NHẤT NIỆM CHÂN ÁI


- Đan Ngọc Nhiên, Mộc Mộc tài liệu tôi giao, hai người đã chuẩn bị tới đâu rồi? _ Phương Y Du cầm theo một cuốn sổ tay màu đen đến chỗ Ngọc Nhiên và Hạ Lan nhẹ hỏi.
- Xong rồi thưa trưởng phòng! _ Hạ Lan đứng dậy khẽ đáp.

Cô đang cùng Ngọc Nhiên thảo luận một số chi tiết nhỏ để lát nữa trình bày trong cuộc họp.
- Được rồi vậy đi họp thôi.

_ Phương Y Du nhận được đáp án mình mong muốn thì rất hài lòng mỉm cười.

Cô ra hiệu đôn đốc mọi người cùng bắt đầu tới phòng họp.

Cuộc họp hôm nay rất quan trọng bởi có sự góp mặt của một vài vị quản lý cấp cao.

Cho nên tuyệt đối phải chuẩn bị mọi thứ kĩ càng, không được có sai sót.
Ngọc Nhiên vừa đi vừa xem tài liệu, cô hồi hộp quá.

Mắt thấy phòng họp chỉ cách mình có vài bước chân, cô dừng lại hít một hơi thật sâu.

Nói sao đây cũng là lần đầu tiên cô tham gia một cuộc họp lớn như vậy.

Đã vậy nội dung họp còn do nhóm cô trình bày nữa.
- Hồi hộp à?
- Có chút, Hạ Lan này, tôi sợ lát nữa sẽ nói gì sai quá, nếu như vậy thì phải làm gì bây giờ?
- Cô đừng quan trọng hóa vấn đề như vậy, nó cũng không căng thẳng lắm đâu! Cô hãy cứ nghĩ đây chỉ là bài thuyết trình cô giáo giao trên lớp thôi.


Cứ nói những gì cô đã chuẩn bị là được rồi, còn có tôi hỗ trợ cô mà.
- Hạ Lan, may mà có cô....
- Thôi vào đi, sắp tới giờ rồi.
Trong phòng họp mọi người đã đến đầy đủ, Ngọc Nhiên không nghĩ ngay cả sếp tổng cũng tới.

Áp lực chồng chất áp lực.
- Hạ Lan à....!Sao sếp tổng cũng đến dự cuộc họp này vậy? _ Ngọc Nhiên hỏi nhỏ Hạ Lan đang ngồi bên cạnh.
- Đây là chuyện bình thường thôi, mỗi tháng anh ta sẽ chọn một cuộc họp của bất kì phòng ban nào để dự.

Tháng này phòng chúng ta là mục tiêu của anh ta.

_ Hạ Lan thản nhiên trả lời.

Ngọc Nhiên cảm thấy khi nhắc đến Dương Gia Kiệt, Hạ Lan rất thờ ơ thậm chí là có một tia lạnh lùng trong lời nói.

Trong ánh mắt cô ấy nhìn sếp tổng cô phát hiện có vài tia địch ý, là cô hoa mắt chăng?
- Ồ....!_ Ngọc Nhiên thầm rủa, cái tên chết tiệt kia sao không chọn phòng khác mà lại chọn ngay phòng kế hoạch chứ? Hắn có biết là hôm nay cô là người trình bày không? Muốn gây áp lực để trả thù cô đây mà.
- Theo tôi được biết thì hiện tại quy mô nông trại của chúng ta ở còn hạn hẹp.

Các thiết bị nông nghiệp cũng đã cũ và chưa được cải tiến nhiều, nên chất lượng sản phẩm còn thấp.

Vì vậy dẫn tới doanh thu hàng quý giảm đi một lượng đáng kể.

Vậy nên hôm nay phòng chúng tôi sẽ đưa ra một bản kế hoạch như sau.

Trước tiên....!_ Ngọc Nhiên bắt đầu trình bày về kế hoạch của mình.

Hồi nãy cô còn lo lắng, hồi hộp, vậy mà giờ lại vô cùng bình tĩnh đứng trước nhiều người như vậy phát biểu.

Có vẻ như khi hòa mình vào công việc, có trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết.
Dương Gia Kiệt ngả người ra ghế, tay xoay bút máy, trầm tư nghe.

Không phải là anh chưa từng nghĩ tới phương án đổi mới nông trại Lăng Đồn.

Nhưng việc nhỏ ấy vẫn nên để thử sức những nhân tài chưa được biết đến.

Anh nhìn cô gái đang trình bày kia, giọng nói nhẹ nhàng lưu loát.

Gia Kiệt khẽ mỉm cười trong lòng, anh đã không chọn lầm người, đây chính là người mà công ty đang cần.

- Trước tiên thay đổi hết các kết cấu hạ tầng, thay vào đó là các nhà sinh thái, gần gũi thiên nhiên.

Các hệ thống tưới nước ngầm tự động nên được tân tiến mới.....
- Như cô nói là tân tiến hệ thống tưới nước ngầm tự động? Vậy cô đã có kế hoạch thay đổi thế nào chưa? Cái này nói thì dễ làm mới khó nha.

_ Một quản lý cấp cao đưa ra câu hỏi bất chợt khiến lời nói của Ngọc Nhiên bị ngắt quãng.

Câu hỏi ấy cũng là thắc mắc nhiều người, có vài người tán thành mà gật đầu.
Ngọc Nhiên nhất thời không biết phải nói sao.

Đúng là cô chưa nghĩ đến vấn đề này, cô nghĩ đây không phải là nghiệp vụ của phòng kế hoạch, nên cũng chưa nghĩ tới đáp án.

Cô quẫn bách nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh nhìn mọi người, ngay lúc này, một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên:
- Đây không phải nghiệp vụ của phòng kế hoạch nhưng chúng tôi có ý kiến như này.

Chúng ta sẽ mời chuyên gia trong lĩnh vực này về lắp đặt sơ đồ hệ thống.

Như vậy, vừa đảm bảo chất lượng lại vừa gây chú ý tới nhiều người.

Việc tuyên truyền, quảng cáo sẽ bớt đi chút gánh nặng.

Mọi người thấy sao? _ Hạ Lan đứng dậy đi tới bên Ngọc Nhiên, cô điềm tĩnh nhìn mọi người mà trả lời.

Cô đã không chút dấu vết cứu nguy Ngọc Nhiên kịp lúc.
- Tôi thấy ý này cũng hay.....
- Ừ tôi cũng thấy thế!
- Vấn đề là mời ai mới gây chú ý cho người ta? _ Một nhân viên phòng thiết kế cắn bút thắc mắc nghĩ.

Đúng rồi, mấu chốt nằm ở đây.


Không phải ai cũng sẽ gây chú ý cho người dùng.

Nhiều công ty đã từng sử dụng người nổi tiếng, ngôi sao điện ảnh....!ĐỂ tạo sự chú ý.

Nhưng việc mời một chuyên gia về lĩnh vực này thì hơi hiếm người nổi tiếng nha.
Ngọc Nhiên mỉm cười cùng hợp tác ăn ý với Hạ Lan.

Cô càng ngày càng cảm thấy mình với Hạ Lan rất nhiều điểm chung.

Khi ý kiến của người kia vừa nêu ra, cô đã nghĩ ngay đến một thứ mà trả lời:
- Điều này nhiều người lo lắng cũng có nguyên nhân.

Nhưng cái gì cũng có thể giải quyết, theo tôi được biết thì gần đây có một tiến sĩ chuyên ngành kiến trúc vừa từ Đức trở về.

Anh ta đã đạt được nhiều giải thưởng cùng huy chương cao quý tại trường học cũng như bên nước ngoài.

Nhiều công ty trong nước cũng đang chiêu mộ người này.

Không những thế, độ nổi tiếng của anh ta có thể so với ngôi sao điện ảnh rồi.

Vì vậy, mời anh ta là hợp lý rồi..


Bình luận

Truyện đang đọc