[QUYỂN 1] [MAU XUYÊN] ĐIỆN HẠ NHÀ TA CÓ CHÚT NGOAN

Editor: Nha Đam


Hai cô gái ở Tiên giới hoàn toàn tò mò và thích thú.


Mảnh nhỏ là mặt không biểu tình, bộ dáng thờ ơ.


Hai người chơi nam khác ở Ma giới không có bất kỳ biểu hiện nào, họ chỉ coi đó như một nhiệm vụ.


Trò chơi và thực tế vẫn là phân rất rõ ràng.


Còn Ôm Boss Không Buông Tay, bề ngoài thì cậy mạnh, bên trong đều bị sự sợ hãi bao phủ.


Một khi có gió thổi qua liền trốn ở sau lưng Phong Thiển.


"Lão đại, anh nói xem lát nữa sẽ xuất hiện cái gì?"


Ôm Boss Không Buông Tay híp mắt, một bên chú ý cảnh vật chung quanh, một bên nhỏ giọng mở miệng hỏi.


Phong Thiển liếc nhìn hắn một cái, chậm rì rì nói ra hai chữ: "Cương thi."


Ôm Boss Không Buông Tay: "!"


Cương...... Cương thi?!


Giống như là xác nhận lời cô nói, chiếc quan tài tối đen như mực trên phố đột nhiên chuyển động.


Mấy người biểu tình rùng mình.


Ôm Boss Không Buông Tay: "!!!"


OMG, nó...... chuẩn bị xuất hiện rồi!


Giây tiếp theo, giống như là được điều khiển, chiếc quan tài trên đường phố bị một làn sóng không khí nâng lên gần như cùng một lúc.


Sau đó thây ma mặc quan phục cổ đại, đội mỹ quan thẳng tắp từ quan tài bật lên.


Lúc này, khuôn mặt của họ hoàn toàn lộ ra trước mặt mọi người.


Mặt mũi thây ma cực kỳ hung tợn, làn da không có huyết sắc, xám xanh và có chút trắng.


Hốc mắt thâm quầng, trong đôi mắt xám trắng không có tiêu cự.


Ngửi được hơi thở của con người, lũ thây ma lần lượt hành động, nhảy ra khỏi quan tài.


Những con thây ma vươn tay về đằng trước, và móng tay trên bàn tay màu xám của chúng rất dài và toàn là màu đen.


Chúng nhảy vô thức và tiếp cận đến gần bọn họ.


"Kích thích!"


Bổn Tiều Thư Là Tiên Nữ xoa xoa ngón tay.


Lần đầu tiên đánh nhau với thây ma, thật thú vị!


Ta là Tiểu Khả Ái phụ họa nói: "Không sai! Trò chơi này thực sự tuyệt vời!"


Ôm Boss Không Buông Tay vẻ mặt hoài nghi nhân sinh mà nhìn này hai cô gái kia.


Cái tình huống gì thế này?


Các cô gái bây giờ đều là dũng mãnh như vậy sao?


Còn có, thây ma này lớn lên cũng trông quá kinh khủng đi!


Mẹ nó, làm mình sợ chết khiếp!


Phong Thiển liếc nhìn thây ma, sau đó yên lặng mở ra giao diện cửa hàng, tiếp tục tiêu tiền.


Trong một thời gian ngắn, một số người đã được trang bị kiến gỗ đào, gạo nếp, lá bùa, v.v. để dọn dẹp thây ma.


Bổn Tiều Thư Là Tiên Nữ: "Oa! Tiểu ca ca thật là tuyệt vời!"


Ta là Tiểu Khả Ái: "Nào, đến đây đi, tiểu cương thi, chịu chết đi!"


Mấy người gia nhập chiến trường.


Phong Thiển nhìn họ một cách vô cảm.


Cô cảm thấy ngoài mảnh nhỏ cùng hai người chơi nam trong Ma giới ra, ba người còn lại đều rất buồn cười.


Tấu hài nhiều!


Ôm Boss Không Buông Tay nhìn thanh kiếm gỗ đào và các trang bị khác trong tay, sau đó lại nhìn năm người trước mặt đang đánh thây ma.


Cậu cắn răng một cái, căng da đầu vọt đi lên.


Thân là Lão đệ, sao có thể mất mặt trước Lão đại!


Xông lên đi!


Lại là một cuộc hỗn chiến.


Cũng cũng chỉ có Phong Thiển mới có thể ngồi một bên bình tĩnh như vậy.


Cô gái vừa xem chiến trường vừa ăn đồ ăn vặt mua trong cửa hàng.


Tuy rằng là ở trong trò chơi, cô có cảm nhận được vị giác.


Cô có chút đăm chiêu.


Không hổ là game online thực tế ảo được đầu tư rất nhiều để xây dựng.


Cảm giác trải nghiệm không tồi, rất chân thật.


Trong vòng chiến đấu, tầm mắt của Phong Thiển nhẹ nhàng mà lướt trên người mảnh nhỏ.


Dáng người thiếu niên áo trắng cầm kiếm gỗ đào rất đẹp, mỗi một động tác đều lộ ra vẻ kiêu ngạo.


Đôi mắt đẹp của thiếu niên không có cảm xúc nhưng cũng không hề lạnh lùng. Đôi môi mỏng xinh đẹp hơi mím lại, tư thế múa kiếm rất vui mắt.


Phong Thiển chống cằm, nhìn một hồi, cô khẽ thở dài một cái.


Haizz.


Thế giới này, mảnh nhỏ lại hiểu lầm cô là con trai.


Nhưng mà, không sao.


May mắn thay nó chỉ ở trong trò chơi.


Xem ra mảnh nhỏ có vẻ không muốn với đáp lại cô cho lắm, bọn họ hẳn là không nên tiếp xúc với nhau nhiều trong trò chơi, vậy đi.

Bình luận

Truyện đang đọc