SATAN LẦU NĂM

Ta đã hồi phục sau một tuần , ngay cả ngự y cũng không ngờ rằng khả năng hồi phục của ta lại nhanh đến vậy ( thực ra thuộc tính song hệ thủy và hỏa ,chỉ cần trái tim không bị thương , đều có thể rất nhanh gắng gượng qua . )


Ta nằm đơ vài ngày trong cung điện Hồ tộc, liền lại đi ra ngoài , một mặt vì ta mời Ngân Thiên đến Hồ tộc chơi , hắn cũng vui vẻ tiếp nhận. Lúc mới vào cung , vừa vào cửa đã đụng phải Tích Lan , cả hai đều sửng sốt, không nói hai lời liền đánh nhau.


Tích Lan bị nghi là thông long tộc mà sao cửu tộc ( câu này không hiểu lắm :v) , các nàng trông coi băng tinh Giao tộc , mà mẫu thân Tam hoàng tử đã từng bị Giao tộc bắt làm nô lệ , cái gọi là địch nhân gặp nhau , hết sức đỏ mắt. May mà Kỳ Vạn đến kịp thời ngăn cản bọn họ .


" Tam hoàng tử , thủ hạ lưu tình . Đây là sư muội của ta , nữ thiếp thân của công chúa. "


Ta cũng vội vàng đứng dậy chen vào giữa hai người bọn họ , hắn tức giận nhìn ta : " xú nha đầu, trong nội cung của ngươi lại giấu người Giao tộc . Cẩn thận có ngày nàng ta bán đứng ngươi."


Ta nhìn thấy Tích Lan tức giận đến thân thể run rẩy :" Tích Lan tỷ tỷ sẽ không phản bội ta . Ta tin nàng ."


Nàng kinh ngạc nhìn ta , nước mắt lưng tròng : " Công chúa . "


Kỳ Vạn cũng nói : " Ta cũng tin tưởng Tích sư muội. " Trên mặt nàng hiện lên một tia ửng hồng .


Ngân Thiên giậm chân : "các ngươi , thật sự là không biết tốt xấu . "


Thấy hắn sắp bạo phát, ta vội vàng kéo hắn vào góc tường " ngươi có biết như vậy là do ngươi làm hại hay không? . "


Hắn không hiểu, tại sao lại là ta ? Ta bịt chặt tai hắn lại , hắn gần như không nghe được , ta nhẹ nhàng nói :
" Gia tộc của nàng vốn là thủ hộ băng tinh , bây giờ chỉ còn lại nàng. "


Hắn cũng biết mình được băng tinh cứu , cũng nghe nói gia tộc thủ hộ băng tinh bị tru , hắn yếu ớt nói :
" Thực xin lỗi . "


"Ta không nghe thấy , ngươi nói cái gì ?"


Hắn cao giọng: " thực xin lỗi ! "


Tích Lan ở đằng xa cũng giật mình , nàng cũng nghe thấy . Dù đau tai nhưng ta vẫn cười ngốc nghếch . Vào lúc này Viêm ca ca cũng đi tới , thấy ta vui vẻ với Tam hoàng tử như vậy , hắn có chút tức giận vô cớ : " Vân nhi, cùng Tam hoàng tử cãi nhau ầm ĩ còn ra thể thống gì. "


Ca ca trước đây chưa từng quản ta lễ tiết . Ta hơi khó hiểu tiến tới nắm lấy tay hắn : " Sư huynh đừng giận , hôm nay chúng ta ra ngoài chơi thì sao ?. " nói xong , ta dùng một ánh mắt rất đau khổ , nhìn hắn .


Hắn nói: " Được , nhưng ngươi không được phép rời khỏi tầm mắt của ta . "


Ta trả lời rất thản nhiên :" Được . " Ta kéo Ngân Thiên lại , lúc đi ngang qua Tích Lan, hai người bọn họ trừng liếc lẫn nhau , Kỳ Vạn đi theo sau Tích Lan . Chúng ta sau một phen cải trang , năm nam hài tuấn tú xuất hiện trong thị trấn Hồ tộc . Tích Lan tỷ tỷ và ta đều thay đồ nam . Ta trở thành một nam hài siêu dễ thương, Tích Lan so với Viêm ca ca bọn họ cũng xinh đẹp không kém. Lúc ta cùng nàng đi ra, Viêm ca ca và Ngân Thiên ánh mắt sáng lên


" Vân nhi thật đáng yêu . "


Đôi mắt lạnh lùng của Kỳ Vạn cũng có một tia ấm áp , ánh mắt rơi vào trên người Tích Lan : " sư muội , ngươi mặc nam trang cũng rất đẹp ."


Cứ như vậy, nhóm chúng ta hùng dũng bước đến thị trấn Hồ tộc . Ngân Thiên nhìn ta và Viêm ca ca nắm tay , rồi lại nhìn một bàn tay nhàn rỗi của ta, muốn kéo tay ta, hắn cảm thấy ớn lạnh sau lưng , quay đầu lại, lại thấy Tích Lan đang hung ác nhìn mình , nói : " Tam hoàng tử , đừng đối với công chúa không an phận ! "


Không chịu thua kém , hắn quay lại : " ngươi vẫn là ngoan ngoãn đi theo Kỳ ca của ngươi , cẩn thận có một ngày ta nhìn thấy ngươi , xem ta chỉnh ngươi như thế nào . "


Tích Lan nắm chặt hai tay muốn đi lên xé nát cái miệng này, Kỳ Vạn vội vàng ôm lấy nàng lắc đầu . Nàng không còn cách nào khác ngoài hô :
" Cho dù muốn đoạt công chúa , Đại điện hạ cũng sẽ không đáp ứng , chờ xem . "


Hắn nhăn mặt nhìn nàng , dùng linh lực thủy , đột nhiên kéo bàn tay nhàn rỗi của ta , đem ta từ Viêm ca ca giật ra, hướng nàng làm cái mặt quỷ, vận khởi đi. Viêm ca ca, Tích Lan cùng Kỳ Vạn sững sờ , lập tức , Viêm ca ca sắc mặt trầm xuống : " Ngân Long này, gan rất lớn , dám cướp muội muội đi trước mặt ta , rất tốt , rất tốt . "


Nhìn thấy hắn tức giận, Tích Lan và Kỳ Vạn hít sâu một hơi : " Đại điện hạ tức giận , con rồng này sợ không chết cũng phải lột da . "


Viêm ca ca nói :" Kỳ Vạn , ngươi và Tích Lan có thể tùy tiện dạo chơi , hôm nay cho ngươi một ngày nghỉ. Ta sẽ đuổi theo bọn họ . Tối nay ta sẽ đưa công chúa hồi cung . Hai người có thể về trước đi . "


Hai người hai mặt nhìn nhau , mặt đỏ bừng , đáp : " tuân mệnh . " Vừa dứt lời , Viêm ca ca đã dùng hỏa linh phù hộ rồi bay lên mái nhà , tìm được chúng ta trên đó , nhưng Ngân Thiên lại kéo ta vào nơi có đám đông dày đặc nhất , bởi vì chúng ta quá thấp so với yêu trưởng thành, một hồi lẫn vào biển người, sẽ nhìn không thấy. Ca ca muốn tìm thấy chúng ta, còn phải tốn công một hồi.


Ngân Thiên kéo ta đến một hàng đồ ăn vặt, rốt cục dừng lại. Ta thở hổn hển :
"Ngươi, ngươi làm gì thế? Ta thiếu chút nữa mệt chết"


Long hậu đã cởi bỏ cấm chế của hắn, hắn dùng thuộc tính thủy ngũ giai mang theo ta một cái thuộc tính hỏa tam giai, tựa như một cỗ xe đua mang theo xe con chạy.


Hắn một bên vỗ lưng của ta giúp ta thuận khí vừa nói : "ngươi cũng quá dính ca ca ngươi đi, sau khi lớn lên, hắn cũng sẽ có cuộc sống của mình, hắn sẽ không sủng ngươi như vậy nữa. Chẳng thà sớm hưởng thụ sinh hoạt tự do tự tại không ai quản."


Ta lập tức phản bác: "ca ca sẽ một mực sủng ta" nhưng lập tức lại suy nghĩ ca ca thật sự quản ta quá nghiêm, ta cũng lâu rồi không có xuất cung mà không có hắn.


"Được rồi, được rồi, không muốn, hưởng thụ cuộc sống bây giờ mới là trọng yếu nhất"


"Như vậy mới đúng, bây giờ, ngươi làm hướng dẫn viên du lịch, mang ta đi chơi đi"

Bình luận

Truyện đang đọc