NỮ CHÍNH MAU HỌC HÀNH ĐI


“Không biết sao?” Chiêm Hoa Phong quay đầu lại nhìn Tần Tịch, “Đây là đàn anh của các em đấy.

”Chiêm Hoa Phong là kiểu giáo viên vô cùng nghiêm khắc trong học thuật, nhưng bình thường quan hệ với học sinh khá tốt.

Ông nhìn bộ dạng ngớ ngẩn của Tần Tịch, cười nhẹ mà gọi thanh niên: “Hi Ngạn à, qua đây qua đây.

”Ông chỉ vào Tần Tịch, giới thiệu: “Đây là đàn em Tần Tịch, năm nay là đại học năm hai.

Ừ, chính là em ấy…”Chiêm Hoa Phong nói: “Năm ngoái đã phá vỡ kỉ lục em lập năm đó, mấy môn chuyên ngành năm nhất đại học toàn điểm tối đa, bao gồm cả trong thực nghiệm.

Chỉ là không biết học kì 1 đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên muốn đổi sang đi học viện tài chính, nhưng mà bây giờ đã lãng tử quay đầu! Các giáo viên mong chờ ở em ấy rất cao.

”Ông cười với thanh niên rồi lại nói: “Năm đó em là ánh sáng của Học viện y học lâm sàng, vị đàn em đây, nói không chừng cũng sẽ cướp đi tiếng tăm này của em.

”Mặt Tần Tịch nóng lên một chút.

Cô vội vàng lắc đầu: “Thầy lấy em ra nói đùa! Ừm…! hào quang của đàn anh mãi mãi bao phủ chúng em.


”Cô nghĩ nghĩ, nhỏ giọng nói: “Có hai người con gái của kí túc xá bọn em, trước khi kiểm tra đều viết tên đàn anh Ngô lên bùa hộ mệnh, cầu thần thi cử phù hộ!”Tần Tịch nghe được Chiêm Hoa Phong gọi Hi Ngạn với đối phương, cũng đã xác nhận vị này thật sự là nhân vật truyền kỳ của Học viện y học lâm sàng bọn họ —— Ngô Hi Ngạn.

“Hả?” Sau đó cô nghe thấy Ngô Hi Ngạn hỏi mình: “Vậy còn em?”Đây là câu đầu tiên Ngô Hi Ngạn mở miệng nói.

Giọng anh rất êm tai, cũng rất thanh nhã.

Dáng dấp như suối trong ngọc vỡ, thân như cây ngọc (1) phối với áo blouse trắng.

() thân như cây ngọc: mô tả người có dáng người thon thả.

Làm trong đầu Tần Tịch theo bản năng liền hiện lên lời nói của Đường Lăng vào mấy hôm trước: Tạ Liên Thành có cái gì để nhìn, muốn nhìn thì cũng phải nhìn đàn anh Ngô của Học viện y học lâm sàng chúng ta!Tần Tịch không nhịn được nhìn chằm chằm Ngô Hi Ngạn một lúc.

Đường Lăng nói không sai, so với Tạ Liên Thành phong độ nhẹ nhàng, khí chất thân sĩ quý tộc, Ngô Hi Ngạn áo blouse trắng chắc chắn càng khiến nữ sinh học viện y thích hơn.

Sau đó cô chợt phản ứng lại, vừa rồi ý của đàn anh Ngô hình như là, mình có làm bùa hộ mệnh viết tên anh ấy hay không?Cái này kêu cô trả lời như thế nào đây?Mặt Tần Tịch hơi nóng lên.

Cũng không phải thẹn thùng, chỉ là cảm thấy vị đàn anh Ngô này hình như không giống như lời đồn.

Còn biết đùa như thế.

“Được rồi.

” May mà lúc đó Chiêm Hoa Phong mở miệng nói: “Liên quan đến tâm đắc trong thi cử, Tần Tịch em có thể đi tìm đàn anh từ từ trò chuyện.

"Ông dừng lại một chút, khóe miệng mỉm cười, hài hước nói: “Đương nhiên, Tần Tịch cũng là một học sinh ưu tú, trao đổi với đàn anh của em một chút, cố gắng hết sức học tập cậu ấy làm thế nào để đạt điểm cao trong toàn bộ kì thi khảo sát chính quy.

”Chiêm Hoa Phong hỏi Ngô Hi Ngạn: "Hi Ngạn, thế nào? Chịu để đàn em vào phòng thí nghiệm không?"Trong lòng Tần Tịch đầy ấm áp.

Cô không biết vì sao thầy lại muốn trưng cầu ý kiến của đàn anh Ngô Hi Ngạn.


Nhưng đối phương cứ kêu một tiếng “Đàn em của em”, đương nhiên là đang giúp cô tìm cảm giác tồn tại trước mặt vị đàn anh nhìn có vẻ cao lãnh này.

Ngô Hi Ngạn nhìn chằm chằm cô một lúc, lạnh nhạt nói: “Có thể.

”“Tần Tịch, đi.

” Chiêm Hoa Phong đẩy cô qua cạnh anh: “Đề án này của các em, thầy sẽ nói trường học cho thầy làm giáo viên hướng dẫn của các em.

Chỉ là bắt đầu cuối tuần này, thầy phải đi giao lưu bên châu Âu chín tuần, cho nên trong khoảng thời gian này…”Ông ra hiệu cho Tần Tịch: “Đề án của các em và phòng thí nghiệm, đều giao cho đàn anh Ngô của em phụ trách.

”Tần Tịch: “Vâng thưa thầy.

”Cô quay đầu nhìn Ngô Hi Ngạn, vẫn có phần hơi thấp thỏm.

Vị đàn anh này quá nổi tiếng ở học viện y học lâm sàng rồi, theo lời của các đàn anh đàn chị trước, đó chính là: “Nghe chuyện xưa của đàn anh Ngô mà lớn lên.

”Lời này có lẽ có chút khoa trương.

Nhưng mà Tần Tịch học tập ở đại học một năm, đã cảm nhận trọn vẹn sức hấp dẫn "không chỗ nào không có” của đàn anh Ngô rồi.

“Cụ thể làm như thế nào, còn có các yêu cầu của em trong phòng thí nghiệm ra sao, cậu ấy sẽ nói cho em.

” Chiêm Hoa Phong lại nói.


“Vâng.

” Tần Tịch ngoan ngoãn gật đầu.

“Đàn em Tần Tịch.

” Ngô Hi Ngạn xoay người, rút một tờ giấy trên bàn ra, đưa cho Tần Tịch: “Đây là thời khóa biểu của phòng thí nghiệm.

”Anh không đợi Tần Tịch đáp lời, tiếp tục nói: “Ngoại trừ thời gian đi học, anh mong em có thể cố gắng dành thời gian đến phòng thí nghiệm.

”“Vâng.

” Tần Tịch nhìn cái bảng được xếp kín lịch đó.

.


Bình luận

Truyện đang đọc