PHÚC HẮC THẦN QUÂN NGHỊCH THIÊN TÀ PHI

Hôm qua cô đã được hoàng thượng đồng ý cho đi học viện Linh Tôn. Thật ra, có được sự đồng ý đi Linh tôn thì phải có sự đồng ý của hiệu trưởng Linh tôn, hiệu trưởng Linh tôn nể mặt hoàng thất nên mới đồng ý. Cô chuẩn bị đầy đủ tất cả, mặc vào một bộ nam trang anh tuấn mặc dù gương mặt đã dịch dung thanh tú nhưng vẫn cảm thấy một mỹ cảm. Cô quay lại Tức Mặc gia từ biệt mọi người rồi lên đường đến Đế Đô, nơi Học viện Linh Tôn tọa lạc.1

Trên đường đi cô đã ghé vào một khách điếm trên đường dừng chân nghỉ ngơi.

_ Chào khách quan, ngài qua đêm hay nghỉ chân?- Lão bản thân thiện hỏi.

_ Nghỉ chân.- Cô nhàn nhạt nói rồi ra chỗ bàn trống ở góc khuất ngồi.

_ Mang cho ta một vài cái màn thầu và một vò rượu.- cô cần bồi bổ cái thân thể này chút, thực lực cô đã cao mấy tháng nay không ăn nhưng vẫn cần cung cấp năng lượng.

Tiểu nhị mang theo thức ăn ra cho cô rồi lui đi.

_ Ông chủ, mang cho ta vài món.- Một tốp ba người tiến vào. Người nói là một nam tử thanh y mặt mày tuấn tú. Một người là nữ dung mạo xinh đẹp mặc tử y lung linh, còn một nam tử mặc bạch y dung mạo anh tuấn vô song như tạc tượng.

_ Công tử, ngài kiếm chỗ trống ngồi tạm, ta sẽ mang thức ăn ra ngay.- Lão bản gật đầu nói.

_ Khuynh ca, chỗ này hết nơi ngồi rồi.- Tiếng cô gái tử y kia lên tiếng nói cùng nam tử bạch y bên cạnh, trong mắt còn hiện lên tia ái mộ.

_ Còn có, ra kia xem sao.- nam tử bạch y nhìn về phía cô nhàn nhạt mở miệng đi tới.

_ Vị huynh đài này, có thể cho chúng tại hạ ngồi nhờ được không?- bạch y nam tử nhẹ giọng nói cùng cô.

_ Mời ngồi.- cô nhẹ nhàng nói.

_ Khuynh ca, người ta là nữ mà.- Tử y thiếu nữ nhanh nhảu cất tiếng.

_ Sao muội biết?- Thanh y nam tử kinh ngạc nhìn cô.

_ Trên người nàng có mùi phụ nữ chúng ta.- Tử y thiếu nữ nhìn cô nói.

_ Thất lễ, tại cô nương không nói nên ta không biết.- Bạch y nam tử chắp tay áy náy nói nhưng trong câu nói lại mang nghĩa khác.

_ Ta cũng không nhận mình là nam.- Cô thản nhiên nói. Chẳng qua mặc nam trang thôi mà.

_ Tại hạ là Khuynh thành, đây là biểu muội của ta Lam Nhan, còn đây là bằng hữu của ta Hoa Tử Kỳ. Xin hỏi danh tính cô nương?- Bạch y nam tử nhẹ nhàng mở miệng.

_ Ta là Tức mặc bích ca.- Cô nhàn nhạt trả lời.

_ Thì ra là tiểu thư Tức Mặc gia, thất lễ.- bạch y nam tử cười.

_ Khuynh gia các người cũng là gia tộc danh giá, cũng đâu cần khách sáo vậy. Khuynh gia ở Đế Đô rất có tiếng a.- cô nhàn nhạt cười. Trước khi đến Đế đô cô cũng cho Thanh Linh tìm hiểu về Đế đô rồi, cũng biết Khuynh gia là danh gia vọng tộc ở Đế đô, rất được Bích Lạc hoàng triều thánh thượng trọng dụng, hơn nữa Khuynh thành cũng là thiên chi kiêu tử của Khuynh gia.

_ Tức mặc tiểu thư khách sáo.- Khuynh thành mỉm cười đáp.

_ Tức Mặc tiểu thư là đến Đế đô gia nhập học viện Linh tôn?- Hoa Tử Kỳ cũng lên tiếng.

_ Đúng.- cô trả lời ngắn gọn.

_ Chúng ta cũng đi học viện Linh tôn, cô có thể đi cùng chúng ta.- Hoa tử kỳ vui vẻ mời.

_ Vậy đa tạ.- Cô cười đáp.

_ Vậy chúng ta lên đường thôi, muội nghỉ đủ rồi.- Lam nhan than vãn mở miệng, nàng rất hứng đến học viện nhanh.

_ Được, chúng ta lên đường.- Hoa tử kỳ mở miệng, Lam nhan trẻ tuổi bồng bột a.

Cả bốn người cùng cưỡi ngựa đến Linh tôn. Đế đô là một nơi phồn vinh, đông đúc. Ở đây dù là ngày hay đêm cũng rất náo nhiệt. Học viện Linh tôn ở ngay trung tâm Đế đô, là trung tâm của cả Đế đô. Đế đô là nơi Bích Lạc hoàng triều nắm giữ nhưng học viện Linh tôn lại là nơi độc lập ở đây, không một ai hay một thế lực nào có thể thao túng nghe nói là vì Linh tôn có rất nhiều cao thủ. Hiệu trưởng Linh tôn, Linh Tam có tu vi rất cao.

Bốn người cưỡi ngựa đến thẳng cửa học viện thì dừng lại theo thị vệ đi vào trong.

Bình luận

Truyện đang đọc