SẮC DỤ - HOÀNH TÂN KHAI TỎA VƯƠNG

Edit: annhie

Beta: Đậu Xanh

Thời gian rất nhanh đã đến cuối tháng chín, hội thể thao đúng hạn diễn ra.

Thân thể Phó Hi kém nên cô không tham gia vì thế dĩ nhiên bị Lục Hoàn Thần kéo đi cổ vũ.

Anh cũng không biết bị cái gì mà báo danh rất nhiều hạng mục, cô thấy trong lịch thi đấu anh báo danh toàn những hạng mục khó.

“Anh đừng chạy xong ba vòng mà nằm liệt trên đất đấy, em không đỡ được!” Phó Hi cầm theo hai chai nước đi theo anh vào sân thể dục.

Các nam sinh cao tam đã bắt đầu khởi động nhưng Lục Hoàn Thần lại cố ý chạy về phía cô.

“Anh đè trên người em cũng không thấy em bị sao, như thế nào lại không đỡ được chứ?” Nam sinh vòng đến trước mặt cô, mặt cô hướng về phía khác.

“Cái này có thể so sánh sao?” Nữ sinh niết tay anh, làm anh xoay vòng một cái đứng bên cạnh cô: “Chạy cho tốt, đừng ở đó trêu hoa ghẹo nguyệt, em không muốn bị làm phiền bởi những người đó đâu!”

Mấy ngày hôm trước, Phó Hi bị người mê luyến Lục Hoàn Thần dọa đánh, may mà mỗi ngày Lục Hoàn Thần đều đưa đón cô đi học, anh không gặp được cô ở phòng học và cũng không liên lạc được nên lập tức bảo bạn tốt đi tìm người cùng.

Khi tìm được thì đã thấy cô vạt áo hỗn độn, ngồi ở góc tường, má phải sưng lên, rõ ràng là đã bị người ta tát.

Cô gái bên cạnh thấy có người tới nhanh chóng che mặt chạy, nhưng chạy mới vài bước đã bị người của Lục Hoàn Thần chặn lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục Hoàn Thần cởi áo sơ mi rồi chùm lên người Phó Hi, thân thể cường tráng cùng với cơ bụng sáu múi đều lộ ra, có thể thấy được đường nhân ngư phía dưới lưng quần.

Nhưng có gái kia bây giờ không có tâm tư mà thưởng thức cái đẹp, Lục Hoàn Thần ôm Phó Hi lướt qua cô ta, chỉ nhàn nhạt nhìn và nói: “Thu thập cho tốt.”

“Được!” Tên lưu manh cầm đầu lên tiếng, cà lơ phất phơ đến gần cô gái: “Ái chà, em gái nhỏ dám đánh chị dâu của chúng ta, cũng không biết nhìn xem mình có mấy cân lượng!”

Lục Hoàn Thần cũng không bại hoại đến mức để cho bọn họ đùa giỡn một cô gái, đối phó với những người này anh thường sử dụng bạo lực, đánh chúng đến ngoan mới thôi, anh kêu mấy người anh em liên lạc với trường học của cô gái kia.

Phó Hi cũng không biểu lộ ra cảm xúc gì khác thường, thực tế lúc Lục Hoàn Thần tìm thấy cô thì cô đang chuẩn bị lấy con dao nhỏ ra.


Vết sưng đỏ rất nhanh biến mất, Phó Hi cũng không tính toán đến chuyện trả thù, chỉ là mượn chuyện này làm cho Lục Hoàn Thần nghe lời, thế mà anh cũng làm theo, rất nghe lời cô.

“Đã biết, Hi Hi còn không yên tâm sao?” Lục Hoàn Thần cúi đầu hôn cô, vẫy tay với cô, xoay người chạy đến chỗ thay quần áo: “Ở đích chờ anh!”

Phó Hi cười với anh, một mình đi đến điểm bên kia.

Tổ chạy của Lục Hoàn Thần rất nhanh đã đến, nam sinh nhìn thấy Phó Hi trong đám người, hướng cô làm một động tác, sau đó nghe mệnh lệnh của trọng tài.

Tiếng súng vang lên, Lục Hoàn Thần nhanh chóng vọt lên phía trước, chân dài nên chiếm được ưu thế.

“Lục Hoàn Thần thật đẹp trai! Tôi yêu học trưởng quá đi!!!” Phó Hi nhạy bén nghe được tên anh, nghiêng đầu nhìn đói phương thì thấy cô ta mặc đồng phục lớp 10.

Tên Lục Hoàn Thần này thật là lắm hoa đào!!

Cô làm bộ không quan tâm.

Hai cô gái lớp dưới đột nhiên hạ thấp giọng quay ra nhìn cô, biết có người tồn tại bên cạnh mình liền đứng dịch ra phía bên kia.

Lục Hoàn Thần vừa lúc chạy qua đây, 400m đối với anh quả thực dễ như trở bàn tay, khi chạy tới còn không quên làm động tác hôn gió với cô.

“Bị điên!” Phó Hi trợn trắng mắt, Lục Hoàn Thần nghe thấy được, cười hì hì quay lại kêu: “Còn có hai vòng nữa, chỉ được nhìn mình anh thôi đó!”

Bình luận

Truyện đang đọc