SÁT THẦN HỆ THỐNG


Sau một hồi thương lượng, thỏa hiệp, cuối cùng Lam Thần cũng đổi được một cái bản đồ khác bằng 2 viên Miễn Chiến Lệnh.

Lam Thần dựa theo bản đồ, đi một mạch về hướng Nam.

Độc Cô Linh Nhi cũng đi theo phía sau.

Lam Thần quay sang hỏi:
-Ngươi đi theo ta làm gì?
-Ta muốn so sánh xem công pháp của các học viện khác với của gia tộc ta thế nào.

Với lại ta đi theo ngươi đã sao, đằng nào ta cũng cần đi về hướng Nam.
-Tùy ngươi.
Lam Thần chẳng quan tâm, quãng đường đi không dài, với thân pháp của mình, sau vài canh giờ hắn đã đến ven khu vực hoang mạc.

Hơi nóng kinh người, Lam Thần vội chuyển linh khí mình sang hệ thủy, bao bọc một lớp linh lực ngoài bản thân.
-Kiếm Cuồng, ta nóng.

-Độc Cô Linh Nhi đỏ mặt nói.
-Ta không phải Kiếm Cuồng, ta giới thiệu lên mình rồi, ta là Lam Thần.
-Kệ ngươi tên là gì, ta chỉ biết có kẻ điên chém giết kẻ địch một cách man rợ mà thôi.

-Lam Thần nhớ đến cách mà mình giết Ám Quân Bạo Hùng, chỉ đơn giản dùng 3 thanh kiếm cắt đứt bụng, chưa hề đứt đôi, cộng thêm chặt đầu để đảm bảo nó chết hoàn toàn, điều đó không có gì là man rợ cả.

Hắn lắc đầu rồi nói:
-Ngươi linh lực hệ gì?
-Ta là Quang hệ linh lực cùng Ám hệ.
Lam Thần bất ngờ, vừa song hệ, vừa là hai hệ cực hiếm, độ hiếm của nó có thể so sánh với các loại dị nguyên tố.

Vì thế nên Quang, Ám, Lôi, Phong, Âm được gọi là đặc dị ngũ hành.

Thậm chí nó còn mạnh mẽ hơn đơn hệ nguyên tố.
-Chỉ đơn giản là dùng linh lực hóa thành một tấm màn ngăn cách nhiệt độ thôi.


Đây là cách làm đơn giản mà.
-Ta thử rồi, nhưng vẫn thấy nóng.
-Haizzz, được rồi.

-Lam Thần nói rồi vỗ vỗ lên đầu.

Độc Cô Linh Nhi tức giận, tên hỗn đản này vỗ đầu nàng.

Nhưng chưa kịp bộc phát cơn giận, một cảm giác mát mẻ truyền đến.

Ngước nhìn lên cái bóng của Lam Thần, nàng vội đuổi theo.
-Kiếm Cuồng chờ ta.
Sau một hành trình dài, Lam Thần cùng Độc Cô Linh Nhi cuối cũng cũng đến nơi có một tòa tháp chọc trời.

Độc Cô Linh Nhi nói:
-Kiếm Cuồng, chúng ta đã đến Bách Luyện Tháp.
-Ta đã biết.
-Biết thì tốt, Bách Luyện Tháp rất đơn giản ngươi chỉ cần leo được càng cao càng tốt.

Mỗi tầng lại có một trận pháp huyễn hoặc ra một loại yêu thú hoặc linh thú.

Ngươi giết càng cao càng nhanh được công pháp tốt.

Nó khá giống luyện khí đường ở phía Bắc vậy.
-Ta hiểu.
Lam Thần tiến lên, bên ngoài tháp có một vài lều trại, nhiều người tuần tra qua lại.

Lam Thần không nói nhiều lời, trực tiếp bước vào trong tháp.

Bỗng nhiên, hai tên đô con chặn trước cửa, một tên cười nói:
-Tiểu tử, muốn vào Tháp phải giao nộp Linh Thạch.
-Không có Linh Thạch thì đưa cô bé này cho các đại gia hưởng lạc cũng được.
-Cái Tháp này ...của ngươi?
-Không nhưng Đại công tử bảo chúng ta thu phí bảo kê vào tháp, Đồng thời khi ra phải giao nộp cho công tử một bản sao chep công pháp Huyền cấp trong đấy là được.
Lam Thần lắc đầu, thi triển thân pháp vọt qua.

Độc Cô Linh Nhi thấy vậy cũng nhẹ nhàng lướt qua rồi đuổi theo.

Hai tên kia tức giận, xông tới.
-Lại có 2 kẻ xấu số muốn ăn đòn của huynh đệ Đại Long Nhị Long rồi.

-Một vài kẻ đứng xem kịch cười nói.
Rầm!
Chỉ trong khoảng khắc hai tên kia bị một quyền mãnh mẽ đánh bay, thân phận bài vỡ nát, hai huynh đệ này đồng loạt truyền tống đi.

Lam Thần nhìn thân phận bài của mình rồi tiến vào tháp.

Độc Cô Linh Nhi tiến theo.
-Kiếm Cuồng, chúng ta có thể đi nhiều người.
-Có vẻ chúng ta sẽ phải thông qua ba tầng đây.
-Ba ải mỗi tầng, tầng 3 sẽ xuất hiện công pháp Địa cấp, dù đặt trong các gia tộc cũng là thứ mà chỉ tinh anh mới được học, như đệ tử hạch tâm của các thánh địa vậy.

- Độc Cô Linh Nhi nói.
-Vậy chúng ta sẽ xông trận.
Bên ngoài tháp, một tên công tử hoa mặc đồ lòe loẹt giận dữ hỏi:
-Ngươi nói sao? Huynh đệ Đại Long Nhị Long bị truyền tống về chỉ bằng một quyền? Kẻ nào to gan thế?
-Dạ là hai kẻ, một tên là nam, mặc trang phục quần áo màu đen, hông đeo thanh trường kiếm.

Người còn lại là nữ, mặc trang phục màu tím đeo một chuôi kiếm bạch ngọc sau lưng.

-Một quyền đánh bay huynh đệ Đại Long Nhị Long đồng thời phá luôn thân phận bài, chứng tỏ thiếu niên kia cảnh giới khả năng sấp xỉ ta.

Còn thiếu nữ kia ta chưa đoán được.
-Công tử, chúng ta nghe được thiếu nữ nàng gọi tên kia là Kiếm Cuồng.
-Ồ biệt danh hay đấy.

Ta cũng đang muốn luyện thêm kiếm pháp, sớm ngày đạt đến cảnh giới kiếm ý.

Quyền ý, đao ý, thương ý, cước ý,...!ta đều rất gần rồi.

Kiếm ý là thứ ta đạt đến đầu tiên.
-Chúc công tử sớm ngày thành công.
Trong tháp, Lam Thần đang đối đầu hàng loạt yêu thú tạo ra từ trận pháp.

Lam Thần dùng Thất Tinh Trận Pháp, triệu hồi Tứ Thần Thú liên tục tấn công.

Độc Cô Linh Nhi liên tục nhìn Lam Thần, kiếm pháp mạnh mẽ liên tục tung ra.

Biểu tình Độc Cô Linh Nhi kinh nghi bất định, có vẻ khá bất ngờ trước Thất Tinh Kiếm Pháp.

Nàng nói nhỏ:
-Thất Tinh Kiếm Pháp, Thất Tinh Kiếm Trận, Thất Tinh Kiếm, Thất Tinh Kỳ, Thất Tinh Khải Giáp, Thất Tinh Đồ và Thất Tinh Tinh Thần Tiễn, Thất Tinh Kiếm Pháp còn có thể giải thích.

Nhưng vì sao hắn sở hữu Thất Tinh Kiếm Trận thất truyền được.
Thất Tinh Kiếm Trận, Thanh Long Uy.
Hư ảnh Thanh Long hiện ra sau lưng Lam Thần như một tôn thần mà thủ hộ.

Thanh Long gầm lên một tiếng, cả tòa tháp lẫn toàn bộ yêu thú đứng chặn đường đều bị ảnh hưởng, run lên bần bật.

Lam Thần hô một tiếng, Thanh Long hóa thành một hình săm trên vai, hình săm sáng lên màu xanh lá, toàn bộ Thất Tinh Kiếm Trận biến mất.

Độc Cô Linh Nhi kinh ngạc:
-Kiếm Cuồng, kiếm trận ngươi đâu?
-Ta tạm thời thu nhỏ lại, chỉ dùng Thanh Long nên tứ Thần thú khác tạm thời được nghỉ ngơ để tiết kiệm tiêu hao năng lượng.
-Vậy ra ngươi tạm thời đưa trận pháp vào cơ thể?
-Ừm, mặc dù tốn linh lực để duy trì nhưng không cần lo rơi vào thế bị động.
-Đây là nơi chứa công pháp, võ kĩ huyền cấp thượng phẩm, ngươi có xem không?
-Ta sẽ xem một chút.
Lam Thần đi dọc theo dãy tủ để sách, hàng loạt công pháp võ kĩ xuất hiện.

Lam Thần đang dạo, chợt Thục Phán nói:
-Lam Thần dừng lại.


Lấy công pháp tầng thứ 3 quyển thứ 4 từ trái sang.
Lam Thần nghe theo, rút quyển đó xuống.

Thục Phán giọng nói vui mừng:
-Kiếm pháp cơ bản, ta tìm thấy rồi.
-Kiếm pháp cơ bản sao lại đặt ở đây?
-Thực ra, đây không chỉ là kiếm pháp cơ bản, mà nó chứa đại đạo tối giản! Mà đại đạo tối giản là trụ cột cho rất nhiều kiếm pháp.

Ngươi mà ngộ ra được đại đạo tối giản thì kiếm tu bình thường không thể nào là đối thủ của ngươi.

Ngươi phải luyện tập kiếm pháp cơ bản này cho tới khi nào ngộ ra thế nào là tối giản thì thôi.
-Ra vậy, vậy ta lấy nó.
Lam Thần thu bản kiếm pháp cơ bản này vào, tiếp tục đi lên tầng trên.

Trên tầng này, Lam Thần thấy Độc Cô Linh Nhi cùng với 3 người khác đang chiến đấu với một con quái thu to lớn.

Hình dạng của nó cực kì quái lạ.

Mình dê mặt người, mắt ở dưới nách, răng như hổ, móng tay chân như người, tiếng của nó như tiếng trẻ con.

Thục Phán chậc lưỡi:
-Chậc, Hung Thú Thao Thiết à, có vẻ nó đang là cấp 4 đỉnh phong.

Ta nghĩ ngươi phải bung hết sức mới đánh lại được.
-Đây là Thao Thiết? -Lam Thần thấy hơi sợ trước dáng vẻ của Thao Thiết.

Rồi thân Nghịch Thiên kiếm run lên, một luôn hơi lạnh tỏa ra.

Lam Thần thấy bản thân không còn sợ hãi nữa.

Hắn nói thầm:
-Thao Thiết thì sao, đằng nào chỉ có là ảnh ảo, ta không việc gì phải sợ.


Bình luận

Truyện đang đọc