[QUYỂN 1] [MAU XUYÊN] ĐIỆN HẠ NHÀ TA CÓ CHÚT NGOAN

Editor: Nha Đam


Một nhóm bảy người từ từ tiến vào Ma trấn luyện ngục.


Nơi này đêm tối vô tận.


Những đám mây đen rải rác đang lơ lửng trên bầu trời.


Chỉ có một vầng trăng tròn treo lơ lửng trên bầu trời, tỏa ra một vầng hào quang rực rỡ.


Nương ánh trăng thanh nhã này, có thể mơ hồ thấy cảnh tượng bên trong thành.


Những tòa nhà trong thành cực kỳ cổ xưa, nhưng không hề đổ nát, cũng không có cảm giác trầm mặc.


Nó im lặng và khủng khiếp, khiến người ta có thể nghe rõ tiếng bước chân của chính mình và tiếng gió xào xạc.


Toàn bộ thành không thể tìm thấy dấu vết của khói và lửa, và im lặng chết chóc.


Bóng tối bao trùm Ma trấn như một con quái thú khổng lồ treo mình dưới vực thẳm, mong chờ cuộc săn mồi đầu tiên sau khi tỉnh dậy sau giấc ngủ say.


Tiên giới có hai em gái không nhịn được xoa xoa tay, nơi này thật giống cảnh trong phim kinh dị.


Bổn Tiểu Thư Là Tiên Nữ: "Ở đây quá lạnh, cảnh tượng kinh khủng này thật quá chân thực!"


(Mấy chương trước tớ có để tên ID là Ta La Tiên Nữ tớ thấy nó bị lặp với tên ID ở dưới nên giòe có chỉnh sửa lại nhé)


Ta Là Tiểu Khả Ái: "Đúng vậy, thật âm trầm trầm."


Một em gái ở Tiên giới khác đáp lại nói.


Ôm Boss Không Buông Tay: "Sợ cái gì? Không phải chỉ là trò chơi thôi à."


Tuy nhiên, ngay khi giọng nói của cậu ta rơi xuống, trong thành yên tĩnh đột nhiên bay ra một nhóm ma nữ không mặt với tóc đen và quần áo trắng.


Kèm theo âm thanh hiệu ứng đặc biệt đáng sợ.


Ôm Boss Không Buông Tay: "!"


Ma ... Ma!


Cậu nhanh chóng nấp sau lưng Phong Thiển, lặng lẽ ló đầu ra nhìn nhóm bóng ma trước mặt.


Bổn Tiểu Thư Là Tiên Nữ: "......"


Ta Là Tiểu Khả Ái: "......"


Ai vừa nói đó chỉ là một trò chơi?


Người mà hiện tại đang sợ là ai?


Bổn Tiểu Thư Là Tiên Nữ: "Không có tiền đồ."


Ta Là Tiểu Khả Ái: "Lần đầu tiên gặp quỷ, thật thú vị!"


Ôm Boss Không Buông Tay: "???"


Mấy cô gái này làm sao vậy?


Tại sao lại không sợ ma?!


Ôm Boss Không Buông Tay giữ lấy eo Phong Thiển không buông, cậu nuốt nước bọt, bình tĩnh đứng lên.


"Ai...... Ai sợ!"


Hắn vỗ vỗ ngực nhìn về phía Phong Kiêu, "Lão đại, tôi sẽ bảo vệ anh!"


Phong Thiển: "......"


Ừ.


Cô ấy chỉ đến đây để lấy kinh nghiệm.


Sáu người còn lại lấy vũ khí ra và bắt đầu chiến đấu với ma.


Phong Thiển không có chuyện gì, lại bắt đầu tiêu tiền.


Mười lăm phút sau.


Sáu người nhìn những món vũ khí quý hiếm ở trong ba lô ra với vẻ mặt vô cùng phức tạp.


Lão đại vừa ra tay, thật là không giống lẽ thường.


......


Điểm kinh nghiệm được phân bổ đồng đều, nhưng đội trưởng có thể nhận thêm kinh nghiệm.


Ôm Boss Không Buông Tay lập tổ đội thành công sau đó liền đem vị trí đội trưởng chuyển cho Phong Thiển.


Cho nên, cô mặt vô biểu tình đứng ở một bên.


Phía trước là sáu người chơi chiến đấu với ma nữ.


Dần dần, Ma trấn được nhuộm màu sáng bởi các hiệu ứng đặc biệt.


Phong Thiển không chớp mắt mà giá trị kinh nghiệm của mình đang gia tăng một chút.


Đây là cửa đầu tiên của phó bản.


Không khó lắm.


Với sự trợ giúp của vũ khí, mấy người đã nhanh chóng đánh bại ma nữ.


Họ tiếp tục đi sâu vào bên trong.


Phong Thiển nhớ rõ, người thiết kế Ma trấn luyện thành này chính là Lâm Diệp.


Lâm Diệp người này thích truyện ma và xem phim kinh dị nên đã đặc biệt tự tay thiết kế một phó bản như vậy.


Có ba cấp độ trong Ma trấn luyện ngục.


Cấp độ đầu tiên là ma nữ mà họ vừa trải qua.


Và cấp độ thứ hai, nếu cô ấy nhớ không lầm, là phó bản zombie


Còn cấp ba là trùm cuối cùng, cô không thể nhớ chính xác tên Boss này là cái quái gì.


Càng vào sâu, trời càng lạnh.


Những chiếc quan tài rải rác bắt đầu xuất hiện trên những con phố vắng.


Vài chiếc lá bùa màu vàng được dán trên quan tài. Gió mát thổi qua, giấy bùa đập vào quan tài phát ra tiếng vỗ nhỏ.


Đây quả thực là thiên đường cho những người yêu thích kinh dị.


Trong bầu không khí yên tĩnh, bất kỳ âm thanh nhỏ nào cũng sẽ được khuếch đại nhiều lần.


Không khỏi làm cho người ta lo lắng.

Bình luận

Truyện đang đọc