NỮ HOÀNG TUYỂN PHU

Sau khi dùng qua cơm trưa, phòng bếp được dọn dẹp ra, canh giờ này là thời gian mà Hàn Linh và Dạ Ma Thiên cùng nhau tham gia khóa huấn luyện nấu ăn. Trên thực tế, bọn họ đã tham gia vài lớp, nhưng hiệu quả…… Không biết là bọn họ thật sự không có thiên phú nấu ăn, hay là Triệu Hi cố ý cất giấu, không chịu dốc túi truyền cho, tóm lại trình độ của hai người bọn họ là kẻ tám lạng người nửa cân, làm đồ ăn thật sự là không dùng bản lĩnh.

Vì nghiệm thu thành quả của vài lớp phía trước, Triệu Hi để cho hai người bọn họ ở trong nửa canh giờ cùng làm một món ăn, do những người khác tới làm đánh giá kiểm tra.

Lão sư huấn luyện: Triệu Hi

Thực tập trợ giảng: Băng Tư

Học sinh: Hàn Linh, Dạ Ma Thiên

Nội dung dạy học: Nấu một món thịt kho tàu sắc hương vị đều đủ

Giám khảo bên ngoài sân: Mộ Dung Anh, Thủy Mộ Hoa, Hàn Như Phong

Nhân viên chưa tới màn: Long Chi Dực (tên kéo nam (?) này, thế nhưng không cho nàng mặt mũi, giết hắn! Hừ hừ.)

Bắt đầu tính giờ……

Hàn Linh trước tiên lột nhẹ sơ qua một chút ruốc sống, cầm một nắm hành, chậm rãi cắt. Mà ở đầu kia, Dạ Ma Thiên dùng lưỡi dao lựa ra một đống thịt ba chỉ, nhẹ nhàng gẩy một cái, đống thịt kia liền ở trên không trung vẽ ra một đường parabol. Cổ tay của hắn vừa chuyển, thuận tiện đem dao ở trong tay cũng vứt lên theo.

“Xoát xoát xoát……”

Tròng mắt của nàng vẫn đi theo quỹ đạo dao không ngừng chuyển động kia, một đống thịt ở trên không trung giống như Thiên Nữ tán hoa* bị cắt thành miếng mỏng, độ dày đều đều, không thể bắt bẻ, vả lại từng cái chuẩn xác rơi vào giữa bàn đã chuẩn bị xong trước đó. Nàng xem đến cảm thán kinh ngạc một hồi, nhịn không được vì hắn vỗ tay, Dạ lão đại của nhà nàng quá soái, quả nhiên có tiềm lực làm siêu cấp đầu bếp.

*Thiên Nữ tán hoa (Thiên nữ rải hoa): Trong phòng Duy Ma Cật có một Thiên Nữ, rải thiên hoa bảy màu cho các chúng phật, phần lớn các hoa đều rơi xuống đất, riêng đệ tử Ngọc Đại mình bám đầy hoa, Thiên Nữ nói trần duyên của ông ta chưa đứt.

Đột nhiên có một luồng xúc động muốn bắt chước thần tượng, nàng cũng học theo kiểu ném dao lên không trung, đợi sau khi nàng ném dao lên, đột nhiên nhớ tới đã quên đồng thời vứt hành lên. Cái này còn không phải mấu chốt nhất, mấu chốt chính là, con dao kia vừa mới ném lên, đã nện thẳng tắp về phía nàng. Nàng sợ hãi kêu lên vội vàng lắc mình tránh né, may mà dao phay dừng ở bên chân của nàng, nàng dùng tự thể nghiệm nói cho mọi người một chân lý: Không cần tùy ý bắt chước thần tượng! Thần tượng sở dĩ xưng là thần tượng, chính là bởi vì bọn họ có thể làm được việc mà người thường làm không được.

Nàng không để ý những người khác cười nhạo, cười lạnh, cười trộm…… Nhặt lên dao phay, tiếp tục dường như không có việc gì mà cắt hành.

Vừa rồi người nọ không phải nàng, vừa rồi người nọ không phải nàng…… Nàng không ngừng mà thôi miên chính mình, người ngu xuẩn tài giỏi vừa rồi kia, tuyệt đối không phải là nàng!

Băng Tư làm trợ giảng, giúp đỡ nhóm lửa, tiếp theo chính là một bước mấu chốt nhất, lấy nồi xuống.

Hàn Linh và Dạ Ma Thiên nhìn lẫn nhau, ai cũng không chịu động thủ trước, trên thực tế tài nấu ăn của hai người bọn họ kẻ tám lạng người nửa cân, ai cũng không mạnh hơn so với ai. Hôm nay nhiều mỹ nam quan sát ở tại chỗ như vậy, nàng thật sự không muốn làm trò mất mặt trước mặt của bọn họ. Vứt một ánh mắt cho hắn, để cho hắn động thủ trước, ai ngờ chờ tới là một cái trừng mắt lạnh lẽo của hắn.

Gia gia, có phải là nam nhân hay không? Thời khắc mấu chốt, lấy nữ nhân làm lá chắn, coi là nam nhân cái gì?

Bất quá như đã nói qua, bây giờ nàng ở trong mắt của hắn cũng là một nam nhân, giữa nam nhân với nhau, chuyện mất mặt này, ai nguyện ý tranh nhau làm?

Nhìn nén hương kia càng ngày càng ngắn, nàng gần như sẽ phải đề nghị kéo búa bao. Tại đây đến ngay miệng, Dạ Ma Thiên rốt cuộc vén lên cổ tay áo, làm tiên phong mỹ thực trở về.

Nàng nịnh bợ mà tiến lên phía trước, chủ động vì hắn cung cấp trợ lý phục vụ, thay hắn cột lên tạp dề. Tiểu dạng** nhi, một đại soái ca tóc bạc tuyệt thế, xứng với một cái tạp dề đáng yêu, thật là bức vẽ Q*** không xuất bản nữa.

**Tiểu dạng: Dùng để gọi một chàng trai với ý khinh thường.

***Bức vẽ Q (Cute, còn được gọi là Chibi) là một loại thủ pháp đóng gói cố tình làm bộ đáng yêu được thiết kế cho đầu lớn và thân ngắn. Nhìn thấy sớm nhất trong đồ chơi, truyện tranh, nguồn nhấn văn hóa Nhật Bản.

Nàng cười trộm một trận, thật muốn thu nó vào trong túi, xem bất cứ lúc nào.

Dạ Ma Thiên nhận thấy được nàng cười trộm, quăng cho nàng một cái xem thường, sau đó sai khiến nàng đưa mâm, đưa thịt.

“Hành!”

“Muối!”

“Dấm!”

“……”

Hắn báo tên nguyên liệu tốc độ quá nhanh, làm cho nàng luống cuống tay chân, nàng nhớ rõ khi Triệu Hi biểu diễn, khoảng cách thời gian thêm nguyên liệu không ngắn như vậy a. Lão đại, ngươi nhưng ngàn vạn đừng xảy ra sự cố, ta còn trông cậy vào ngươi đó.

Lại xem tư thế xào rau của Dạ lão đại, kia thật kêu một chữ tuyệt, hoàn toàn là tiêu chuẩn đầu bếp cấp năm sao.

Miếng thịt ở dưới nồi xẻng của hắn nó giống như đang khiêu vũ nẩy lên rơi xuống vậy, nàng nhìn đến hoa cả mắt, nhìn tiêu chuẩn này, chất lượng của thịt được làm ra hẳn là sẽ không kém.

Lòng của nàng lại yên ổn trở về trong bụng.

“Thế nào? Tất cả mọi người cho một bình luận đi.”

Cõi lòng của nàng chờ mong mà nhìn các vị giám khảo, tuy rằng không phải nàng tự tay làm, nhưng toàn bộ quá trình đều ở dưới sự theo dõi của nàng, hẳn là sẽ không sai.

Ba người Mộ Dung Anh, Thủy Mộ Hoa và Hàn Như Phong đều nếm một miếng, vẻ mặt khác nhau, nhưng ai cũng không có cho ra bất luận bình luận gì, chỉ là nhìn lẫn nhau, tựa như đang xin giúp đỡ.

Chẳng lẽ là ăn quá ngon? Bọn họ cảm động đến nói không ra lời?

Đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng! Điểm giác ngộ này, nàng vẫn là có.

Ánh mắt sắc bén của nàng bắn về phía Hàn Như Phong, trong ba người, hắn là dễ ức hiếp nhất, chỉ cần nàng trừng mắt, hắn lập tức tước vũ khí đầu hàng. Quả nhiên, hắn mất tự nhiên mà khẽ động khóe miệng, trả lời qua loa: “Không tồi, khá tốt.” Trong miệng của hắn rõ ràng còn ngậm miếng thịt kia, không có nuốt xuống. Mở to mắt nói nói dối, nàng một dấu gạch chéo!

Xem nhẹ hắn, tầm mắt hơi chuyển, dừng ở trên khuôn mặt thản nhiên không gợn sóng của Thủy Mộ Hoa. Hắn tiếp thu được ánh mắt của nàng, khóe miệng khẽ động, lộ ra một nụ cười nhẹ: “Có chút mặn.”

Mặn? Không thể nào, chẳng lẽ lầm lẫn giữa muối và đường? Liên tục bỏ vào hai lần muối?

“Ta chịu không nổi, cái này đâu phải là thịt kho tàu, rõ ràng là thịt muối!” Mộ Dung Anh ọe một tiếng nhả miếng thịt ở trong miệng ra, tìm nước sôi để nguội ở khắp nơi uống.

Nàng có chút tự trách mà thè lưỡi, quay đầu lại thì đón nhận Dạ Ma Thiên híp mắt đang không ngừng phóng ra sóng cực ngắn về phía nàng. Nàng cười ngượng một trận, không da không mặt mũi chúc mừng với hắn: “Chúc mừng ngươi, ít nhất ngươi xào chín thịt.” Nói xong, nàng nhanh chân thoát khỏi phòng bếp, cũng không muốn bị hắn bắt được để trút giận.

Cách ngày kiểm tra chỉ còn tám ngày, thư viện đột nhiên tuyên bố tin tức trọng yếu hạng nhất. Nằm ở Huỳnh Dương một thư viện nổi danh khác —— thư viện Thanh Phong, sắp phái học sinh ưu tú đến thư viện Bạch Tùng, để cho giữa hai thư viện học tập giao lưu. Mặt ngoài nói là học tập giao lưu, trên thực tế chính là cạnh tranh giữa hai thư viện.

Thư viện Thanh Phong đã sớm bởi vì thư viện Bạch Tùng được triều đình coi trọng mà không phục, muốn mượn cơ hội này chèn ép khí thế của thư viện Bạch Tùng, cho nên phái đến tứ đại tài tử của thư viện đến đây tới khiêu chiến.

Sơn trưởng cực kỳ coi trọng lần giao lưu này, công khai thanh danh, phàm là có thể ở trong tỷ thí thắng được tứ đại tài tử học sinh, đều có thể đạt được ở trong khảo hạch được quyền hạn miễn một hạng mục kiểm tra. Nghe thấy cái tin tức này, nàng bất chấp tất cả, quản nó cái gì tứ đại tài tử, quản nó so chính là cái gì, trước cướp được danh ngạch về trong tay rồi hãy nói. Một môn nấu ăn này, nàng là làm sao cũng qua ải không được, vừa lúc thừa cơ hội này lấy được quyền được miễn. Về phần môn bắn đánh xe cũng yếu kém này, nàng vẫn như cũ mà đi theo Long Chi Dực khổ luyện, đã có chút thành quả, nàng cũng không lo lắng.

Dạ Ma Thiên so với nàng càng cần cơ hội như vậy này hơn, hận không thể chiếm tất cả danh ngạch, bất quá không có biện pháp, sơn trưởng yêu cầu từ bên trong các nàng cũng chọn lựa ra tứ đại tài tử, tứ đại tài tử VS tứ đại tài tử.

Ở dưới sự cổ động của nàng, Thủy Mộ Hoa và Triệu Hi chiếm hai cái danh ngạch khác, mặt khác những đầu gọt nhọn đó nghĩ muốn chen lên, bị nàng lấn át một cái chèn ép xuống toàn bộ. Nàng tốt xấu còn có cái thân phận công chúa có thể áp người, không ở lúc này nổi đóa, thì lúc nào nổi đóa?

Bình luận

Truyện đang đọc