[OVERGEARED] THỢ RÈN HUYỀN THOẠI

Tại lâu đài của Công Tước Kiếm Limit, Đế Quốc Saharan

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bốn thanh kiếm được Limit thi triển trên không trung đã tàn phá cả khu vực này. Đó là kiếm pháp mà ông ta đã rèn luyện. Limit tự tin rằng kiếm thuật của mình đã vượt xa được kiếm sĩ vĩ đại Piaro và thậm chí cả Kiếm Thánh Muller nữa. Nhưng do thiếu thành tích nên ông ta không thể tự xưng là Huyền Thoại hay Kiếm Thánh được.

“Ừm, vậy phản ứng của Vua Chơi Đồ Mạnh là gì?”

Mercedes đang quỳ gối trong làn bụi bốc lên và trả lời câu hỏi của ông ta.

“Anh ta đã chấp nhận.”

“Haha… Hắn ta cúi đầu ư?” Limit lắc đầu trong sự ngạc nhiên. Ông trố mắt nhìn vào Mercedes đang quỳ. “Kẻ nổi dậy có thể một mình đối mặt với một đội quân 100.000 người đã chấp nhận các yêu cầu nặng nề của Đế Quốc mà không phản đối ư? Hắn ta không nổi điên lên à?”

“Vâng, anh ta đã chấp thuận rất bình tĩnh. Nhưng là ngoài mặt thôi.”

“Bên trong thì khác à?”

“Đúng vậy. Grid giống như một con thú không thể thuần hóa được. Anh ta đang quỳ, nhưng vẫn không thể che giấu đôi mắt sắc bén của mình.”

“Đôi mắt của Asmophel.”

‘Đôi mắt của Asmophel’ là cụm từ được sử dụng rộng rãi trong giới Kị Sĩ của hoàng gia. Nó có nghĩa là một đôi mắt tràn đầy nhiệt huyết hướng tới tương lai mà không nản lòng trước những thử thách của thời điểm này. Đó là ánh mắt của số 2 vĩnh hằng Asmophel khi ông ta nhìn Piaro.

“Ừm, tốt. Đúng vậy, đó chính là Vua Chơi Đồ Mạnh. ”

Limit là một trong 6 Công tước của Đế Quốc Saharan. Theo quan điểm thông thường thì ông ta là người trung thành nhất với Đế Quốc. Nhưng ông ta đáng ra phải tức giận khi nghe thấy rằng Grid không thực sự phục tùng chứ? Nếu ai đó chứng kiến ​​cảnh này, họ sẽ không thể nào hiểu được.

Nhưng Mercedes vẫn yên lặng.

Kị Sĩ Đỏ là một đội nhóm đã được xây dựng lại bởi Hoàng hậu Marie, chứ không phải Hoàng đế Juander. Bề ngoài, họ là những Kị Sĩ dưới sự kiểm soát trực tiếp của Đế Quốc thật. Tuy nhiên, thực tế lại khác. Họ không khác gì tay chân của Hoàng hậu cả. Và Limit là thủ lĩnh của đội Kị Sĩ Đỏ và ông ta luôn tuân theo ý muốn của Hoàng hậu.

Thực ra thì ngày xưa, mọi thứ không phải như vậy. Limit ngày xưa hiến dâng lòng trung thành của mình với Hoàng Đế khi lần đầu tiên ông ta được bổ nhiệm làm thủ lĩnh của đội Kị Sĩ Đỏ. Nhưng Hoàng đế đã phản bội ông ta.

Đó là vì 5 Trụ Cột. Hoàng đế Juander coi họ là những nhân tài giúp đỡ cho Đế Quốc và trọng dụng họ hơn là các Kị Sĩ Đỏ. Các Kị Sĩ Đỏ đã phải cảm thấy không được sủng ái và điều này dẫn đến việc Limit đã hoàn toàn quay lưng lại với Hoàng đế.

“Mercedes, ta muốn cô nói cho Hoàng đế biết suy nghĩ của mình về Vua Chơi Đồ Mạnh. Hoàng đế đang tức giận và hãy cố gắng thuyết phục ngài điều quân đến Vương quốc Chơi Đồ Mạnh. Trong lúc đó, Hoàng hậu Marie sẽ có thời gian để cơ cấu lại các phe phái chính trị.”

“Tôi hiểu.”

Mercedes lịch sự đáp lại và rời đi. Cô ấy băn khoăn trong khi cưỡi con ngựa trắng của mình về phía hoàng cung.

‘Mình không biết điều gì là tốt nhất cho Đế Quốc nữa.’

Nói dối Hoàng Đế Điện Hạ thì có đúng không? Cuộc đấu tranh giữa các phe phái đã gia tăng với mục tiêu ai sẽ trở thành Thái tử. Mercedes lo lắng rằng Đế Quốc sẽ bị tan rã. Và có một người đang theo dõi cô rất kỹ.

‘Ôi, nữ thần của ta.’

Đó là thuộc hạ Sky của Mercedes. Một ranker ẩn. Anh ta đã hoạt động trong Đế Quốc kể từ khi Satisfy mở cửa. Anh gia nhập đội Kị Sĩ Đen và gần đây đã được nhận vào làm dự bị trong đội Kị Sĩ Đỏ. Tài năng của anh đã đủ để trở thành cấp dưới của Kị Sĩ Số 1.

‘Ta sẽ mãi mãi đứng bên nữ thần.’

Mercedes có một nụ cười rất tươi. Cô ấy là một cô gái xinh đẹp đến mức chỉ cần nhìn cô ấy thôi cũng khiến anh ta có thể mỉm cười. Tình yêu của Sky dành cho cô ấy là rất sâu đậm. Nó ngang với tình yêu của Damian dành cho Isabel vậy. Tuy nhiên, nó lại không trong sáng.

‘Nữ thần Mercedes của ta, ta chắc chắn sẽ biến em thành nô lệ của ta.’
“Xin chào, Grid phải không?”

“Hmm?”

Đây là lục địa phía Đông. Và vì tỷ lệ người chơi tham gia vẫn còn thấp nên có hơn 99,9% dân số ở đây là NPC. Không giống như lục địa phía Tây, mọi người ở đây sẽ hiếm khi nhận ra được Grid. Hoặc thậm chí là hoàn toàn không nhận ra. Vậy mà người này đã nhận ra cậu ấy chỉ bằng một cái liếc mắt. Grid quay về phía người đàn ông đang đến gần cậu và xác nhận cái tên trên đầu anh ta.

“Muto.”

Người chơi.

“… Anh ta chắc cũng phải có kỹ năng đáng kể để có thể có mặt ở lục địa phía Đông này.”

Grid cảnh giác. Muto đến gần cậu không chút do dự. Thậm chí anh ta còn thể hiện ra một vẻ mặt tốt bụng nữa! “Biểu cảm anh ta trông tốt đến mức nực cười. Thường thì đó là những người xấu. ” Tất nhiên nó chỉ là một định kiến thôi. Nhưng việc cảnh giác thì không có gì sai cả. Thế giới của Satisfy không phải là một nơi dễ dàng vì đó là nơi mà tất cả những người xa lạ ở trong những khu vực xa lạ đều tỏ ra thân thiện. Và Grid đặc biệt lo ngại về tám người đi cùng Muto.

[Đôi Mắt Thợ Rèn Huyền Thoại]

Đó là kỹ năng cho phép cậu ấy có thể nhìn trộm thông tin vật phẩm sau khi quan sát nó trong hơn 3 giây. Dựa trên kỹ năng này, 8 người của Muto ít nhất là cấp 280.

“Một người chơi có các cấp dưới mạnh như vậy thì không phải là người bình thường.”

Muto nói trong khi Grid ngày càng nâng cao cảnh giác.

“Tôi không có bất kỳ sức mạnh chiến đấu nào cả. Tôi đã có thể đến lục địa phía Đông này hoàn toàn nhờ vào khả năng nói của mình mà thôi. Tôi là một thương nhân. Tôi đang điều hành Công ty Muto được đặt theo tên của tôi.”

“Một người đàn ông với sự nhạy bén.”

Grid nói mà vẫn không mất đi sự cảnh giác của mình. Muto gãi đầu.

“Không giống như Grid, tôi không đủ trình độ để có thể có mặt trong bảng xếp hạng chung. Nhưng anh sẽ có thể tìm thấy tôi nếu anh xem bảng xếp hạng thương nhân.”

“Oh…”

Grid ngay lập tức kiểm tra bảng xếp hạng và rất ngạc nhiên. Muto là thương nhân hạng 3.

“Việc anh ta điều hành một công ty không phải là một trò lừa bịp. Nghĩ lại thì Lauel đã nói nhiều lần rằng cần phải phát triển thị trường để thúc đẩy được nền kinh tế. “

Lauel nói về sự cần thiết của họ trong việc thu hút một lượng lớn các thương nhân. Tuy nhiên, điều đó thật khó khăn vì hầu hết các thương nhân đều hoạt động trong Đế Quốc. Đặc biệt là Vương quốc Chơi Đồ Mạnh chỉ có số lượng dân số giới hạn. Theo quan điểm của một thương nhân thì đó là một vương quốc có rất ít giá trị.

“Vì lợi ích của vương quốc thì tốt hơn hết là nên xây dựng mối quan hệ với một thương nhân.”

Grid kiểm soát bản thân. Cậu không hoàn toàn hạ hết sự cảnh giác xuống và bắt tay Muto.

“Tôi là Grid.”

“Ồ! Thật vinh dự khi được bắt tay với Vua Grid danh giá của Vương quốc Chơi Đồ Mạnh! ”

Đúng thật, anh ta đúng là một thương nhân. Grid vui vẻ hỏi Muto một câu.

“Những người này là ai?”

“Họ là lính đánh thuê mà tôi đã thuê ở lục địa phía Đông. Như anh đã biết, quái vật ở đây thực sự rất mạnh, vì vậy lính đánh thuê từ lục địa phía Tây là vô dụng. Tôi hiện đang đi đến Kars. Có phải anh cũng vậy không?”

“Đúng vậy. Anh đến Kars để làm gì thế?”

“Mục tiêu của tôi là gặp Vua Cho để thực hiện một cuộc trao đổi thương mại với ông ta.”

“Vua Cho à …”

Biểu cảm của Grid trở nên khó chịu. Grid phải giải cứu cha con Han Seokbong, vì vậy nhà vua có thể sẽ trở thành kẻ thù của cậu. Muto đọc được biểu hiện của Grid và anh ta đại khái đã đoán ra tình hình và cười.

“Có thể giữa anh và Vua Cho có một mối quan hệ xấu đúng không? Thật đáng ngạc nhiên. Tôi cứ tưởng Grid sẽ đến Kars để thiết lập mối quan hệ ngoại giao với Vương quốc Cho chứ”.

“Tôi sẽ rất vui nếu điều đó xảy ra, nhưng tình hình thực tế lại không hề đơn giản.”

Có lẽ cậu ta sẽ cần phải làm hại Vua Cho. Grid không thể tiết lộ mục đích của mình khi Muto vẫn chưa được cậu tin tưởng. Muto bỏ cuộc. Cuộc trò chuyện chuyển sang Idan và Yang Fei.

“Họ là ai vậy? Họ là những đồng đội khác thường đấy.”

Thay vì đi cùng những chiến binh mạnh mẽ thì Grid đang băng qua lục địa phía Đông với một người đàn ông trung niên và một cô gái ư? Chắc có mỗi Grid là có thể làm như vậy thôi. Muto tiếp tục quan sát với sự ngưỡng mộ trong khi Grid giải thích.

“Họ là đầu bếp và bậc thầy về trà của riêng tôi đấy.”

“Chà.”

Có bao nhiêu người chơi trên thế giới này có một đầu bếp và bậc thầy pha trà riêng cho những cuộc phiêu lưu như vậy? Một người giàu thì có thể thuê một đầu bếp nấu những bữa ăn ngon. Nhưng Grid là người duy nhất có một bậc thầy về trà.

‘Anh ta là vua cũng đúng. Đẳng cấp đúng là khác hẳn. “

Một thực tế nổi tiếng là Vương quốc Chơi Đồ Mạnh rất nghèo. Nhưng vương quốc nghèo thì không có nghĩa là Grid cũng phải nghèo. Grid được đồn đại là khá giàu có và anh ta đã tự kiếm tiền để xây dựng vương quốc.

‘Mình nên thân với anh ta hơn.’

Theo quan điểm của một thương nhân thì việc giao tiếp với người giàu là không có gì sai khi cả. Đặc biệt nếu người đó là vua của một vương quốc! Muto nhìn Grid với đôi mắt sáng ngời.

“Cậu có muốn một bữa ăn không?”

Đầu bếp Idan đưa một món ăn cho Muto. Đó là một đĩa súp.

“Tôi thực sự có thể sao?”

“Tôi vừa chuẩn bị xong bữa trưa. Còn rất nhiều nữa.”

“Tôi rất biết ơn!”

Ai có thể cưỡng lại một món miễn phí chứ? Muto rất vui trước sự ưu ái của Idan và vui vẻ lấy món súp. Sau đó, một mùi tanh tưởi xộc thẳng vào mũi anh ta. Nhưng Thể Lực của anh ta cũng đã giảm nhiều rồi nên anh ta đưa đĩa súp lên miệng và nuốt xuống. Sau đó, anh ta đã được nếm trải địa ngục.

[Bạn đã tiêu thụ một thứ không nên ăn.]
[Bạn đã bị trúng độc (nặng).]
[1.840 máu bạn bị tiêu hao mỗi giây và da của bạn đã bắt đầu thối rữa.]

“Ặc!”

Muto bỗng cảm thấy nguy hiểm đến tính mạng của mình. Anh ta phải uống thuốc giải độc loại cao cấp nhất để điều trị chất độc. Đó là một liều thuốc giải độc đắt tiền để trả cho một bữa ăn miễn phí.

“Cái-Cái gì thế…!”

Đó có phải là một vụ ám sát không vậy? Đôi mắt của Muto tràn đầy cảnh giác khi anh ta nhìn Grid, nhưng nó chỉ là trong chốc lát thôi.

“Cậu không có kiến thức gì về nấu ăn cả. Sao lại phun ra món ăn ngon nhất mà tôi đã làm vậy, chẹp chẹp.”

“…”

Ah, hóa ra Idan là một nhân vật như vậy. Muto nhận ra muộn màng và nhìn Grid một cách dứt khoát.

“Dám thuê một kẻ có tiềm năng giết người để làm đầu bếp … Rõ ràng là khẩu vị của Grid không bình thường chút nào.”

Grid đã sống cuộc sống của mình mà không biết được niềm vui thích của những món ăn ngon. Đúng vậy, đúng là một người nghèo. Muto cảm thấy thương cảm cho Grid. Muto nhíu mày và đề nghị.

“Nếu anh không phiền thì tôi có thể đi cùng anh không? Mục đích của chúng ta khi đến gặp Vua Cho là khác nhau, nhưng đường đi thì giống nhau. Tôi nghĩ sẽ rất tốt nếu làm bạn đồng hành của nhau. Cá nhân tôi sẽ rất vui nếu có thể tương tác được với Grid ”.

“Được chứ. Nhưng chúng ta sẽ không thành lập tổ đội đâu nhé. Tôi không muốn chia sẻ kinh nghiệm. “

“Tất nhiên.”

“Tuy nhiên, nếu để cho tôi chia những món đồ nhặt được thì tôi sẵn sàng mời anh vào tổ đội đấy. Những người hộ tống của anh có vẻ khá hữu ích.”

“… Không được, vậy thì thôi.”

“Anh sẽ từ chối sự ưu ái của tôi à?”

“…”

“Tất nhiên là tôi sẽ chia các vật phẩm một cách công bằng rồi.”

“… Tôi hiểu. Vị vua của một vương quốc sẽ không lừa dối một thương nhân làm gì…”

“…”

Hai người đã cùng nhau di chuyển trong năm ngày trước khi đến Kars. Trong quãng đường đó, họ đã nói rất nhiều điều. Grid thì cố gắng kết bạn với một ranker thương nhân trong khi Muto phân tích những lời nói và ý tưởng của Grid để thấy được tầm nhìn của cậu ấy về Vương quốc Chơi Đồ Mạnh. Và kết quả?

“Anh có thể đồng ý cho Công ty Muto vào Vương quốc Chơi Đồ Mạnh không?”

Phước lành đã chạm đến tay Grid. Ngoài ra, Grid cũng đã biết được những kiến thức mới nhờ Muto. Trước tiên là người chơi có thể di chuyển giữa các lục địa mà không cần sử dụng cuộn dịch chuyển. Thứ hai là sức mạnh kinh tế của Đế Quốc là đủ lớn để vượt xa trí tưởng tượng của cậu ấy. Thứ ba là một người bình thường không có khả năng kháng bị động sẽ có thể có được kháng độc nếu họ thường xuyên ăn các món ăn của Idan.

Đó là một sự đồng hành có lợi.

Bình luận

Truyện đang đọc