[QUYỂN 1] [MAU XUYÊN] NỮ PHỤ LƯU MANH!!! VẬT HI SINH MAU PHẢN KÍCH!

Màn đêm trong lúc bất tri bất giác đã tới, trùm lên toàn bộ đảo quốc,


Trong cung điện, tại một phòng ngủ xa hoa tráng lệ. Trên chiếc giường kingsize rộng lớn, một bóng người nhỏ nhắn đang năm bò ra mà nghịch máy tính... À không! Là bận việc quốc gia đại sự nha!


Những ngón tay trắng nõn lạch cạch lướt trên phím máy tính không dừng. Khoảng 15 phút sau, cô thở phào nhẹ nhõm, đóng máy lại, lập tức dẹp tất cả qua một bên,


Việc đã xong, chỉ cần chờ kết quả.


Giờ tối rồi, làm một bé ngoan... tắt đèn đi ngủ!


...


Khoảng một tuần nay, An An nghỉ học không tới trường, rất nhiều tin đồn về cô đã được lan ra, có người còn bảo đại công chúa là hung thủ của việc những nữ sinh trong trường mất tích!


Ah! Sự thật là trong khi mỗ nữ nào đó rất nhàn dỗi nằm nhà xem phim, ăn vặt thì nam nữ chủ đang vất vả chạy đôn đáo tìm hiểu nguyên nhân...


" Công chúa! Có người xin gặp ngài!"


Số 23 đang nằm nghỉ thì Bạch Phi vào báo tin,


" Ai vậy?" Cô đáp lại, bộ dáng không mấy quan tâm,


"Một người họ Lưu..." Bạch Phi vừa trả lời vừa nhìn lại cái kiểu nằm tay cầm truyện, mồm nhai thức ăn vặt, chân náy gác chân kia của cô mà thở dài. Công chúa, người làm ơn giữ gìn thể diện một chút!


"À, nhanh vậy đã tới rồi sao, mời ông ta vào đây!"


"Vâng!" Bạch Phi cúi đầu tuân lệnh, lui ra ngoài. Không để cô đợi lâu, hắn đã đưa một người đàn ông trung niên tới trước mặt cô.


" Công... công chúa..." Người đàn ông trung niên họ Lưu tỏ ra khá run sợ,


"Nói! Đến đây làm gì?" Số 23 mỉm cười, thanh âm rất nhẹ,


Nhưng người kia lại cảm thấy giống như bị đè nén, gian nan nói ra mấy chữ...


" Tôi...tôi..." Hắn ngập ngừng muốn nói nhưng lại liếc nhìn Bạch Phi bên cạnh


" Hắn là quản gia riêng của ta! Mặc hắn! Nói đi!"


"Tôi đến để nói với công chúa về việc tổ chức trấn an ma cà rồng điên..."


"A!" Số 23 nở một nụ cười vui vẻ, mắt cong cong như trăng lưỡi liềm,


Bạch Phi còn đang khó hiểu, tổ chức này không phải chỉ là một tổ chức bình thường thôi sao? Sao công chúa lại có liên quan đến chúng?


"Trấn an ma cà rồng điên! Ha Ha!Thật sự nực cười!" Số 23 lạnh giọng cắt ngang lời người kia.


"Các người  lợi dụng cái danh để vấy bẩn hoàng gia ta sao? Sử dụng những con ma cà rồng thuần chủng cho mục đích thí nghiệm lấy gen, không được thì các ngươi sử dụng nó trên cơ thể con người, ma cà rông điên thì thả ra rồi bắt lại nhằm phô trương thanh thế, lợi dụng nó để thu nhập con người đăng kí tổ chức, vật thí nghiệm nào hỏng thì đem đấu giá ngầm bất hợp pháp để bán máu trục lợi. Các ngươi tưởng qua mắt được ta ư?"


Số 23 nói một tràng, trong đó có sự tức giận không nhẹ, tay vẩy vẩy một tập tài liệu vừa lấy bên cạnh


"Cũng may công chúa ta đây là thiên tài của thiên tài! Lưu dữ liệu trong máy tính là một trong những sai lầm của các ngươi đấy!"


[ ... ] Ký chủ rất thích tự luyến như vậy.


Bạch Phi ngược lại không có bị một màn vạch trần trước mắt làm cho choáng váng đầu óc, gương mặt anh tuấn của hắn chuyển hướng nhìn sang thiếu nữ bên cạnh, nắm đấm siết chặt.


Khóe môi nhếch lên một đường cong hoàn mỹ, ánh mắt tối tăm như trước không rõ ý vị.


"Công chúa, chúng tôi vì muốn tốt cho hoàng gia mà thôi! Tôi đã đem theo những vật mà công chúa yêu cầu, mong công chúa gia lại tập hồ sơ đó cho chúng tôi!" Người đàn ông đẩy chiếc cặp da cầm theo từ nãy đến trước mặt cô


Số 23 thấy cái dạng này của hắn thì mỉm cười, một nụ cười mang theo vài phần u ám,


"Các ngươi thật đúng là đóng góp lớn cho đất nước..."


"Vậy thân là công chúa, ta cũng có món quà tặng cho các ngươi..."


Người đàn ông còn chưa kịp hiểu thì một thân ảnh vụt qua, họng súng đen ngòm từ khẩu súng đỏ tươi trên tay Số 23 đã đặt trên trán hắn


'Bang' Máu bắn ra tung tóe, một thân ảnh từ từ ngã gục xuống


[ Tinh. Hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến ]


[ Đang quét lỗi... ]


[ ... ]


[ Không tìm thấy lỗi phát sinh ]


Hệ thống nỗ lực khởi động máy quét trên người cô nhưng vô vọng, không thể tìm thấy gì. Khẩu súng kia hiện ra từ hư không, nó đã thử nhiều lần, không thể xác định được. Như vậy chỉ còn một khả năng duy nhất, cô có kí khế ước với không gian, mà còn là loại khế ước không thể phá bỏ. Điều kì lạ là không gian này vô cùng đặc biệt...


Bạch Phi vẫn sững sờ đứng đó, hắn còn chưa hết bất ngờ vì những gì xảy ra.


Sắc mặt nam tử từ từ trầm xuống, tầm mắt đặt lên thi thể nằm trên đất.


"Bạch Phi! Xử lí sạch sẽ giùm ta!"


Lời gọi của cô kéo hắn hồi thần trở lại, từ lúc nào công chúa trở lên đáng sợ như vậy, giết người không một cái chớp mắt, cũng không một chút cảm xúc. 


"Ta đi thay đồ, có lẽ tối nay ngươi và ta sẽ cùng đi dự tiệc đó nha!"


Cô cầm chiếc cặp da,bước ra cửa, quay lại nhìn Bạch Phi, vẫy vẫy chiếc thẻ bạc trong tay


"Xử lí cho tốt!" 















Bình luận

Truyện đang đọc