NHỮNG ĐỨA CON NHÀ HỌ LA

Căn nhà của La gia chậm chạp tu sửa nửa năm trời, lại mua mới đồ đạc lắp đặt thiết bị, tản mùi, gần một năm mới có thể vào ở.

Nhân kỳ nghỉ lễ 11 ngày và trung thu, La Nhất Hải quyết định dọn về, La Nhị Hà cũng đưa con về chơi. Đứa bé đã vào nhà trẻ, cô cũng tìm công việc mới, lại vừa bắt đầu viết tiểu thuyết, suốt ngày bận đến tối tăm mặt mày, cũng may dần dần thì cũng tập quen.

La Tam Giang trở về vào hôm trung thu. Sau khi căn nhà này được sửa sang xong là cậu liền đi, im ỉm bán đi căn nhà đang trả góp ở ngoại địa của mình, mấy năm nay giá cả tăng không ít, cậu cho La Nhất Hải một phần, còn lại thì dự tính làm lại cái nghề đầu tiên đã kiếm được tiền cho mình: Xe cũ. Bị La Nhất Hải biết chuyện cậu bán nhà, anh tức đến đau gan. Nhưng La Tam Giang đã quyết định, nói lần này chắc chắn sẽ làm thật ổn thỏa, qua mấy năm đảm bảo sẽ mua lại nhà.

Sự nghiệp và nghiệp học của La Tiểu Hồ vẫn ổn định như cũ, nó không dự định học lên nữa, sau khi tốt nghiệp thì dồn toàn lực vào công ty. Gần đây cứ thần thần bí bí gọi điện thoại, bị La Nhất Hải nghi ngờ rằng có phải đang yêu đương hay không.

Từ chiều La Nhất Hải đã bắt đầu chuẩn bị bữa tối, La Nhị Hà và Nhạc Nguy Nhiên làm phụ tá cho anh.

La Nhị Hà ngoài mặt thì tỉnh rụi, nhưng từ đầu đến cuối cứ len lén quan sát anh trai và Nhạc Nguy Nhiên. Không có hành động gì thân mật quá trớn, lời nói cũng vô cùng bình thường, nếu không biết quan hệ giữa hai người họ, thì sẽ cảm thấy không khác gì với anh em bạn bè thông thường.

La Nhất Hải thái cà chua, tự mình thử một miếng, nói ngon. Nhạc Nguy Nhiên đưa đĩa qua, La Nhất Hải bỏ vào đĩa, còn lại một miếng đưa đến bên miệng cậu, Nhạc Nguy Nhiên há miệng ăn, cắn đầu ngón tay anh một cái.

La Nhị Hà cúi đầu, giả vờ không nhìn thấy gì cả.

Sáu giờ tối bắt đầu dùng bữa, tin tức phát trên ti vi được dùng làm âm thanh nền.

Rõ ràng ai nấy đều đã là người lớn, nhưng hình như còn om sòm hơn cả lúc nhỏ. La Tam Giang và La Tiểu Hồ vẫn chẳng mấy ưa Nhạc Nguy Nhiên, nói chuyện cứ cự qua cự lại, La Nhất Hải vẫn như xưa bảo mấy đứa đừng cãi nữa, chẳng giúp ai cả. Bốn người lớn đem những chuyện công việc, làm ăn và điều mắt thấy tai nghe trộn thành những câu chuyện vặt trên bàn ăn, chỉ có con gái nhỏ của La Nhị Hà là ngoan ngoãn ăn cơm, không cần đút chẳng cần dỗ, cầm muỗng dành cho con nít múc ăn từng muỗng từng muỗng đến là hăng.

La Nhất Hải vốn cũng muốn tìm Nhạc Tuyển Hoa, nhưng bà đang ở nước ngoài, đã từ nước này bay sang nước khác. Trước đó bởi vì vấn đề về tim mà phải dưỡng bệnh rất lâu, nhưng công việc thì vẫn không xuống dốc. Nhạc Nguy Nhiên chuyển qua ở chung với bà mấy tháng liền bị đuổi về, nói bà chưa già đến mức cần có người chăm sóc.

Chậm rãi ăn đến khi chương trình Đêm Trung Thu bắt đầu, thu dọn xong cả nhà cùng xem ti vi. La Nhị Hà đưa con lên lầu ngủ, bốn người đàn ông ầm ầm cho đến nửa đêm. La Nhất Hải uống hơn một lon bia, bất tri bất giác mà thiếp đi trên sofa.

Nhạc Nguy Nhiên gọi anh về phòng, La Nhất Hải mơ mơ màng màng ngồi dậy, mắt chẳng mở, theo thói quen ôm lấy cần cổ Nhạc Nguy Nhiên, đầu dựa lên vai cậu: Ừm, về thôi.

Hai đứa em nhà La gia dán mắt nhìn ti vi, giả vờ chẳng nhìn thấy gì cả.

Sáu giờ hơn sáng ngày hôm sau, La Nhất Hải là người đầu tiên thức dậy.

Anh mở tủ lạnh ra nhìn, dự định làm bánh trứng, tiết trời có hơi lạnh, vậy nấu canh mì nóng vậy.

La Nhị Hà là người thứ hai, ngày trước cô sẽ tìm hộp sữa tươi uống một hớp để giải khát, bây giờ thì phải ưu tiên pha sữa bột cho con; Nhạc Nguy Nhiên là người thứ ba, rửa mặt xong, rồi pha cà phê cho La Nhất Hải, nhân lúc không có ai, lại cùng La Nhất Hải len lén hôn nhau; La Tam Giang là bị con gái của La Nhị Hà gọi dậy, cùng cháu gái chơi nửa tiếng búp bê đại chiến khủng long nhí; La Tiểu Hồ ngủ nướng, La Nhất Hải gọi mấy lần cũng không chịu dậy, cho đến khi chăn bị xốc lên, mặt như đưa đám bò dậy đi đánh răng.

La Nhất Hải gọi ăn cơm, mấy người xoèn xoẹt ngồi xuống bàn: La Nhất Hải hỏi định ở quê đến ngày mấy, La Nhị Hà nói đến khi nhà trẻ của con gái khai giảng, ngày mai sẽ đi; La Tam Giang nói trễ hơn chị hai một ngày; La Tiểu Hồ nói tháng này ở nhà, tháng sau mới về bên nhà trọ; Nhạc Nguy Nhiên ấy, tối nay sẽ về nhà mình.

Leng keng lách cách, đũa muỗng va chén bát, có người còn buồn ngủ ngáp dài, có người một tô mì đã ăn được phân nửa.

La Nhất Hải dường như nhìn thấy buổi sáng của rất nhiều năm trước. Tuy mấy đứa đã lớn lên thành người, sẽ phải nhanh chóng lao về phía cuộc sống của riêng mình – bao gồm cả chính bản thân anh, anh nhìn về phía Nhạc Nguy Nhiên, đối phương nhận được ánh mắt của anh, khóe miệng dâng lên nụ cười nhàn nhạt.

Nhà họ La có năm đứa con.

Đứa lớn La Nhất Hải

Đứa thứ hai La Nhị Hà.

Đứa thứ ba La Tam Giang.

Đứa thứ tư La Tiểu Hồ

Còn có một đứa, tên là Nhạc Nguy Nhiên.

Bất luận thay đổi bao nhiêu, nhưng từ đầu đến cuối vẫn là những đứa con nhà họ La.

Hết chính văn

Bình luận

Truyện đang đọc