NHỮNG THÁNG NĂM BÌNH YÊN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Buổi tối khi về kí túc xá, hai người sau khi tắm rửa xong liền ở trong phòng làm việc của mình

Mạnh Nghiêm thì an an ổn ổn ngồi trên giường đọc sách về kinh tế, Tiểu Thiên của anh thì lại rất ngoan ngoãn mà ngồi vào bàn làm bài tập

Chỉ có điều cậu đang gặp vấn đề với môn toán nha ~T_T~ phải nói rằng, môn nào cậu cũng vượt qua vì độ chăm chỉ học hành của mình, nhưng chỉ riêng môn toán là khắc tinh đời cậu, cho dù có siêng năng đến cỡ nào cũng bị nó cho nốc ao ngay lập tức. Nhưng mà cả một dàn bài tập toán này, nếu tối nay làm không xong,ngày mai đến tiết của thầy Hiểu thì cậu chết chắc. Phải làm sao bây giờ??

Cậu cắn cắn đầu bút, rồi lại xoa xoa đầu tóc của mình. Lắm lúc lại lén lút nhìn anh, muốn mở lời nhờ anh giúp đỡ nhưng lại sợ phiền đến việc đọc sách của Mạnh Nghiêm

Mạnh Nghiêm mắt vẫn không rời cuốn sách, nhưng miệng thì nói

- Hôn một cái vào má phải thì sẽ giảng cho em hai bài, hôn hai cái vào hai má thì sẽ chỉ dạy em một nửa phần bài tập, hôn lên môi anh thật lâu một chút thì anh liền giải luôn mớ bài tập đơn giản này cho em

Tiểu Thiên bắt đầu mở giọng cầu xin

- X﹏X Anh à

- Không có xin xỏ gì ở đây hết, anh có gen mạnh kinh doanh của ông nội,phải có điều kiện thỏa đáng mới thì mới làm

Tiểu Thiên bĩu bĩu môi, sau đó lại đứng lên, trèo lên giường, chụp ngay miệng anh mà hôn một cái, khiến Mạnh Nghiêm phòng thủ không kịp, sau khi ổn định lại tinh thần, anh cũng thực hưởng thụ nha

Tiểu Thiên hôn xong liền đỏ mặt ôm cánh tay anh vọc vọc, Mạnh Nghiêm xoa đầu cậu nói

- Tốt lắm! Đưa vở em đến đây, anh làm cho

Tiểu Thiên lắc đầu cái trả lời

- Hôn miệng anh chỉ là vì em muốn thôi, anh chỉ cần chỉ giảng là tốt lắm rồi! Được không anh?

Mạnh Nghiêm sủng nịch xoa đầu cậu, hai người nắm tay nhau xuống chỗ bàn học, anh đặt cậu trên đùi mình. Bàn tay ôm một eo của cậu, một tay thì bắt đầu chỉ từng con số, miệng không ngừng giải thích bài tập cho cậu!!! Cảnh tượng thật ám muội, Tiểu Thiên muốn ngồi lại học hành nghiêm chỉnh, nhưng nào dễ thoát khỏi vuốt sói cơ chứ

Nhờ có người thông minh như anh chỉ dạy, sau ba tiếng rốt cuộc Tiểu Thiên cũng làm xong bài tập rồi nha!! Lòng cậu phơi phơi như mùa thu tháng tám

Anh nói với cậu

- Anh có thứ này cho em

Mạnh Nghiêm buông Lục Tiểu Thiên ra, đi đến chiếc cặp của mình, từ ngăn cặp to lớn lấy ra một chiếc điện thoại iphone X đưa đến trước mặt cậu

- Cho em

Tiểu Thiên trợn mắt ngạc nhiên lắc đầu xua tay

- Anh! Em không nhận cái này đâu!! Nó rất đắt đó..

Dạo trước bạn học của cậu có người người khoe khoang nói rằng dòng iphone này rất đắt tiền, còn là loại mới nhất nữa, số tiền phải nói là nhìn đến hoa cả mắt, bây giờ anh lại cho không một thứ đắt giá như vậy, cậu cảm thấy não không thể thông, tay không thể nhận đâu à

Mạnh Nghiêm quyết định không nói nhiều mà đặt luôn cả điện thoại vào tay Tiểu Thiên

- Em không nhận thì anh cũng vứt thôi, dù sao nó cũng dư mà.

Đúng là đại thiếu gia không tiếc tiền mà, Tiểu Thiên sợ anh làm thật nên cầm lấy, sau đó anh hài lòng nói

- Trong đó đã có sim, số của anh và gia đình em anh đều lưu trong đó, sau này muốn nói gì cũng không chạy xuống phòng giáo vụ nữa có nghe không?

Cậu cầm điện thoại mà cho dù có tích góp cả đời cũng không được lại có chút hồi hộp, chỉ biết nói

- Anh! Sau này đừng mua những thứ đắt tiền này nữa, em không muốn anh như vậy

Anh không nói gì, chỉ kéo cậu lên giường nằm mà ôm, hôn lên đầu cậu một cái, anh nói

- Tiền không quan trọng bằng em, đừng quan tâm nhiều!! Thiên, điện thoại em chưa có hình nền, hay chúng ta chụp chung đi, sau đó cùng nhau để chung một tấm ảnh có được không?

Cậu nghe vậy cảm thấy vui lắm, gật đầu đồng ý,anh chỉ dạy cậu cách chụp hình làm sao cho đẹp nhất, lúc cậu đưa camera lên, hai người liền mỉm cười mà bấm nút

Chưa đầy 10p sau, màn hình điện thoại của cả hai đã xuất hiện một bức ảnh mới, có cả mặt của anh và cậu. Hai người nằm trên giường mà nhìn nhau mỉm cười thật vui vẻ, đôi khi chỉ cần bình yên như vậy là đủ

Anh chưa dừng lại ở đó, âm thầm lấy ảnh đó mà đặt thành ảnh đại diện trên cả Weibo lẫn QQ còn đặt thêm một cậu đến mặn nồng không thể tưởng

- Đứa ngốc mà anh thương

Khiến những cô gái, cùng những người đang theo dõi anh giật cả mình, cứ tưởng nick của anh bị người khác hack nữa chứ, lượt like cùng lượt bình luận nhiều như vũ bão mà phóng tới, trang web của trường lại được một đống tin tức càn quét một phen, những người thích anh nhưng không học chung trường thì bắt đầu muốn tìm ra tung tích của Tiểu Thiên, nhưng rất tiếc nha. Cậu ấy không hề dùng những mạng xã hội này thì lấy cái gì mà tìm hả (*¯︶¯*)

Tử Hoàng, Hoắc Đông và Mặc Yên thấy anh đăng ảnh thì vừa cười mà nhấn nút like, A Hoàng nhà chúng ta cùng vào bình luận cho vui nhà vui cửa

- Ây! Bức ảnh này hai người thật dễ thương nha, cẩu lương bọn tớ ăn no quá rồi

Chưa đầy một phút sau, chú của A Nghiêm là Dương Thanh liền vào trả lời bình luận của cậu

- Nếu em thích, ngày mai anh với em chụp chung

-Tử Hoàng trả lời: ˋ︿ˊ

Bà ngoại của anh khi thấy ảnh cũng thốt lên một câu

- Cháu tôi nó biết chụp hình từ khi nào vậy nhỉ? Đúng là chỉ có nhóc này mới có thể làm nó có những hành động vui vẻ mà

Trong khi mọi người đang nháo nhào lên thì hai nhân vật chính của chúng ta vẫn còn đang vui vẻ nằm trên giường mà chơi đùa cùng nhau, bỏ mặc sự đợi đang nhộn nhịp ngoài kia!!!

------------******-------

Tui có vài ảnh đẹp nhưng mạng yếu quá không tải lên được!! Sau này sẽ up lên sau nà

Đây là ảnh hai đứa chụp chung nè



Đây là hình tượng của Khiêm lúc đi học, bỏ cái khuyên tai đi là ra hội trưởng lạnh lùng: v



Và đây là Nghiêm sau này khi trải qua biến cố:v



Bạn Thiên của chúng ta sau này khi đã được chồng nuôi cho trắng trẻo và đẹp ra:v



Nguồn ảnh: Ở trong ảnh TvT xin lỗi tại tui không biết viết tiếng trung

Bình luận

Truyện đang đọc