NÔNG GIA CHI PHÚ QUÝ HIỀN THÊ


Ăn xong đã là buổi chiều, Lâm Uyển Uyển muốn giúp hai tẩu tử thu dọn, liên tục bị cự tuyệt, cha nương nàng cũng không chịu để cho nàng động thủ, chỉ có thể nhàm chán ngồi ở trong phòng, câu có câu không cùng Tiết thị đang thêu thùa nói chuyện phiếm, phần lớn đều là Tiết thị nói, Lâm Uyển Uyển chính là giúp đỡ kéo dây, ngẫu nhiên trả lời vài câu.

Hai vị tẩu tử thu thập xong rất nhanh liền trở về, cùng Tiết thị thêu thùa, đáng tiếc Lâm Uyển Uyển không có tay nghề kia, miễn cưỡng làm ra một bộ quần áo đã là không tồi, để cho cô thêu thùa, vẫn là tha cho cô đi.

Không khó để nhận ra, ba nữ nhân vội vàng không ngừng làm khăn thêu, là vì thêm đồ dùng cho gia đình, cha hắn cũng không có khả năng giống Khương Gia Minh đi ra ngoài làm việc, thân phận lão thái gia đặt ở đó, làm sao có thể để mất mặt hai vị huynh trưởng, chỉ có thể tự cung tự cấp trồng chút đồ ăn, nghe nói thư viện bên kia có chút ý, nói là mời cha nàng đi dạy học, đây cũng là nghe nương nhắc tới, cụ thể thế nào thì cũng không rõ ràng lắm.

Tình huống trong nhà không mấy lạc quan, từ cách bài trí trong nhà đến cách ăn mặc của mọi người, nhìn thoáng qua có thể biết tiền lương của hai ca ca làm sao có thể nuôi sống một gia đình đông con như thế này, với tính khí của đại ca thì không thể nào làm những chuyện liên quan đến th@m nhũng nhận hối lộ được, nhị ca mặc dù không cẩn thận nhưng cũng có nguyên tắc, sẽ không làm những chuyện như vậy.

Nghĩ xem mình có giúp được gì không, mình trực tiếp lấy tiền cho cha nương cũng không thực tế, hai tẩu tử là người biết suy nghĩ nhưng lăn lộn ở bên ngoài hơn hai năm, cũng không rõ tình hình hiện tại thế nào, khó tránh khỏi sợ lòng người không đủ kiên định vẫn là tìm cách khác rồi nói sau.

Về phần Khương Gia Minh, cơm nước xong bị hai vị huynh trưởng gọi đi, cũng không biết bận cái gì, Khương Liên Giác cùng Khương Liên Dương thì vây quanh ông ngoại Lâm Thiên Tứ đưa bọn họ đi dạo khắp nơi, cô rất yên tâm.

Cả buổi chiều, Lâm Uyển Uyển đều ở trong phòng bồi nương cùng hai vị tẩu tử thêu thùa, đương nhiên cô chỉ là chân phụ việc, trong lúc đó có đề nghị cho cô làm thử, Lâm Uyển Uyển cự tuyệt, lấy cớ tay bị thương, sau này không đụng được đến công việc thêu thùa, ngay cả làm quần áo cũng miễn cưỡng, nương cùng hai vị tẩu tử nghe nói vậy cả ba người thở dài đáng tiếc lại có chút đau lòng nàng.


Lâm Uyển Uyển lại không cảm thấy cái gì, cô chỉ cần có tiền là được, những đồ vật này đều có thể mua, có tâm liền làm chút đồ ăn ngon là được.

Nghĩ như vậy, Lâm Uyển Uyển nghĩ tới buổi tối có thể làm chút đồ ăn ngon cho cả nhà, dù sao đêm nay cũng phải ở lại chỗ này, mạnh đại thúc bên kia, đại ca Lâm Khải Dương sớm sai người đi thông báo, cô không cần bận tâm.

Đang muốn đi tìm Khương Gia Minh nói chuyện, kết quả Khương Gia Minh đang cùng hai vị huynh trưởng cùng nhau tiến vào.

Chuyện gì đang xảy ra thế này? Lúc đi ra ngoài vẫn là mắt không nhìn mắt, mũi không nhìn mũi, lúc trở về ngược lại khoác vai nhau đi vào, đây nói là Khương Gia Minh cùng nhị ca Lâm Khải Dương, tuy vậy thì sắc mặt đại ca Lâm Khải Hàng cũng tốt hơn không ít, thoạt nhìn đặc biệt hài hòa, giống như là trở về thời gian trước kia.

Lâm Uyển Uyển tự nhiên là tán thành, bọn họ tự mình xử lý tốt quan hệ, cũng bớt cho cô đau đầu suy nghĩ biện pháp.

Cùng Tiết thị nói là đi ra ngoài mua chút đồ, được gật đầu đồng ý, lập tức kéo Khương Gia Minh đi ra ngoài, hành vi nhíu mày của Khương Gia Minh rơi vào trong mắt Lâm Uyển Uyển, trong lòng nghi vấn.


Hai vị huynh trưởng nói muốn đi theo, Lâm Uyển Uyển không đáp ứng đuổi đi, nghi vấn trong lòng bị quấy rối như vậy cũng bị cô xem nhẹ, đến tối ngủ mới phát hiện sự tình.

Bởi vì lúc trước đến cửa không có chuẩn bị lễ vật, mặc dù nhà mẹ đẻ không nói gì nhưng Lâm Uyển Uyển cảm thấy không tốt lắm, Khương Gia Minh cũng đồng ý bổ sung, ít nhiều cũng là tâm ý, tính tình người một nhà nhạc phụ hắn coi như hiểu rõ, cho tiền không nhất định sẽ thu, về phần lễ vật thì không giống, nặng ở một mảnh tâm ý, thích hợp là được chỉ cần không phải quá quý trọng là được.

Cho nên hai người mua đồ ăn đồng thời còn mua một ít đồ vật khác, không tính là quý trọng cũng không thất lễ, trên đường còn gặp Vương chưởng quỹ, nói là trở về sớm, mời bọn họ vào Hương Mật Phường ngồi một lát, Lâm Uyển Uyển thuận tiện mua chút mứt mứt quả, xem như là có chút quan hệ, còn được giảm giá.

Ngoài ra, Vương chưởng quỹ còn nói chuyện liên quan đến việc bọn họ chuyển vào nhà mới, lần trước phái người đến nhà bọn họ đối với tình hình nhà họ cũng rõ ràng.

Nếu đã là bằng hữu, nhắc nhở một chút cũng không sao.

Lâm Uyển Uyển cảm thấy xuyên qua vẫn là rất may mắn ngươi, tuy rằng có gặp phải nhà chồng cực phẩm, nhưng đại ca Khương Gia Tông vẫn không tệ lắm, lại đánh bậy đánh bạ kết giao với Mạnh đại thúc như một thần y, bán một cái bánh hồng còn có thể kết giao với một bằng hữu như Vương chưởng quỹ, ra ngoài lăn lộn cũng có một người chiếu cố, cũng rất tốt!
Hiện tại lại có thêm một đại ca làm tri huyện, nhị ca làm huyện thừa, có chỗ dựa vững chắc cũng là rất cao hứng, chỉ cần không đắc tội với một ít quý nhân, cả huyện thành cô còn không đi ngang thoải mái sao, ngẫm lại đều cảm thấy cao hứng.


Nếu điều kiện phần cứng đã tốt như vậy thì không có lý do gì lại lãng phí đúng không? Khi trở về, cô phải làm việc không ngừng nghỉ, kiếm thật nhiều tiền, tiện thể kéo người nhà mẹ đẻ lên, có tiền có quyền mới dễ làm việc, đây cũng lẽ sinh tồn.

Cáo từ Vương chưởng quỹ, Lâm Uyển Uyển vẫn không hết hy vọng đi dạo thăm thêm hai cửa hàng vải, chỉ là vẫn không có thu hoạch, nhìn thời gian đã không còn sớm, cũng không có rối rắm tiếp tục tìm, chờ ngày mai tiếp tục tìm kiếm cũng giống nhau, chắc chắn có loại vải có thể thay thế kính trong suốt, cô không tin không thể tim được, chỉ là cần tốn thêm chút thời gian chi phí, từ chi phí mà nói, khác biệt không lớn, hiện tại đầu tư bao nhiêu, tương lai thu lại bấy nhiêu, chỉ là nhiều hay ít mà thôi.

Ý tưởng là tốt, chỉ là kế hoạch ban đầu bởi vì gặp người nhà mẹ đẻ tạm thời trì hoãn đôi chút.

Buổi tối, Lâm Uyển Uyển phụ trách nấu nướng, hai tẩu tử phụ giúp, dọn một bàn lớn thức ăn ngon khiến mọi người hoa cả mắt, kể cả Khương Gia Minh đã ăn không ít lần cũng phải ngạc nhiên và tự hào.

Về phần hai vị huynh trưởng ngay từ đầu ngăn cản Lâm Uyển Uyển nấu ăn xem như đã tự vả mặt, ai bảo bọn họ chưa từng thấy qua Lâm Uyển Uyển làm đồ ăn, vẻ mặt không tín nhiệm, sau đó mặt bị vả sưng lên, Tiết thị lúc đầu cũng không quá tin tưởng, cũng may không muốn quét sạch một mảnh tâm tư của khuê nữ nên miễn cưỡng đồng ý.

Kích động nhất chính là Lâm Thiên Tứ, hắn đã nói khuê nữ của hắn là lợi hại nhất, có cái gì mà khuê nữ của hắn không làm được chứ.

Lâm Uyển Uyển tựa hồ nhìn ra suy nghĩ của cha nàng, miệng giật giật, thầm nghĩ, cha, ngài thật sự đề cao nữ nhi, khuê nữ của ngài có rất nhiều chuyện không làm được.

Sau đó toàn bộ thời gian ăn cơm, Lâm Uyển Uyển đều trải qua trong tiếng khen ngợi, da mặt có dày đến đâu cô cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng, mãi một lúc lâu mới quen hơn, về phần hai đứa con trai cùng ba đứa cháu trai của cô chỉ lo vùi đầu vào ăn, mỗi lần ánh mắt nhìn về phía cô đều sáng lấp lánh, quả nhiên biết làm đồ ăn đều là được hoan nghênh nhất, đây là chân lý muôn thuở.


Buổi tối rảnh rỗi, cả nhà vây quanh trong chính phòng, bắt đầu tán gẫu chuyện trong hai năm nay, nói cha nương bọn họ sau khi ra khỏi trấn đi lưu lạc, về sau gặp được người trong tộc của phụ thân, ở lại sau một thời gian, hai vị huynh trưởng lại bắt đầu đi học lại, cũng tham gia khoa khảo sau này mới có được thành quả hôm nay, bất quá những chuyện về người trong tộc chỉ được đề cập sơ qua, Lâm Uyển Uyển nghĩ ở nơi đó phỏng chừng không tốt lắm, cũng không hỏi nhiều, những thứ cách cô quá xa xôi, những thứ cô muốn nắm chắc cũng chỉ là những người bên cạnh.

Đương nhiên Lâm Uyển Uyển cũng đơn giản nói sơ qua chuyện xảy ra trong hai năm nay, không có giấu giếm, cũng không có phóng đại, thực sự cần nói cô sẽ nói, về phương diện tiền tài cô không nói rõ, chỉ nói dựa vào một gốc dược liệu phát tài, mua đất xây nhà, cuộc sống sau này ngày càng có hy vọng.

Cũng biết phụ thân nàng Lâm Thiên Tứ quả thật nhận được lời mời của thư viện, hơn nữa đã đáp ứng, qua mấy ngày liền muốn qua đó giảng dạy, mọi người nhất trí đồng ý, đối với tài học của cha nàng cả nhà đều là khẳng định, ba huynh muội bọn họ vẫn là được cha giác ngộ, ngày thường cũng thường xuyên dạy bọn họ học tập, hơn nữa cha còn là cử nhân, coi như là đang làm việc đúng chuyên môn của mình.

Buổi tối lúc ngủ, Lâm Uyển Uyển mới phát hiện trên người Khương Gia Minh có vết thương, không phải rất nặng, cho nên cô nghĩ đến ban ngày Khương Gia Minh nhíu mày, thì ra là như thế, tuy rằng có chút đau lòng, nhưng cũng không nói gì, đều là vì cô, phần tình cảm này cô nhận.

Hai anh em Khương Liên Giác cũng bị ba vị đường huynh kéo đi bồi dưỡng tình cảm, được xếp ngủ chung một phòng, tình bạn nhỏ hữu nghị nói kết liên kết.

Ngày hôm sau vốn định trở về, người nhà mẹ đẻ không cho, nói là thay vì ở nhà người khác, còn không bằng ở nhà mình, mọi người cũng có thể chiếu cố, từ chối không được chỉ có thể ở lại, buồn bực chính là chuyện ăn uống này ăn nghiện, cô xem như hoàn toàn trở thành đầu bếp, thật bi kịch a.

.


Bình luận

Truyện đang đọc