NO MORAL (KHÔNG ĐẠO ĐỨC)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


"Cậu có chắc chắn về điều đó không?" Sehun hỏi.
"Thật sự không như anh nghĩ đâu."
"Sao cũng được, đừng đứng chắn đường nữa và di chuyển đi." Sehun thô bạo đẩy Yoonshin qua trước khi chàng trai trẻ có cơ hội tự mình bước sang một bên.

Sehun ngồi ở vị trí trung tâm.

Sau đó, những laaujt sư khác như thể chỉ đợi anh ta rồi lịch sự bước vào phòng và lấp đầy những chiếc ghế còn lại.
Trong khi các luật sư đọc qua các bản in, Yoonshin lấy lại nhịp thở và cố gắng xoa dịu trái tim đang rung động của mình bằng cách tự nhắc nhở bản thân, Mày đã chuẩn bị hết khả năng của mình rồi.

Đừng phạm sai lầm là được.
Yoonshin hít một hơi thật sâu, rồi lễ phép chào các tiền bối.

"Đây là lần đầu tiên tôi giới thiệu bản thân một cách chính thức ạ.

Tôi là Do Yoonshin."
Không ai trong căn phòng phản ứng lại lời chào của cậu cả.

Hầu hết các lậu sư đều đang chăm chú đọc qua bản in mà Yoonshin đã chuẩn bị.

Trong thời gian ngắn ngủi đó, một vài người trong số họ dường như có ý đánh giá cao vì cậu đã sắp xếp các điểm chính rất tốt.

Ngồi cong người ngay trước bức tranh trừu tượng đằng sau, ánh mắt sắc bén của Sehun dán chặt vào Yoonshin.
Yoonshin định tiếp tục chào hỏi thêm, nhưng Sehun đã xem đồng hồ và cắt ngang.

"Dừng cuộc nói chuyện phiếm và bắt đầu được rồi đấy.

Tất cả chúng tôi đều là những người bận rộn."
Yoonshin cắn môi, rồi gật đầu.


Sau đó, cậu chỉ con trỏ laser vào màn hình.

"Vậy thì, tôi xin phép bắt đầu.

Vụ kiện này là vụ kiện đòi trả phí xây dựng.

Nguyên đơn không nhận được chi phí xây dựng và gửi đơn khiếu nại đến bị đơn.

Hợp đồng với chủ sở hữu tòa nhà của bị đơn không được lập thành văn bản, thay vào đó, các nguyên đơn đã gửi một bản ghi âm của hợp đồng bằng miệng.

Việc xây dựng đã được thực hiện và khi đến hạn thanh toán, họ không hề nhận được khoản thanh toán của mình.

Tất cả các điều kiện trên đủ cấu thành hồ sơ kiện tụng.
Một trong những luật sư đang lật giở các trang tài liệu liền bật micrô và hỏi: "Tài liệu được sắp xếp khá tốt.

Khi nào đến hạn cho các khoản thanh toán này? Theo tiêu chuẩn, số dư xây dựng phải được thanh toán đầy đủ khi tòa nhà được giao cho chủ sở hữu.

Trong trường hợp này, bị đơn tuyên bố rằng việc mở rộng tòa nhà chưa được hoàn thành.

Do đó, khoản thanh toán chưa đến hạn phải trả; và họ không có lý do gì để trả tiền cho các nguyên đơn.

Cậu sẽ giải quyết như thế nào?"
"Việc xây dựng đã bị hoãn lại hơn sáu tháng và vẫn đang tiếp diễn.

Trong thời gian đó, có bằng chứng rõ ràng cho thấy chủ sở hữu tòa nhà, phía bị đơn đã can thiệp vào việc xây dựng, ngăn cản nguyên đơn hoàn thành việc xây dựng." Yoonshin đổi slide và đưa ra bằng chứng.

Có những bức ảnh chứng minh rằng bị đơn đã dựng hàng rào xung quanh tòa nhà đang được đề cập đến cũng như việc ông ta làm hư hỏng vật liệu xây dựng.

Từ góc nhìn của bị cáo thì họ đã làm điều này để ngăn chặn động vật hoang dã."
Yoonshin chỉ vào những bức ảnh và giải thích, "Có một trường hợp tiêu biểu đã đề cập rằng nếu có sự thay đổi nào trong tình huống như này, chẳng hạn như việc tạm dừng thi công, thời gian quy định trong hợp đồng sẽ thay đổi.

Khi đó khoản thanh toán sẽ tới hạn phải trả.

Nếu anh nhìn vào tài liệu tôi đã in..."
Đôi bàn tay khẳng khiu của Yoonshin nâng tài liệu lên để kiểm tra số trang.

Tuy nhiên, cậu đã dừng lại khi cây bút của Sehun, thứ mà anh ta đang xoay tròn trong ngón tay, lăn về phía Yoonshin.

Sehun trông cực kỳ khó chịu.

"Khoan đã."
"Thưa anh"
"Vậy...!Cậu đang nói rằng chúng ta cần phải trả số tiền đó?"
"Theo những gì tôi xác nhận về vụ việc, có một khoản nợ được bảo đảm và khoản thanh toán đã đến hạn.

Về cơ bản thì bị cáo cần phải trả số nợ đó."
Khi nghe câu trả lời đó, Sehun tỏ vẻ nghi ngờ.

Anh quay đầu lại với khuôn mặt đầy sắc thái, anh chỉ vào một luật sư ở cuối bàn đối diện.

"Được rồi, vậy câu hỏi ở đây là: Chúng ta là nguyên đơn hay bị đơn? Đây là một câu hỏi rất dễ."
Vị luật sư vừa kịp vội vàng lướt qua tài liệu trả lời một cách tự tin: "Thưa anh, là nguyên đơn."

Sehun quay lại nhìn Yoonshin.

Lần này anh nói với Yoonshin, "Cậu ta nói nguyên đơn.

Tại sao? Bởi vì cậu, người trình bày vụ án này đã không nói rằng đây là trường hợp không thanh toán.

Cậu nói đó là trường hợp đến hạn thanh toán nhưng bị đơn chưa nhận được thanh toán."
"..."
"Cậu thuộc công ty nào?"
"Doguk."
"Và công ty của chúng ta là?"
Yoonshin ngập ngừng rồi nói.

"...Chúng ta đại diện cho bị đơn."
"Có khi nào cậu là công tố viên không? Một anh hùng chính nghĩa—nó phù hợp với Luật sư Do Yoonshin như một chiếc găng tay.

Hoặc cậu có thể là một thẩm phán.

Ồ, nếu cậu không phải hai trong số đó, thì cậu chỉ là một khán giả tuân thủ rất tốt luật lệ quy tắc.

Luật lệ là thứ tốt"
Sehun càng nói lâu, bầu không khí trong phòng càng trở nên lạnh lẽo.

Giống như Sehun đang dội một gáo nước lạnh vào không khí vậy.

Rõ ràng là Sehun đang chế giễu Yoonshin, và đương nhiên, các luật sư khác chú ý đến Sehun và Yoonshin nhiều hơn việc giải quyết hồ sơ vừa rồi.
Yoonshin có lý do chính đáng để phản hồi và bác bỏ ngay lập tức, "Nhưng anh không yêu cầu tôi đưa ra lập luận.

Anh bảo tôi tóm tắt và sắp xếp các điểm chính của vụ án.

Tôi duy trì một lăng kính khách quan và trung lập để tránh bị cuốn theo hai bên của cuộc tranh luận.

Lập luận của nguyên đơn mà tôi trình bày có thể được mổ xẻ để bảo vệ chúng ta.

Quá trình này là rất cần thiết."
"Nó thực sự rất cần thiết.

Nhưng cậu có thực sự nghĩ rằng chúng tôi là bị cáo? Tôi đang hỏi về mindset của cậu kìa.


Bất kể cậu nhìn nó như thế nào, ai đó bị lừa hàng triệu đô la, hoặc kiếm được một cách chính đáng, sẽ đều cảm thấy có gì đó sai.

Tôi có cảm giác đó từ việc đọc vài mẩu note của cậu đêm qua.

Tôi đã hiểu lầm chăng? Tôi chưa đọc qua bản in, nhưng bản in này hình như cũng như note đó thôi đúng chứ."
Yoonshin không biết phải nói gì và mím môi lại.

Sehun đã đúng, anh nói không sai một chút nào.

Trong tất cả các vụ án mà Yoonshin đã tham gia cho đến nay, cậu đều đại diện cho những người như nguyên đơn trong vụ án này.

Đương nhiên, trong quá trình sắp xếp tài liệu, cậu đã nhìn qua lăng kính của nguyên đơn, nhưng cậu không thể tự mình thừa nhận điều đó.
Tất cả những luật sư khác đều im lặng thì Sehun khẽ xoay ghế sang một bên và nghiêng đầu xem xét.

Anh liếc nhìn những luật sư đứng gần mình rồi hất cằm chỉ vào hai luật sư đầu tiên trong tầm mắt.

"Này, hai người.

Tôi sẽ hỏi cậu một câu hỏi.

Nhìn cậu có vẻ đã hiểu vụ việc thông qua đống tài liệu.

Trong trường hợp này, bị cáo có thể sử dụng chiến lược nào? Đây không phải là một trường hợp khó khăn, vì vậy chúng ta hãy đi theo con đường hợp lý nhất."
- --
[cái phòng họp như này..]

19.2.2023.


Bình luận

Truyện đang đọc