PHẢN DIỆN ĐÁNG YÊU ĐẾN NHƯ VẬY?


“Mấy bà biết sao mấy hôm nay sếp kì ko nhìn mặt sếp đáng sợ lắm chắc gặp phải chuyện gì rồi”
“Đúng đúng mẹ nhìn cái ko khí ngột ngạt này mà xem mấy bữa nay sếp cứ bắt chúng ta tăng ca suốt thôi như vậy tôi cảm thấy mệt quá làm nhiều quá chắc tôi ch*t luôn mất thôi”
“Thật đó lúc nào cũng lấy việc riêng của sếp áp đặt lên đầu chúng ta, mệt lắm đấy chứ bà kia lắm mồm nhất kìa hỏi xem tình hình của sếp là sao đi”
“Bà ơi bà muốn hại ch*t tôi sao bà cho rằng tôi chán sống rồi sao nhìn cái vẻ mặt lúc nào cũng lầm lầm lì lì tôi đâu có dám đâu cô có giỏi thì đi mà hỏi đừng có lôi tôi vào tôi đây đang sợ ch*t lắm”
“Bán tán chi cho mệt việc của tụi mình còn chưa làm xong còn đi lo chuyện bao đồng làm gì mệt hết cả người đi đây này”
“Bà này nói hay với đúng nhất nè quay lại làm việc đi mọi người ơi để sếp nhìn thấy là ch*t cả lũ đây”
Trợ lí Cố từ ngoài đi vào phòng của Tống Phong nhìn vẻ mặt của hắn bây giờ là biết ko ổn một chút nào rồi chỉ khiến người như trợ lí Cố đây lúc nào cũng phải đứng ra khuyên giải hết

“Lại làm sao đây nhìn cái mặt cậu xem lại ko phải là chuyện của cô Cẩm Mộng gì đó hả”
“Ờ là cô ta tôi chỉ ko ngờ được cô ta lại là người đáng ghê tởm như vậy rõ ràng cô ta biết tôi thích cô ta nhưng cô ta lại giả vờ như ko biết mà đi quyến rũ người khác đúng thật là tôi nhìn nhầm cmnr”
“Tôi đã kêu cậu nhìn người thì cho kĩ một chút đừng có nhìn bằng mỗi cái mắt ko thôi mở lòng của cậu ra đi”
Trợ lí đột nhiên nhớ ra gì đó nói tiếp “ này ngày mai là sinh nhật của Trình lão gia thiệp mời đây coi một chút đi tôi đi đây”
Giờ trong đầu hắn đâu còn tâm tư về mấy chuyện này lúc trước thì tính sắp xếp sẽ tỏ tình với Cẩm Mộng rồi cùng cô ta đi đến cuối đời bây giờ thì sao đúng thật ngu xuẩn mà như vậy hắn cũng bị lừa, quả nhiên là ko nên nhìn bằng mắt ko một kẻ luôn cho mình là thông minh bây giờ lại bị lừa bởi sắc đẹp đáng bị ghê tởm ấy chỉ cần nghĩ lại thôi hắn cảm thấy thật là bẩn.

Cả cái tên nhãi ranh Lâm Nhất kia nữa giả nhân giả nghĩa như vậy cho ai xem kia chứ nhìn ngứa cả mắt.


Bây giờ hắn cực kì phẫn nộ và cái sự ghen ghét đối với 2 con người kia ngày một càng tăng cao ko có dấu hiệu giảm xuống ( ủa là con tui liên quan dữ chưa :(( )
Hắn lấy máy tính khác của hắn ra lại bắt đầu xem quá trình giả tạo của Lâm Nhất hắn vẫn ko biết được rốt cuộc là tại vì sao cậu lại phải làm như vậy nhưng cũng ko phải là vì gây chú ý đến Cẩm Mộng sao cô ta vậy mà được anh chàng ưa thích săn đón đến như vậy nếu như họ biết được bộ mặt thật của cô ta thì chắc chắn một điều rằng sẽ ko ai thèm để ý đến cái loại con gái đáng ghê tởm ấy nữa.

Một lí do nào đó khiến hắn coi Lâm Nhất làm gì càng ngày càng cuốn vào kiểu như có một thế lực vô hình nào tác động vào ấy hắn coi mãi mà ko thấy chán mà trong lòng hắn rõ ràng khác với ngoài miệng của hắn 100% vừa nãy hắn mới nói * Lâm Nhất ghê tởm đó sao* bây giờ trong lòng của hắn lại nghĩ theo một cái chiều hướng khác luôn suy nghĩ rằng sao cậu ta lại đáng yêu dễ thương đến như vậy vừa trắng trắng mềm mềm nhưng lại mang dáng vẻ cuốn hút ko ai có thể tả nổi được qua ánh mắt của sếp Tống là biết khoái như thế nào rồi.

Hắn đang xem chăm chứ đột nhiên giật mình đập bàn thật mạnh một cái khiến cho thư kí bên ngoài còn phải giật mình theo tưởng có chuyện gì xảy ra nhưng mà có chuyện gì cô cũng ko dám chạy vào đâu vì nhìn thấy mặt của Tống Phong là chạy luôn rồi
“Tống Phong mày đang nghĩ cái gì vậy nó là tên mày ghét đồ ngu này”


Bình luận

Truyện đang đọc