NHẬT KÝ TÂN HÔN CÙNG ẢNH ĐẾ

Kiều Hội mải mê nhắn tin với Trịnh Gia Gia mà không để ý đến thời gian.

Đợi tới khi Từ Diệc Dương bước vào phòng vẫn thấy cô nằm sấp trên giường nghịch điện thoại di động, “Vẫn chưa muốn dậy sao?”

Kiều Hội có hơi giật mình, cô vội vàng buông điện thoại xuống, hấp tấp nói: “Em dậy ngay đây.” 

Không kịp để cô phản ứng, Từ Diệc Dương đã cúi người, trực tiếp ôm cô vào lòng. Mặt Kiều Hội hơi ửng hồng vì ngượng ngùng, lắp bắp lên tiếng, “Anh … làm gì thế?”

“Em có thể trực tiếp gọi tên anh.”

Mặc dù không hiểu vì sao Từ Diệc Dương muốn nghe cô gọi tên anh nhưng cô vẫn dè dặt gọi thử: “Từ Diệc Dương?”

“Bỏ họ đi.”

Nếu bỏ họ đi gọi thẳng tên anh như vậy thì quá thân thiết rồi. Trước giờ Kiều Hội coi anh là bậc tiền bối, gọi thẳng tên tiền bối như thế không phải phép lắm. Nhưng giờ anh là chồng cô đấy!

Hai bên tai Kiều Hội đã sớm đỏ ửng, cô vùi đầu vào gáy anh, mềm mại nói hai từ, “Diệc Dương.”

Từ Diệc Dương nhướng mày mãn nguyện, ôm cô vào phòng tắm rồi mới thả người. Anh tỉ mỉ giúp cô lấy nước vào cốc sau đó lại bóp sẵn kem đánh răng lên bàn chải. Nếu cô không lên tiếng có lẽ anh sẽ tiếp tục giúp.

“Em có thể tự đánh răng, anh mau ra ngoài trước đi.” Kiều Hội ngại muốn chết, trước giờ chưa ai làm mấy việc này giúp cô cả.

Dường như Từ Diệc Dương vẫn muốn trêu cô, anh giả bộ rời đi rồi lại quay lại hỏi: “Em chắc chắn mình tự làm được không?”

Cô đã sống hai mươi mốt năm trên đời, trước khi lấy anh cô cũng tự mặc quần áo, giặt giũ, ăn uống, ngủ nghỉ và sống tốt cho đến hiện tại.

Đương nhiên chuyện vệ sinh cá nhân cô có thể tự mình làm được. Kiều Hội cảm nhận được là anh cố ý trêu mình, hai má cô hơi phồng lên trả lời: “Em làm được.”

Hoàn tất thủ tục cá nhân, Kiều Hội mới xuống bếp ngồi vào bàn ăn. Bữa sáng hôm nay thật sự phong phú, cháo thịt nạc trứng bắc thảo, bánh trứng hấp, sữa tươi còn có vài loại hoa quả ăn tráng miệng.

Kiều Hội không kiềm nổi lòng ăn thử một miếng trứng hấp, hương vị quả thật rất ngon.

Bữa sáng nạp năng lượng ngày mới hôm nay quá tuyệt vời.

Ngay sau khi ăn xong bữa sáng mà anh chuẩn bị, Kiều Hội nhận được cuộc điện thoại của Hoan tỷ – người đại diện hiện tại của cô. Bình thường cô và chị ấy không thường xuyên liên lạc với nhau.

Ba Kiều Hội mặc dù ít khi quan tâm đến cô nhưng những gì cô nên có ông đều cung cấp đủ. Nếu không, nhỡ đâu cánh báo chí tung tin doanh nhân giàu có hàng đầu Đại Lục để con gái không nhận được show truyền hình nào lộ ra. Chắc chắn người coi trọng thể diện như ba cô sẽ không chịu nổi, ông có thể hào phóng nâng đỡ mấy nữ minh tinh bên cạnh mình thì tuyệt đối không keo kiệt với con gái ruột.

Có thể tình cảm dành cho Kiều Hội không nhiều nhưng tiền bạc để cô tiêu xài không thiếu. Chỉ cần cô nói muốn, ông chắc chắn đáp ứng. Tuy nhiên Kiều Hội không phải người có tham vọng, rất ít khi cô đòi hỏi ông thứ gì.

Trước mặt mọi người cô sẽ đóng vai người con hiếu thảo, nhu thuận nghe theo ý ba còn sự thật thế nào chỉ giữ cô và ông mới biết.

Kiều Hội đi đến phòng khách ngồi, yên lặng nghe chị Hoan nói.

“Gần đây có hai chương trình tạp kỹ, chương trình đầu tiên là《 Chúng Ta Cùng Nhau Đến Trường Nào! 》nghệ sĩ được mời đến sẽ được trải nghiệm lại cuộc sống thời cấp ba. Còn chương trình thứ hai là 《 Xin Chào, Nông Trại Của Tôi 》như cái tên của nó, em sẽ được điều hành trang trại theo ý mình. Cả hai chương trình này đều đang bắt đầu quay mùa hai, chị thấy mùa một của họ rất thành công, được đánh giá cao. Em cân nhắc chọn một trong hai đi.”

Kiều Hội nghịch nghịch gối ôm trong tay, “Chị Hoan, bên tổ sản xuất đã mời được những nghệ sĩ nào rồi?”

“Ở chương trình đầu tiên thành viên mùa một sẽ có sự thay đổi, chị nghe nói ảnh đế Từ Diệc Dương sẽ tham gia. Nhưng đây chỉ là tin đồn không biết thật giả thế nào. Khả năng phía bên cậu ta nhận tham gia chương trình tạp kỹ không cao.”

Kiều Hội dường như lờ mờ đoán được, trước giờ Từ Diệc Dương chưa bao giờ nhận lời tham gia gameshow. Lần này đột nhiên có tin tức lộ ra, có lẽ anh muốn cùng cô tham gia chương trình? Nghĩ tới đây, Kiều Hội nở nụ cười ngọt ngào, “Chị Hoan, chị để em suy nghĩ một lúc. Lát nữa em sẽ trả lời chị.”

“Được.”

Tắt điện thoại, Kiều Hội trên tay vẫn cầm gối ôm chạy đến bên cạnh Từ Diệc Dương, vừa đi vừa nói, “Mấy ngày nữa em sẽ tham gia chương trình tạp kỹ.”

Từ Diệc Dương đang đeo tạp dề đứng rửa bát, vốn dĩ trong nhà có máy rửa bát nhưng anh lại không dùng. Anh muốn tự mình rửa như thế cảm thấy sạch sẽ hơn.

Kiều Hội nhịn không nổi lén lút lấy điện thoại ra chụp bóng lưng của anh. Lâu lắm rồi cô mới cảm nhận được sự ấm áp đến từ gia đình.

Anh rửa xong chiếc bát cuối cùng, cổ họng phát ra tiếng ‘ồ’ trầm thấp, “Em định tham gia chương trình nào?”

Kiều Hội giả vờ suy nghĩ, không trả lời anh ngay. Nhưng thật ra lúc nói chuyện với chị Hoan cô đã đưa ra được lựa chọn.

Đương nhiên cô sẽ chọn chương trình《 Chúng Ta Cùng Nhau Đến Trường Nào! 》. Cô đã xem mùa đầu tiên của chương trình này. Khách mời thường xuyên bao gồm các nghệ sĩ lớn tuổi đã nghỉ hưu, vũ công nổi tiếng, đạo diễn, … 

Dù dàn khách mời không phải lúc nào cũng là nghệ sĩ đang nổi hiện nay nhưng chắc chắn họ đã từng có khoảng thời gian nổi tiếng. Theo Kiều Hội thấy khách mời có độ tuổi trẻ nhất cũng đã chạm mốc ba mươi.

Tổ chương trình cũng quay theo phương châm thoải mái chân thực, không gò bó trong kịch bản.

Ban đầu, không ai nghĩ chương trình này sẽ được yêu thích. Đâu có khán giả nào rảnh rỗi mở tivi ra xem một đám người đã ngoài ba mươi tham gia các hoạt động thanh xuân vườn trường?

Mà bản thân khách mời đồng ý tham gia không phải để nổi tiếng trở lại, họ tham gia để hồi tưởng lại kỷ niệm thời trẻ của mình. Ai cũng từng trải qua những năm tháng cấp ba ngọt ngào đầy nhiệt huyết, nó là một phần không thể thiếu trong cuộc sống.

Tưởng rằng khi chương trình phát sóng sẽ chỉ có người hâm mộ của riêng nghệ sĩ tham gia xem. Ai ngờ, ngay khi phát sóng tập đầu tiên đã nhận được sự hưởng ứng đặc biệt nhiệt tình. Thứ khán giả muốn theo dõi chính là thói quen hàng ngày của các ngôi sao khi ở trường học.

Kiều Hội chọn tham gia chương trình không phải vì muốn quay trở lại cuộc sống cấp ba. Cô mới tốt nghiệp chưa đầy ba năm, vẫn nhớ như in khoảng thời gian cuối cấp ôn thi vất vả.

Cô tham gia vì muốn trải nghiệm cuộc sống cấp ba cùng với Từ Diệc Dương.

Ước muốn của cô rất đơn giản, cô muốn cùng anh nói chuyện yêu đương khi còn đang ngồi trên ghế nhà trường bù đắp lại mối tình yêu sớm đầy thất bại ngày trước. Hơn nữa, cô rất tò mò dáng vẻ thời niên thiếu của anh.

Lúc ấy là học bá giỏi giang hay một học thần đầy người thầm thương trộm nhớ?

Hoặc có thể là một học tra thường xuyên trốn học?

“Em còn chưa chọn được à?” Bất thình lình, giọng nói trầm ấm của anh vang lên.

Kiều Hội lắc đầu, nhoẻn miệng cười với anh, “Không phải, em chọn được rồi. Em sẽ tham gia chương trình《 Chúng Ta Cùng Nhau Đến Trường Nào! 》”

Từ Diệc Dương gật đầu, không nói gì thêm.

Ban nãy cô đoán anh có thể tham gia nhưng đây chỉ là dự đoán. Nếu Từ Diệc Dương không tham gia thì cũng không sao, cùng lắm là cô ôn lại kỷ niệm hồi cấp ba một mình.

Nhưng nếu anh có thể tham gia được thì thật tốt.

Chiều nay Kiều Hội có tiết học, khi cô đến lớp đã thấy Trịnh Gia Gia bày ra vẻ mặt ai oán. Ngay khi cô ngồi xuống, cô ấy đã vội vàng hỏi, “Mỹ nhân Kiều Kiều, chừng nào cậu sang ở với mình?”

“Mình sẽ về ở với cậu vài ngày.”

Ánh mắt Trịnh Gia Gia đầy vẻ lên án, ấm ức nói: “Ở vài ngày thôi hả? Cậu nói đi, có phải cậu nuôi người bên ngoài không?”

Bị cô ấy đoán trúng, Kiều Hội cảm thấy rất chột dạ nhưng cô không thể chuyển về ký túc xá ở được. Chủ yếu là cô không nỡ, trong lòng cảm thấy tiếc nuối.

Ngủ cùng nghệ sĩ mình thích, dù anh ta có là tra nam thì cô cũng thấy đáng.

Đương nhiên, Từ Diệc Dương không phải loại người như thế. Anh với Hạ Nhiên không cùng một loại.

Trong đầu Kiều Hội loạn lên, cố gắng tìm lấy một lý do từ chối, “Sắp tới mình nhận lời ghi hình một chương trình tạp kỹ nếu ở ký túc xá sẽ khó khăn trong việc đi lại.” Nói đoạn, cô năm tay Trịnh Gia Gia: “Cậu là bạn tốt nhất của mình, đừng nghi ngờ vị trí của cậu trong lòng mình nữa.”

Từ Diệc Dương là chồng cô, Trịnh Gia Gia là bạn thân nhất. Cho dù bây giờ cô ở bên cạnh Từ Diệc Dương nhiều hơn thì Trịnh Gia Gia vĩnh viễn là bạn tốt nhất của cô.

Nghe vậy sắc mặt Trịnh Gia Gia mới hòa hoãn đi đôi phần, cô ấy sao có thể nghĩ đến bạn thân mình lén lút cưới chồng.

“Kiều Kiều, đợi đến khi cậu giàu đừng có quên mình.”

Kiều Hội gật đầu, cô biết Trịnh Gia Gia có tham vọng làm ảnh hậu nếu có thể cô không ngại chia sẻ tài nguyên cho cô ấy, “Trong tương lai mà có cơ hội, chúng ta cùng nhau tham gia một chương trình đi.”

“Chỉ cần có cơ hội đương nhiên mình sẽ đồng ý.” Nói xong, Trịnh Gia Gia tiến sát gần tai cô thì thầm, “Đợt trước có đạo diễn tới trường chúng mình tìm diễn viên. Mình nghe nói đã chọn được người rồi.”

Kiều Hội có nghe loáng thoáng qua về vấn đề này, đạo diễn kia có tiếng tăm khá tốt trong giới, đang chuẩn bị khởi quay bộ phim thần tượng thanh xuân. Anh ta đến để chọn nữ thứ và nam ba cho phim. Lúc ấy Kiều Hội đang chuẩn bị kết hôn với Từ Diệc Dương, không có hứng thú tham gia thử vai.

Đóng phim thần tượng chắc chắn phải xào CP [1] cô lại không muốn cùng người xa lạ đóng giả là một cặp thích nhau ngoài đời.

[1] Xào CP: Hay còn được gọi là sao tác couple, tạo hiệu ứng cặp đôi cho hai người bất kỳ bằng cách “soi” và tung hint những cử chỉ, hành vi thân thiết của họ, khiến khán giả tưởng rằng họ có tình cảm thật với nhau. Sao tác couple rất phổ biến, đặc biệt trong tuyên truyền phim ảnh.

“Chọn được ai rồi?”

Trịnh Gia Gia hừ lạnh một tiếng, “Cả hai người này cậu đều biết.”

“Lục Đình và Hạ Nhiên?”

Trịnh Gia Gia gật đầu, “Cậu đoán đúng rồi.” Mặt cô ấy hơi thay đổi, bày ra vẻ bí mật, “Mình còn nghe được một tin nữa.”

“Tin gì thế?” Kiều Hội tò mò hỏi.

“Mình nghe nói Hạ Nhiên chấp nhận ở bên Lục Đình vì muốn có được tài nguyên [2] trong giới. Hình như nhà anh ta xảy ra chuyện, cần tiền gấp.”

[2] Tài nguyên: Ý chỉ các hợp đồng đóng phim, quảng cáo, gameshow, …

Nghe những lời này xong, phản ứng đầu tiên của cô là im lặng.

“Nói thế nào đi nữa cũng không che dấu được chuyện anh ta là tên tra nam.”

Không cần biết lý do, chuyện bắt cá hai tay chính là sai trái.

Muốn tìm đối tượng khác để hẹn hò thì vẫn phải chia tay bạn gái hiện tại. Đằng này anh ta trong lúc có bạn gái lại đi tìm cô gái nói chuyện yêu đương. Vì tài nguyên mà hẹn hò với người khác, bỏ mặc bạn gái như vậy chỉ khiến anh ta trở thành tên cặn bã tồi tệ.

Kiều Hội không có tình cảm sâu đậm với Hạ Nhiên, hai người dù sao cũng mới hẹn hò. Vì thế khi chia tay, cô không hy vọng Hạ Nhiên sẽ gặp điều tồi tệ.

Trình Gia Gia chép miệng, “Hóa ra Lục Đình là người có lai lịch, có người chống lưng.” Nếu không sao cô ta có thể lấy được tài nguyên cho Hạ Nhiên. 

Kiều Hội nhún vai.

Lục Đình có lai lịch thế nào đương nhiên cô biết, để xin được tài nguyên cho Hạ Nhiên chắc hẳn cô ta đến làm nũng với ba Kiều.

Kiều Hội biết rằng ba thích Lục Đình hơn cô, chị ta biết cách lấy lòng làm nũng với ông. Nếu như ba cô thật sự cưới mẹ chị ta, có lẽ cuộc sống của cô không được tốt như bây giờ. Cũng may, ba cô chưa hồ đồ tới mức đó.

Mấy năm nay, điều duy nhất Lục Đình muốn chính là được ba cô thừa nhận thân phận. Chỉ cần được mang họ Kiều, chị ta sẽ không bị ai bàn tán là con riêng nữa.

Ba Kiều dù là người trăng hoa ong bướm bên ngoài nhưng ông vẫn có đầu óc của một thương nhân. Lục Đình là con riêng của ông, muốn có tài nguyên ông sẽ cho nhưng chỉ riêng đổi họ là không thể.

Mẹ của Lục Đình chỉ là người phục vụ, bằng cấp không cao hiện tại đã quá tuổi đi làm phải dựa vào tiền ba cô phụ cấp sống qua ngày. Thời trẻ bà ta đương nhiên là mỹ nhân, giờ đây đã ngoài bốn mươi dù được chăm sóc cẩn thận vẫn không thể hấp dẫn bằng các cô gái trẻ ngoài kia.

Mà trên đời nay nhiều mỹ nữ như vậy, chẳng nhẽ cứ ai xinh đẹp ba cô đều cưới về sao? Đương nhiên là không.

Ông cưới mẹ cô là vì bà là ảnh hậu một thời nếu không tìm được ai vượt qua mẹ. Ba cô nhất định không đi thêm bước nữa.

Kiều Hội thở dài.

Nếu Hạ Nhiên đến với Lục Đình như lời Gia Gia nói thì khi biết cô là đứa con gái duy nhất ba Kiều thừa nhận còn Lục Đình chỉ là con riêng, anh ta sẽ cảm thấy như thế nào?

Lục Đình có thể cho anh ta tài nguyên thì cô cũng có thể cho anh ta gấp đôi, gấp trăm.

Bình luận

Truyện đang đọc