảm hẳn, động một chút liền lộ ra cái loại biểu tình như mẹ mình, nhìn thật không quen, hay đây là biểu hiện phải lập gia đình.”



“Ai đa sầu đa cảm, cậu không biết lão Cố nhà mình rất am hiểu kích động tình cảm, mồm mép trơn nhẵn mới tới nhà ông ngoại đem được mẹ mình là đóa hoa trong thôn về nhà, sau này tới nhà mình, để ba mình cho cậu ăn ngon, ông khen cậu mấy lần, nói cậu xinh đẹp, người lại hiểu chuyện, nhưng hỏi mình, vì sao cậu như vậy cũng chưa cưới ai, có phải bị mình phá hủy hay không, mình thật sự là còn oan hơn Đậu Nha.” Cố Xán Xán nghĩ đến ba, như người dở hơi, có đôi khi hai cô gái còn có thể nhắn tin.



Ba cô mỗi lần đều như người xa lạ, rất lễ độ, nhắn tin phải có khúc nhạc dạo:




“Xin chào!”



“Có ở đó không?”



“Có bận không?”



Nếu không nhìn thấy trên tên có hiện tên ba mình, Cố Xán Xán còn tưởng người nào đó thầm mến mình, mỗi lần đều như vậy.



“Đúng a, đã lâu rồi không được ăn cá do Cố ba nấu, lần sau nhất định phải đi, càng nghĩ càng đói, đi ăn thôi.”



“Mình về sau có nhà riêng, thật sự là rất rất kỳ diệu.” Cố Xán Xán vẻ mặt ngây ngô cười.



“Cậu đó, đắc ý cái gì, chỉ là căn nhà nhỏ a, người ta đã dâng lên nhà ở vịnh cá heo cũng không cần, mua nhà ở tây trạm, bên này vừa bẩn vừa loạn, người lại đông, một trời một đất đó.” Tiền gửi ngân hàng của Lâm Viện chắc chắn nhiều hơn Xán Xán, cô nhìn căn nhà gai mắt như vậy, liền cảm thấy cô bạn có chút ngốc, không cần phải làm rõ như vậy, giống mẹ cô chính là rất ngốc, cái gì cũng không có được.



“Cậu thấy không tốt sao, nhà người ta còn tính để lại cho cầu một phòng ngủ, cậu không thích sao, quên đi.” Cố Xán Xán nghiêm trang nói.



“Ai nói mình không thích, thích muốn chết, khóc a, cậu về sau là thổ hào có nhà ở, chúng ta làm bằng hữu đi.” Lâm Viện vốn có chút chua xót, bạn thân phải lập gia đình, còn mua nhà, mình cái gì cũng không có, nghe cô ấy nói như vậy, lập tức cảm động vô cùng.



Hai người cười đùa trên đường, hơi giống người bệnh thần kinh, bất quá người ven đường nhìn thấy họ sẽ cảm thấy tuổi trẻ thật tốt, tình bạn thật tốt.



Ăn cơm xong, phải đi mua quà biếu.



Lúc này Cố Xán Xán rất nghiêm túc, tuy quà biếu không thể thay đổi gì, nhưng là ấn tượng ban đầu tốt, cô nếu muốn cùng Tiểu Mã tiếp tục, phải tận lực lấy được cảm tình của ba mẹ anh.



Trải qua một đoạn tình cảm đã chấm dứt, Cố Xán Xán cũng tự kiểm điểm lại mình, cô cảm thấy trong đáy mắt của mẹ Triệu Hoa là sự chán ghét, cho dù cô cùng Triệu Hoa có thể tiếp tục, về sau sớm hay muộn cũng có vấn đề bùng nổ.



“Mua cho bác gái một bộ đồ trang điểm đi, lần trước nhìn thấy bà, cũng rất chú ý chăm sóc bảo dưỡng, bác trai a, cậu mua rượu là được, có ý một chút.” Lâm Viện đề nghị.



Cố Xán Xán cảm thấy chủ ý này không tồi, tặng rượu tới cửa xem như lễ tiết, mua một thứ bình thường là được, mà tiếp xúc qua với dì, mua đồ trang điểm cũng rất tốt.



Hai người đến quầy rượu trong cửa hàng mua hai bình rượu, lại đi đến cửa hàng đồ trang điểm.



Khi đi ngang qua cửa hàng trang điểm Đông Phong, Lâm Viện do dự một chút, vẫn kéo tay Xán Xán đi vào.



Ba của Lâm Viện là Vệ Đông Hoa, mẹ của cô là Lâm Phong, cũng là nguồn gốc của cái tên cửa hàng này.



Bên trong bố trí rất giống với Khuất Thần Thị, bất quá để khác với Khuất Thần Thị, đồ trang điểm bên trọng xếp thành hai con đường, một bên chuyên bán hàng ngoại quốc đích thực, một bên chuyên bán hàng nội giá rẻ, xem như là có đặc sắc riêng, không đến mức bị thị trường chèn ép.



Lâm Viện chuyên về đồ trang điểm, phương diện này xem như tinh thông, nhìn thấy Cố Xán Xán hướng tới khu vực hàng ngoại, vội kéo cô lại nói, “Không cần, hàng nội một số cũng rất tốt, càng thích hợp với tuổi của bác gái.”



“Chắc không?” Cố Xán Xán bình thường ít trang điểm, dùng sản phẩm đều là Lâm Viện mang tới, không hiểu nhiều.



“Đương nhiên, một số hàng nội, nhãn hiệu lâu năm, phương pháp phối chế ôn hòa, không chứa chất kích thích, trên thực tế càng thích hợp với người Trung Quốc, giá cả lại hợp lý.” Lâm Viện vừa nói vừa chọn một lọ nhìn qua có hình một cô gái, đưa cho Cố Xán Xán.



“Rất được.” Cố Xán Xán nhìn cô gái trên mặt lọ, còn có vài hoa nhỏ liền thích, cô vẫn luôn thích quần áo có họa tiết hoa nhỏ, hoàn toàn không có sức chống cự.



“Dế nhũi chính là dế nhũi, thấy đồ rẻ đã đắc ý như vậy, còn tìm cớ.” Một âm thanh cười nhạo truyền đến.



Cố Xán Xán ngẩng đầu nhìn vừa thấy liền vô cùng kinh ngạc, như thế nào ở chỗ này lại gặp vợ trước của Tiểu Mã, đây cũng khéo quá, bên cạnh cô vợ trước còn có một người đàn bà, cách ăn mặc rất diễm lệ, son môi đỏ thẫm, nhìn hai người tinh tinh túi này nọ, đều là bóp đầm LV, vừa thấy chính là rất có tiền.



Lâm Viện sắc mặt không tốt, cô không biết vì sao ở nơi này lại gặp mặt hai người, bởi vì đây là cửa hàng ba cô mở, mà Xán Xán không biết, Lâm Viện không hé lời đem chuyện này nói cho người bạn thân nhất, ba mình mở nhiều cửa hàng như vậy, cô lại phải tới từng ký túc xá để chào mời mua đồ trang điểm mới có đủ tiền học...


Bình luận

Truyện đang đọc