NIỆM NIÊN HỮU DƯ

126

Dư Hành đột nhiên công khai tình cảm, thậm chí còn có ý định rút khỏi giới giải trí, việc này dẫn đến sóng to gió lớn trong giới, nhanh chóng chiếm đầu đề đứng đầu các phương tiện truyền thông.

Tên Dư Hành cũng lên hot search weibo, mà một vài đầu đề # Dư Hành yêu đương thầy trò #, # Dư Hành rời khỏi giới giải trí # cũng bắt đầu nổi lên, mọi người liên tục chú ý đến chuyện này và thảo luận sôi sục.

Lần hành động này của Dư Hành không thể nghi ngờ là tự hủy tiền đồ, ban lãnh đạo công ty quản lý rất tức giận, La tổng cũng đích thân tìm Dư Hành và người đại diện của hắn là Đào Dĩ Nghiệp nói chuyện.

Sau khi ra khỏi phòng làm việc của La tổng, Đào Dĩ Nghiệp xoa xoa mi tâm: “Tiểu Hành, cậu nghỉ ngơi trước đi.”

Xảy ra loại chuyện này, đương nhiên hắn phải gánh vác trách nhiệm, hai ngày này Đào Dĩ Nghiệp liên tục đối phó với các bên truyền thông và công ty hợp tác, bận rộn đến sứt đầu mẻ trán.

Dư Hành xin lỗi Đào Dĩ Nghiệp: “Anh Đào, chuyện lần trước em nói muốn viết nhạc, sợ là không có cơ hội.”

“Thằng nhóc chết tiệt, không có lòng tin với bản thân như vậy, thật không giống cậu!” Đào Dĩ Nghiệp vỗ vỗ vai hắn, mỉm cười: “Kỳ thực việc này cũng nói không chính xác, Tiểu Hành, dù sao hợp đồng với công ty còn chưa hết hạn, La tổng cũng không nói rõ ràng chuyện hủy hợp đồng với cậu, cho nên cậu an tâm nghỉ ngơi đi.”

Nghe vậy, Dư Hành gật đầu.

“Nhưng nếu cậu thật sự muốn rút, tôi cũng sẽ tôn trọng quyết định của cậu.”

Ánh mắt Dư Hành đảo đảo: “Anh Đào, mấy năm nay anh vất vả rồi, cám ơn anh.”

“Ha ha, cuối cùng nhóc cũng không trưng ra mặt băng rồi, thì ra cậu cũng sẽ ăn nói khách khí với tôi.” Đào Dĩ Nghiệp cười cười, vỗ vỗ hắn: “Đi, buổi tối cậu mời khách, hai ta ăn một bữa thật ngon.”

Hạ Sênh cũng gặp mặt Dư Hành, một mình nói chuyện với hắn hồi lâu.

“Tiểu Hành, vì một Nhâm Niệm Niên mà cháu muốn từ bỏ tât cả? Không phải cháu thích viết nhạc, thích đứng trên sân khấu, cũng rất quý trọng người hâm mộ của mình sao?”

“Vâng.” Dư Hành gật đầu, hắn không phủ nhận những điều Hạ Sênh nói, nhưng…

“Nhưng so với những điều này, cháu càng thích anh ấy hơn.”

Từ năm mười sáu mười bảy tuổi đến giờ, chấp niệm cùng tình yêu của Dư Hành đối với Nhâm Niệm Niên, từ đầu đến cuối, chưa bao giờ thay đổi.

Hạ Sênh bất đắc dĩ than thở: “Mong tương lai cháu sẽ không hối hận.”

“Cháu không biết.” Dư Hành nói cực kỳ chắc chắn: “Cô, nếu như mẹ còn sống, cháu nghĩ cô cũng sẽ như cháu, nói không chừng còn có thể làm ra chuyện điên cuồng hơn.”

Hạ Sênh nghe vậy hơi khựng lại, cô im lặng một lúc lâu, thầm chấp nhận…

127

Trong tuần này xảy ra rất nhiều chuyện, buổi sáng thứ hai, Tưởng Xuyên Thành nói hắn là người bị hại, đột ngột tung scandal liên quan đến Dư Hành, làm những người khác đều trố mắt nhìn, hóng chuyện.

Kết quả đến thứ sáu, sự tình chuyển biến dữ dội, cái ‘Người bị hại’ vì hít thuốc phiện mà bị cảnh sát bắt đi. Cùng lúc đó, Dư Hành cũng công khai thừa nhận hắn có tình cảm với thầy giáo của mình, vì bảo vệ vị thầy giáo kia, Dư Hành còn định rời khỏi giải trí.

Đối với quyết định của Dư Hành, Phương Tự Cửu – bạn tốt trong giới của hắn – là người đầu tiên đứng ra ủng hộ, sau đó cũng lục tục có minh tinh đứng bên Dư Hành.

Trong hàng ngàn hàng vạn fan của Dư Hành, có một bộ phận fan nhỏ tuổi không chịu nổi đả kích, đã sớm rời khỏi fandom; có người mệt mỏi chuyển thành người qua đường; nhưng đa số fan của Dư Hành, tuy bọn họ gào thảm thiết ‘Thất tình’, ‘Ông xã đã sớm có người thương’, ‘Nam thần kiếp sau tái giá với em’, vân vân… Tuy nhiên vẫn tôn trọng bất kỳ quyết định của Dư Hành, vẫn yêu thích cùng ủng hộ hắn, trước sau như một.

Yêu là bình đẳng, không liên quan tuổi tác, thân phận địa vị, chân chính thích một người thì có lỗi gì đâu?

Các fan đích thực của Dư Hành tỏ vẻ, nếu Dư Hành muốn tạm thời rời đi hoặc thật sự rời đi, vậy cứ yên tâm nghỉ ngơi một thời gian, bọn họ sẽ không quấy rầy, sẽ vãn chờ Dư Hành quay về.

Tối thứ sáu cùng Đào Dĩ Nghiệp ăn một bữa, đến hôm sau Dư Hành lái xe đến cửa hàng trang sức, cầm nhẫn hắn đặt trước về nhà.

Mặc dù mới hai ngày không gặp Nhâm Niệm Niên, nhưng Dư Hành đã không kịp đợi, hắn bỏ cái hộp nhỏ chứa nhẫn vào túi, dự định hôm nay xuất phát, hận không thể lập tức nhìn thấy Nhâm Niệm Niên.

Nhưng mà, bên cảnh sát lại truyền đên tin xấu.

Hiện tại Tưởng Xuyên Thành đã vào cục cảnh sát, lúc cảnh sát chuẩn bị bắt Văn Dung Chi, lại phát hiện bà ta đã trốn từ lâu.

Cảnh sát tìm đến địa chỉ nhà Văn Dung Chi, trong phòng không một bóng người, nhưng hành lý bà ta còn chưa kịp thu dọn, đi đến vội vàng, sợ rằng chỉ mang theo ví tiền di động, thẻ ngân hàng và chứng minh thư.

Quả nhiên người phụ nữ này rất khôn khéo, chắc là đã sớm nhận ra bất ổn, vừa biết được con trai gặp bất trắc liền nhanh chóng trốn đến nơi khác.

Một khi Văn Dung Chi trốn, nhất định sẽ trả thù, mà đối tượng trả thù của bà ta chính là…

Dư Hành giật mình không dám nghĩ nữa. Khi hắn đang muốn gọi điện thoại cho Hạ Hưng Dương hỏi tình hình thì Hạ Hưng Dương cũng trùng hợp gọi lại: “Dư Hành, không xong rồi! Nhâm Niệm Niên hắn…”

Bình luận

Truyện đang đọc