Diệp Lạc Dao vừa hưng phấn ở trong lòng rít gào vừa nhanh chóng xem phản ứng của những khách mời khác.
Tống Triết Hàm nghe câu hỏi của Đỗ Nguyệt Cầm xong liền mỉm cười, không hề che giấu ý hóng chuyện trên mặt mình, tầm mắt dừng trên người Đỗ Nguyệt Cầm và Chu Tử Kiện đảo qua đảo lại.
Lê Tư Viễn không nghĩ tới Đỗ Nguyệt Cầm sẽ hỏi thẳng thừng như vậy, to gan, biểu tình rất kinh ngạc nhưng trong ánh mắt nhìn về phía hai người mang theo một tia hưng phấn khó kìm nén.
Mà trong số tất cả những khách mời, người duy nhất cảm thấy khó tin chính là Lưu Nghiên.
Trước đó cô cảm thấy Đỗ Nguyệt Cầm có chút ác cảm mơ hồ với cô, nhưng cô vẫn không hiểu chuyện gì, vì không để gây mâu thuẫn với Đỗ Nguyệt Cầm, hai ngày này trong quá trình ghi hình cô đều cố gắng né tránh không tiếp xúc nhiều với Đỗ Nguyệt Cầm.
Thậm chí, bởi vì Lưu Nghiên không quá quen biết với những khách mời khác, để không bị bỏ lại một mình trong quá trình ghi hình, khi có thời gian cô sẽ đi tìm Chu Tử Kiện.........
Lưu Nghiên luôn cho rằng Đỗ Nguyệt Cầm chỉ đơn giản là không thích cô, không nghĩ tới là bởi vì Đỗ Nguyệt Cầm nhìn trúng Chu Tử Kiện mới không thích mình.........
Vấn đề mà Lưu Nghiên ưu phiền mấy ngày nay cuối cũng cũng được giải quyết(*), nhưng Lưu Nghiên không cảm thấy đột nhiên thông suốt, chỉ cảm thấy đau lòng.
(*) Nguyên văn — 剥开云雾见日出 Gạt mây mù thấy được mặt trời ró dạng.
Rốt cuộc cô có bao nhiêu chậm chạp!
Vậy mà còn bất chấp ánh mắt của Đỗ Nguyệt Cầm, năm lần bảy lượt dịch đến bên cạnh Chu Tử Kiện, nháy mắt liền có chút mồ hôi đầm đìa.
Có đầu mối rồi.
Sau này Lưu Nghiên nhất định nhớ rõ cách xa Chu Tử Kiện một chút!
Ba Hoắc mẹ Hoắc canh giữ trước máy theo dõi của đạo diễn càng thêm hưng phấn.
Tới rồi tới rồi.
Bọn họ đợi cả một buổi tối, thời khắc khiến người kích động nhất chẳng phải đã tới rồi sao!
Ba Hoắc mẹ Hoắc còn cho rằng ít nhiều gì thì Đỗ Nguyệt Cầm cũng sẽ hỏi mấy câu tế nhị, nhưng mang tính biểu thị mạnh mẽ, kết quả ai mà ngờ Đỗ Nguyệt Cầm lại trực tiếp thẳng thắn(*)!
(*) Nguyên văn — đánh bóng thẳng 打直球: Yêu một ai đó một cách thẳng thắn không có bất kỳ khúc mắc nào. ( theo 网易新闻)
Lại nhìn vẻ mặt của Chu Tử Kiện, rõ ràng hắn cũng sửng sốt, hiển nhiên không nghĩ tới Đỗ Nguyệt Cầm sẽ trực tiếp như vậy.
Nhìn kỹ thì trên trán Chu Tử Kiện thậm chí còn có một lớp mồ hôi mỏng.
Cho nên Chu Tử Kiện sẽ trả lời thế nào đây?!
Dưới trăm con mắt đang nhìn, Chu Tử Kiện chậm rãi hít một hơi, như đã chuẩn bị sẵn tâm lý mới ngẩng đầu nhìn Đỗ Nguyệt Cầm, giọng điệu nghiêm túc mà trang trọng trả lời: "Không phải."
Giống như sợ Đỗ Nguyệt Cầm không nghe rõ, Chu Tử Kiện lại lặp lại lần nữa: "Chị Đỗ, chị không phải hình mẫu lý tưởng của em."
Nụ cười trên mặt Đỗ Nguyệt Cầm tức khắc tắt ngấm, ánh mắt nhìn Chu Tử Kiện toàn là bi thương.
Nhưng dựa theo định luật bảo toàn năng lượng, khi nụ cười trên mặt một người biến mất, tươi cười sẽ xuất hiện trên gương mặt của những người khác.
Sau khi nghe Chu Tử Kiện trả lời, tất cả các khách mời ngoại trừ Đỗ Nguyệt Cầm và Chu Tử Kiện đều nhất quán cong môi.
Ngay cả khán giả trước màn hình, khóe miệng nhếch lên của người này còn cao hơn người kia:
"Mặc dù sớm biết Chu Tử Kiện sẽ trả lời thế nào nhưng khóe miệng tôi vẫn không chịu khống chế mà nhếch lên!"
"Đúng vậy he he he, trò chơi mạo hiểm nói thật này thật thú vị, xem hay, thích xem!"
"Cho nên chương trình của chúng ta thật sự từ chương trình du lịch thành chương trình yêu đương rồi!"
"Hãy để giông tối của Tu La Tràng đến càng dữ hội hơn nữa đi!"
Cơn mưa bình luận vui vẻ thì vui vẻ thật, nhưng cũng thật sự không quan tâm đ ến sống chết của Chu Tử Kiện.
Khóe miệng của Diệp Lạc Dao giờ khắc này cũng giơ cao hơn cả trời.
【 Mình biết Chu ca là một người đàn ông tốt rất có đức tính đàn ông! 】
【 Đương nhiên, Chu ca cũng không phải không dám trả lời thận trọng, dù sao nếu thật sự trả lời không tốt...... 】
【 Ừm, phỏng chừng kỳ tiếp theo khi đến quay chương trình, không chỉ có một mắt thành mắt gấu trúc! 】
Ừm.
Tần Diệu gật đầu tán thành, nếu Chu Tử Kiện trả lời không tốt thì thật sự có khả năng xảy ra.
【 Cho nên mau bắt đầu ván tiếp theo đi! Mình vẫn muốn tiếp tục nghe Đỗ Nguyệt Cầm hỏi! 】
Hiển nhiên, Lê Tư Viễn cũng nghĩ như vậy.
Hắn nhanh chóng đứng dậy xào bài.
Trên mặt Đỗ Nguyệt Cầm còn mang một chút không cam lòng, có thể nhìn ra cô ta vẫn muốn tiếp tục hỏi gì đó, nhưng tạm thời cô ta vẫn nhịn xuống.
Diệp Lạc Dao đột nhiên càng thêm mong đợi, không ngừng ở trong lòng khẩn cầu để Chu Tử Kiện rút được lá bài vua thêm một lần nữa.
Nhưng đáng tiếc, bánh răng vận mệnh mỗi lần chuyển động cũng không phải đều như ý nguyện.
Ván này người tiếp nhận hình phạt đổi thành Lê Tư Viễn.
Tần Diệu rút được lá bài A đỏ.
Lê Tư Viễn nghĩ ngợi một lát, nói: "Mạo hiểm đi."
Chơi nói thật nhiều cũng không thú vị.
Tần Diệu không chút do dự nói: "Vậy cậu dùng tư thế ôm công chúa ôm Tống Triết Hàm làm squat 5 lần đi."
Tần Diệu vẫn nhớ câu hỏi vừa rồi của Lê Tư Viễn.
Con người hắn không có khuyết điểm gì, khuyết điểm duy nhất chính là ghi thù.
Lời vừa dứt, Tống Triết Hàm cau mày: "Đây là hình phạt cho tôi hay là hình phạt cho hắn?"
Lê Tư Viễn đã đi tới trước mặt hắn: "Phối hợp một chút."
Tống Triết Hàm không tình không nguyện: "Có thể không ôm công chúa không?"
Tần Diệu suy nghĩ một lát, đang định nói có thể liền thấy Lê Tư Viễn hành động cấp tốc trực tiếp ôm Tống Triết Hàm lên.
Tống Triết Hàm bị dọa giật mình, tức giận trừng Lê Tư Viễn.
Nếu nhãn lực có thể giết người, vậy Lê Tư Viễn đã chết rồi!
Diệp Lạc Dao xem đến vui sướng.
【 Không nhìn ra thể lực của Lê Tư Viễn cũng không tồi nha, ôm Tống Triết Hàm squat không thở mạnh lấy một cái. 】
Diệp Lạc Dao suy nghĩ vẩn vơ, không biết làm sao lại nghĩ đến Tần Diệu.
【 Thể lực của Tần tổng tốt như vậy, lực tay chắc cũng khá tốt? 】
Tần Diệu: "........"
Tại sao cậu lại nghĩ đến tôi nữa rồi!
Tại sao cứ phải liên tưởng đến tôi!
Mặc dù thân hình hắn xác thật rất tốt nhưng Diệp Lạc Dao cậu đã nghĩ mấy lần rồi, lại liên tưởng nữa có phải sẽ có chút táo bạo rồi hay không!
Nếu Diệp Lạc Dao có thể nghe được tiếng lòng của Tần Diệu, cậu khẳng định sẽ giải thích.
Thật sự không phải là Diệp Lạc Dao cố ý muốn liên tưởng đến Tần Diệu, mà là vì thân hình của Tần Diệu thật sự quá hoàn mỹ!
Diệp Lạc Dao sống hai đời chưa từng thấy người đàn ông 2D nào có thân hình hoàn mỹ hơn Tần Diệu!
Vành tai của Tần Diệu không biết cố gắng lại đỏ lên.
Diệp Lạc Dao mắt tinh phát hiện ra.
【 A, hôm nay quá nóng à? Sao tai Tần tổng —— 】
"Được rồi, kết thúc." Lê Tư Viễn đặt Tống Triết Hàm lên đất: "Ván tiếp theo."
Suy nghĩ của Diệp Lạc Dao lại bị kéo trở lại, hưng phấn mở miệng:
【 Được được được, tiếp tục tiếp tục! 】
Tần Diệu nhắm mắt.
Cảm thấy sau này mình nên bảo trì khoảng cách với Diệp Lạc Dao.
Mặc dù ở trong lòng Tần Diệu, xác thật chỉ coi Diệp Lạc Dao thành em trai, nhưng Diệp Lạc Dao không nghĩ như vậy!
Vạn nhất ngày nào đó quan hệ của bọn họ càng.......
Không được!
Tuyệt đối không thể xảy ra loại chuyện này!
Tần Diệu hít sâu một hơi, cố gắng gạt bỏ những suy nghĩ trong đầu.
Trò chơi lại tiến hành thêm hai ván nữa.
Một ván là Tống Triết Hàm rút được lá bài vua, Lê Tư Viễn rút được lá bài A đỏ.
Tống Triết Hàm đương nhiên chọn nói thật.
Lê Tư Viễn suy nghĩ hồi lâu mới hỏi: "Trước mắt cậu đang độc thân sao?"
Tống Triết Hàm không do dự: "Đương nhiên."
Một ván nữa là Lưu Nghiên rút được lá bài A đỏ, Tần Diệu được lá bài vua.
Lưu Nghiên không làm khó Tần Diệu, hỏi một câu giống Lê Tư Viễn: "Hiện tại anh đang độc thân sao?"
Tần Diệu cũng không chút do dự: "Đúng."
Diệp Lạc Dao thấy vậy không nhịn được hơi thở dài:
【 Chỉ có vậy? 】
【 Câu hỏi một chút cũng không có chút mới mẻ! 】
Có cùng suy nghĩ còn có khán giả đang xem trực tiếp:
"Khi nào mới đến lượt Đỗ Nguyệt Cầm và Chu Tử Kiện rút được hình phạt! Tôi hiện tại là Cát Cát quốc vương(*), tôi muốn xem hai người bọn họ bị trừng phạt!"
(*) Cát Cát quốc vương 吉吉国王: là một từ thông dụng trên mạng. Bởi vì nhân vật Cát Cát quốc vương trong 《熊出没》có màu lông vàng, cái miệng khổng lồ và nhiều hành vi kỳ lạ nên mọi người xem người và vật có hình tượng hành vi tương tự được gọi là "Cát Cát quốc vương".
"+1, nếu thật sự không được thì tổ chương trình các người không thể làm chút thủ thuật được không, tôi có thể xem Chu Tử Kiện bị hỏi không ngừng!"
"Nhìn toàn bộ bình luận đều không tìm thấy cái nào quan tâm đ ến sự sống chết của Chu Tử Kiện, tui rất hài lòng he he, bởi vì tui cũng muốn xem Chu Tử Kiện nhận trừng phạt!"
Người xem thật sự rất sốt ruột, ba Hoắc mẹ Hoắc canh giữ trước máy theo dõi của đạo diễn cũng vậy.
Có lẽ bởi vì mọi người đều muốn nhìn thấy Chu Tử Kiện và Đỗ Nguyệt Cầm nhận trừng phạt, ở vòng này, trước mặt Chu Tử Kiện đặt một lá bài vua.
Diệp Lạc Dao hai mắt lập tức phát sáng.
【 A cơ đâu? Ai là A cơ? 】
Tầm mắt Diệp Lạc Dao đầu tiên quét qua Tần Diệu, Lê Tư Viễn, Đỗ Nguyệt Cầm và Lưu Nghiên, cuối cùng rơi trên người Tống Triết Hàm.
Tống Triết Hàm duỗi hai ngón tay ra, giơ ra quân bài chưa mở của mình — A cơ.
Người xem trong phòng trực tiếp thở dâu, bắt đầu bất lực tức giận:
"Tổ chương trình a a a a, các người có thể hiểu chuyện chút được không?"
"Tôi nói cho các người biết, tổ chương trình kiềm nén chiêu cuối có thể khiến bản thân nghẹn chết luôn, tôi khuyên tổ chương trình các người tự giải quyết cho tốt!"
"Hiện tại, lập tức, mau chóng, tôi muốn xem Chu Tử Kiện hỏi Đỗ Nguyệt Cầm hoặc Đỗ Nguyệt Cầm tiếp tục hỏi Chu Tử Kiện!"
Nhân viên của tổ chương trình không động đậy lấy một cái.
Người xem vô cùng thất vọng.
Cho đến khi có người xem cẩn thận phát hiện:
"A, đợi đã, Diệp Lạc Dao cậu lại đang cười cái gì?"
"Hở? Sao vẻ mặt Diệp Lạc Dao còn mong chờ, chẳng lẽ cậu ấy mong chờ Tống Triết Hàm có thể hỏi ra vấn đề gì k1ch thích bùng nổ(*) sao?"
(*) Nguyên văn — Kính bạo 劲爆: Một thuật ngữ xuất phát từ của KFC, ám chỉ một cái gì đó vừa mát mẻ vừa rực rỡ, vừa phong cách vừa tiên phong, thường ám chỉ dòng nhạc EDM.
"Được rồi, ai mà không biết Tống Triết Hàm là người dễ chung sống nhất, cậu ấy khẳng định sẽ không làm khó Đỗ Nguyệt Cầm."
Mẹ Hoắc thấy bình luận này, khóe miệng không khỏi cong lên.
Còn không chờ bà trả lời cư dân mạng này, rất nhanh có làn đạn trả lời:
"Tống Triết Hàm dễ chung sống? Định kiến của fans các cô thật sự dày 800m. Xem trực tiếp mấy ngày nay, tôi coi như phát hiện ra, con người Tống Triết Hàm rất gian tà!"
Fans của Tống Triết Hàm lập tức không vui:
"Không phải, các cô lại là đám tẩy não từ đâu tới?"
"Tôi cũng lười giải thích, mọi người đều có mắt nhìn, từ từ mà xem đi."
Làn đạn này vừa được phát lên liền nghe Tống Triết Hàm trong màn hình cũng lên tiếng: "Đạo diễn, quyền trừng phạt của tôi có thể chuyển giao không?"
Cư dân mạng trong phòng trực tiếp đều sửng sốt.
Chuyển nhượng quyền?
Diệp Lạc Dao lập tức hiểu được ý của Tống Triết Hàm, khóe miệng làm thế nào cũng không áp chế được.
【 Tống Triết Hàm chuẩn bị chuyển quyền trừng phạt của mình cho Đỗ Nguyệt Cầm sao? 】
【 Được được được, vẫn là thằng nhóc nhà anh có cách! 】
Cư dân mạng trong phòng trực tiếp cũng rất nhanh phản ứng lại:
"Fans còn nói Tống Triết Hàm dễ chung sống! Tôi hiểu rồi, Tống Triết Hàm chính là một người thích trò hay sợ thiên hạ chưa đủ loạn!"
Fans của Tống Triết Hàm còn chưa tìm được lý do phản bác, liền nghe Tống Triết Hàm trên màn hình vô cùng "thiện giải nhân ý" mở miệng nói: "Tôi cảm thấy quyền trừng phạt này cho tôi cũng không có tác dụng gì, không bằng chuyển cho người cần nó hơn được không?"
(*) Thiện giải nhân ý 善解人意: có nghĩa là hiểu và đồng cảm với ý kiến, suy nghĩ và tình cảm của người khác một cách tốt đẹp. Cụm từ này thể hiện khả năng hiểu và đáp ứng một cách nhạy bén đến nhu cầu và mong muốn của người khác mà không cần phải nói ra.
【 Người — càng — cần — hơn! 】
【 Anh dứt khoát nói thẳng cho Đỗ Nguyệt Cầm đi! 】
Tuy đạo diễn cũng đoán được Tống Triết Hàm muốn nói gì, nhưng hắn vẫn giả vờ hỏi thêm một câu: "Cậu muốn chuyển cho ai?"
"Chị Đỗ." Tống Triết Hàm cười như gió mùa xuân.
Đỗ Nguyệt Cầm hai mắt phát sáng, ánh mắt nhìn về phía Tống Triết Hàm toàn là cảm kích.
【 A a a a a a a a a. 】
【 Về phương kiện kiếm chuyện, vẫn là anh giỏi Tống Triết Hàm! 】
Cư dân mạng trong phòng trực tiếp cũng bùng nổ:
"!!! Giờ này khắc này, Tống Triết Hàm, cậu, là thần của tôi!"
"Thêm đùi già cho cậu ấy! Mau lên! Tổ chương trình mau quỳ lạy Tống Triết Hàm!"
"Ha ha ha sắc mặt Chu Tử Kiện thay đổi rồi, nên nói hay không chứ ấn tưởng cứng ngắc của tôi đối với Tống Triết Hàm đều mất rồi, trước kia cậu ấy cũng như vậy sao?"
"Tôi đã nói rồi, Tống Triết Hàm tuyệt đối không phải bạch nguyệt quang ôn nhu trong mắt các fans! Cậu ấy rất phúc hắc!"
Cơn mưa bình luận nhất thời sôi nổi.
Mà biểu cảm trên mặt Chu Tử Kiện cũng đặc biệt đặc sắc.
Vòng này hắn phải chọn mạo hiểm!
Vạn nhất Đỗ Nguyệt Cầm nhất quyết muốn mình ôm cô ta hoặc làm một số hành động thân mật khác.......
Vậy chẳng phải mình bị Tống Triết Hàm gài bẫy đến thảm rồi sao?!
Tống Triết hàm và Chu Tử Kiện nhìn nhau, giống như nhìn ra được sự lo lắng của hắn, Tống Triết Hàm tiếp tục nói với tổ đạo diễn: "Nhưng tôi nhớ vòng này Chu ca chỉ có thể chọn mạo hiểm?"
Đạo diễn kiềm chế tâm tình kích động, cùng nhà sản xuất liếc mắt nhìn nhau mới gật đầu.
Tống Triết Hàm nói: "Vậy tôi cũng không thể hại Chu ca."
Diệp Lạc Dao cười.
【 Anh đã hại rồi! 】
Tống Triết hàm không nhìn ánh mắt trách cứ của Chu Tử Kiện, nói tiếp: "Tôi trực tiếp chuyển quyền trừng phạt của tôi cho chị Đỗ, như vậy không công bằng cho Chu ca. Chi bằng như này đi, trừng phạt vòng này Chu ca tự mình chọn nói thật và mạo hiểm?"
Đạo diễn và nhà sản xuất nghĩ ngợi, cảm thấy Tống Triết Hàm nói rất có lý.
Sau đó dùng ánh mắt hỏi ý kiến của Chu Tử Kiện.
Dù sao người tiếp nhận trừng phạt là Chu Tử Kiện, nếu hắn không đồng ý, tổ chương trình cũng không thể cưỡng ép.
Mà Chu Tử Kiện nghe lời này của Tống Triết Hàm, rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.
Nếu đợi lát nữa trừng phạt thật sự là mạo hiểm, hắn khẳng định sẽ từ chối.
Nhưng đổi thành nói thật, vậy cũng không khó tiếp nhận.
Đạo diễn thấy Chu Tử Kiện gật đầu, trên mặt cũng lộ ra nụ cười "Được, nhưng dù sao độ khó cũng giảm, vậy số lần nói thật lần này tăng lên một được không?"
Đỗ Nguyệt Cầm hỏi rõ càng sớm, Chu Tử Kiện cũng có thể giải quyết càng sớm.
Chu Tử Kiện không chút do dự mà gật đầu.
Đỗ Nguyệt Cầm hận không thể hỏi thêm nhiều lần, liền không có ý kiến.
Cả hai đều không có vấn đề, trò chơi tiếp tục.
【 A a a, cho nên Đỗ Nguyệt Cầm sẽ hỏi vấn đề k1ch thích gì! 】
【 Thật kích động thật kích động! 】
Toàn bộ hiện trường quay phim cũng trở nên yên tĩnh, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Chu Tử Kiện và Đỗ Nguyệt Cầm.
Cư dân mạng trong phòng trực tiếp dù bận tối mặt mà vẫn thong dong, chờ Dỗ Nguyệt Cầm lên tiếng!
Nhưng không biết có phải câu trả lời trực tiếp vừa rồi của Chu Tử Kiện khiến Đỗ Nguyệt Cầm khó chịu hay không, lần này cô ta suy nghĩ một lúc lâu, không vội vàng mở miệng hỏi mà nói: "Tiểu Chu, mặc dù trước đó hai chúng ta xác thực chưa giao lưu trong công việc nhưng tôi nghe được một số chuyện liên quan đến cậu từ những người khác.........."
Chu Tử Kiện có chút khó hiểu nhìn Đỗ Nguyệt Cầm.
Diệp Lạc Dao gấp muốn chết.
【 A, sao không hỏi thẳng? 】
【 Mau hỏi đi! 】
【 Đợi đã, biểu tình nghiêm túc này của Đỗ Nguyệt Cầm, sao mình cảm thấy....... cô ta muốn tỏ tình với Chu ca nhỉ? 】
Tần Diệu cũng cảm thấy có gì không đúng, nghe Diệp Lạc Dao nói như vậy, hắn lập tức hiểu ra chỗ nào không đúng ——
Bầu không khí!
Bầu không khí này thật sự có chút mập mờ!
Trăng tròn treo trên bầu trời, gió mát từ bở biển thổi vào, bên bọn họ là đống lửa và dải đèn vừa được tổ chương trình treo lên.
Không khí trực tiếp lan tràn!
Ánh mắt của khán giả vĩnh viễn đều sáng như trăng, bọn họ thậm chí còn nhạy cảm hơn Diệp Lạc Dao:
"Không phải chứ? Đỗ Nguyệt Cầm chẳng lẽ thật sự tỏ tình với Chu Tử Kiện trước mặt nhiều người như vậy?"
"Nhưng vừa nãy không phải Chu Tử Kiện đã nói hình mẫu hắn thích không phải Đỗ Nguyệt Cầm hay sao? Đỗ Nguyệt Cầm thật sự không sợ trực tiếp tỏ tình thất bại sẽ tự rước lấy nhục sao?"
"Có khả năng hay không......... Đỗ Nguyệt Cầm làm trò trước mặt nhiều người cãi nhau thua với Lê Tư Viễn, cô ta cũng không cảm thấy mắt mặt?"
Ở mức độ nào đó, cư dân mạng này nói sự thật.
Diệp Lạc Dao điên cuồng tìm kiếm ký ức trong đầu, cuối cùng từ trong xó xỉnh tìm thấy một số mô tả về Đỗ Nguyệt Cầm trong nguyên tác ——
【 "Ở trong mắt Đỗ Nguyệt Cầm, tất cả mọi người trừ cô đều không đáng để cô quan tâm, ưu tiên hàng đầu của cô vĩnh viên là bản thân mình, theo cô, hỉ nộ ai lạc(*) của mình là trên hết." 】
(*) Hỉ nộ ai lạc 喜怒哀乐: Những cảm xúc thường thấy của con người gồm hạnh phúc, tức giận, nỗi buồn và niềm vui.
【 Cho nên thật sự sắp tỏ tình rồi! 】
Diệp Lạc Dao lập tức kích động.
Liền nghe Đỗ Nguyệt Cầm lên tiếng: "Tôi rất tán thưởng cậu, hoặc có thể nói ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cậu tôi đã bị cậu mê hoặc rồi."
【 A a a a a a a. 】
【 Mình nghe thấy cái gì! Tai của mình! Ngón chân của mình! 】
Phản ứng của các khách mời khác càng mạnh mẽ hơn.
Cả người Lê Tư Viễn nổi da gà, gượng gạo đến mắc hắn dùng hai tay ôm đầu, hận không thể bỏ chạy.
Còn Lưu Nghiên lại là biểu tình "Tôi nghe thấy cái gì", thật lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Tống Triết Hàm không kinh ngạc nhưng hắn xác thực cũng bị chấn động, ánh mắt nhìn về phía Chu Tử Kiện càng thêm đồng tình.
Đương nhiên, nếu nói đến người có biểu cảm đặc sắc nhất vẫn là Chu Tử Kiện.
Vẻ mặt hắn nhu bị sét đánh, hận không thể quay đầu bỏ chạy ngay tại chỗ.
Nhưng cố tình lúc này đang trực tiếp, xung quanh còn có thật nhiều ánh mắt nhìn hắn.
Nhưng ai có thể nói cho hắn biết, không phải vừa rồi bọn họ đang chơi mạo hiểm nói thật sao?
Hiện tại là tình huống gì đây?!
Diệp Lạc Dao chỉ liếc nhìn Chu Tử Kiện một cái, sau đó nhắm mặt mỉm cười xoay đầu.
【 Mạng của Chu ca cũng là mạng! 】
【 Không ai có khả năng giúp đỡ hắn sao?! 】
Đáp án đương nhiên là không có.
Người xem trong phòng trực tiếp sắp cười giạng thẳng chân rồi.
"Đỗ Nguyệt Cầm! Vị thần của những quả bóng thẳng!"
"Biểu cảm của Chu Tử Kiện thật sự quá đặc sắc rồi! Tại sao một chương trình du lịch lại bị tổ chương trình các người đổi thành đêm tỏ tình trong chương trình yêu đương k1ch thích như vậy?"
Đỗ Nguyệt Cầm vẫn đang tiếp tục nói: "Có thể lần đầu tiên gặp mặt để lại ấn tượng không tốt cho Tiểu Chu cậu, nhưng Tiểu Chu, tôi hy vọng cậu có thể cho tôi một chút thời gian, cũng cho chính bản thân cậu một chút thời gian nhận ra tình cảm thật lòng của cậu."
【 Chu ca còn cần nhận ra tình cảm trong lòng sao! Trong lòng hắn đã có mẹ ruột của anh em tốt của hắn rồi! 】
Đỗ Nguyệt Cầm thấy Chu Tử Kiện qua hồi lâu vẫn không nói chuyện, dứt khoát đứng dậy đi về phía Chu Tử Kiện: "Tiểu Chu, tôi thật sự rất có hảo cảm với cậu, mặc dù thời gian chỉ vài ngày ngắn ngủi nhưng trong tim tôi đều là cậu, nếu cậu không tin, chi bằng cậu sờ thử ———."
【 Cô muốn để hắn sờ cái gì! 】
Diệp Lạc Dao kinh sợ nhìn sang.
Tay của Đỗ Nguyệt Cầm cách cánh tay của Chu Tử Kiện khoảng nửa mét, liền thấy Chu Tử Kiện lấy đà nhảy lên trực tiếp nhảy xa vài mét, hắn bị dọa đến tâm thần chưa ổn định, tóc gáy dựng lên, không hề nghĩ ngợi nói: "Chị Đỗ! Tôi thật sự không thích chị! Tôi đã có bạn gái!"
Yên tĩnh.
Vắng lặng.
Vẻ mặt Tống Triết Hàm lập tức hóng chuyện.
Có bạn gái rồi?
Đây thật sự là thu hoạch ngoài ý muốn!
Lê Tư Viễn và Lưu Nghiên cũng không ngờ Chu Tử Kiện sẽ tự tiết lộ tình cảm, người này kinh ngạc hơn người kia.
Chỉ có Diệp Lạc Dao mím chặt môi, cố gắng đè nén tiếng cười thiếu chút nữa tràn ra khỏi miệng.
【 Chu ca thật sự bị dọa sợ rồi! 】
【 Không thèm lựa lời luôn! 】
Đỗ Nguyệt Cầm ngơ ngác đứng tại chỗ, tiêu hóa lời nói của Chu Tử Kiện nửa ngày, mở miệng nói: "Tiểu Chu, vì từ chối tôi, cậu không cần phải bịa chuyện........"
"Tôi không bịa chuyện!" Chu Tử Kiện quả thật sợ Đỗ Nguyệt Cầm, lại lùi về sau vài bước, giọng nói rất lớn, cực kỳ nghiêm túc: "Tháng trước tôi vừa theo đuổi được đối tượng, tôi rất thích cô ấy, cô ấy cũng rất thích tôi!"
Vẻ mặt Đỗ Nguyệt Cầm đã bình tĩnh lại: "Tôi không tin!"
"Tôi không có lý do gì để bịa chuyện!" Chu Tử Kiện nói rồi định lấy điện thoại: "Tôi hiện tại liền gọi điện cho đối tượng, cô ấy khẳng định cũng đang xem trực tiếp của chúng ta........ chị cách xa tôi chút! Chị đừng qua đây!"
Khán giả trong phòng trực tiếp cười điên:
"Ông trời của tôi! Tôi thật sự đau lòng cho Chu Tử Kiện!"
"Tôi có thể cảm nhận được nỗi sợ của Chu ca, anh ấy không chỉ trực tiếp tiết lộ tình cảm, thậm chí còn muốn gọi điện cho bạn gái ngay trên chương trình, quá thảm rồi!"
"Xin lỗi xin lỗi, tui biết mình nên thương Chu Tử Kiện nhưng tui thật thật sự muốn cười, tui không nhịn được tui có tội........"
Đỗ Nguyệt Cầm căn bản không tin lời Chu Tử Kiện, cảm thấy tất cả chuyện này đều là lời nói dối mà Chu Tử Kiện nghĩ ra để từ chối mình.
Cô ta bất đắc dĩ thở dài, đi thẳng về phía Chu Tử Kiện: "Tiểu Chu, chúng ta có thể nói chuyện vui vẻ, tôi cũng không nói không cho cậu thời gian suy nghĩ, cậu thật sự không cần trực tiếp từ chối tôi........"
【 Đỗ Nguyên Cầm từng bước tiến gần như vậy sao? 】
Diệp Lạc Dao có chút lo lắng.
【 Nếu không vẫn nên ngăn lại đi? Đừng ép Chu ca đến mức nóng nảy, vạn nhất lần ghi hình tiếp theo không đến nữa thì phải làm sao —— 】
Tần Diệu cảm thấy Diệp Lạc Dao nói rất có lý, đứng dậy chuẩn bị đi ngăn Đỗ Nguyệt Cầm, nhưng còn không đợi hắn sải bước, một giọng nói mạnh mẽ phát ra từ điện thoại của Chu Tử Kiện ———
"Chu Tử Kiện, ông đây cảnh cáo cậu, nếu cậu không giải quyết được ả phiền phức Đỗ Nguyệt Cầm này, con mẹ nó cậu đừng quay về nữa! Tôi mẹ nó sẽ đánh chết cái tên khốn khiếp nhà cậu!!"
【 Là giọng nói của người anh em tốt của Chu ca! 】
Diệp Lạc Dao ngay lập tức hăng hái.
Người xem trong phòng trực tiếp cũng kinh ngạc:
"Không phải nói là bạn gái sao?"
"Sao lại là giọng nói của một người đàn ông?"
"Giọng nói này hình như có chút quen tai?"
Một giây sau, tựa hồ có người giật lại điện thoại, một giọng nữ dịu dàng vang lên: "Tử Kiện, anh đừng nghe nó nói nhảm, em mỗi ngày đều xem trực tiếp, em nhất định tin anh......."
"Mẹ —— lúc này mẹ còn nói giúp cậu ta! Người ta đã tỏ tình ngay trước mặt hắn rồi, nếu Chu Tử Kiện chần chừ không từ chối có thể biến thành tình huống như hiện tại sao? Con không quan tâm, con không đồng ý các người........."
Loa điện thoại đột nhiên bị tắt, âm thanh phía sau không tiếp tục truyền đến, nhưng mọi người đều nghe thấy tiếng "mẹ" vô cùng, cực kỳ, phá lệ rõ ràng.
Im phăng phắc.
Trong khoảng thời gian rất dài, chỉ có thể nghe thấy tiếng nước biển ào ạt xô vào bờ.
Đỗ Nguyệt Cầm cũng hoàn toàn chết lặng.
Cô ta vừa nghe thấy cái gì?
Những khách mời khác cũng ngổn ngang trong gió.
Mẹ?
Mẹ?
Chu Tử Kiện tìm một người mẹ?
Không đúng......... bạn gái của Chu Tử Kiện có con trai?
Nhưng sao giọng nói của con trai bạn gái hắn lại trưởng thành như vậy?
Nghe ra cùng tuổi tác bọn họ hình như........ không kém bao nhiêu?
Đợi đã, mấy khách mời cảm thấy đầu óc mình tê tê, bọn họ cần chút thời gian chậm rãi sắp xếp lại.
Mà người duy nhất có thể theo kịp nhịp điệu là Diệp Lạc Dao khi nghe thấy giọng nam này cũng sửng sốt, phát ra cảm khái giống với cơn mưa bình luận:
【 Sao mình cảm giác hình như nghe thấy giọng nói này ở đâu rồi....... 】
Tầm mắt Tần Diệu ngay lập tức nhìn sang.
Cậu phải nói rõ từng nghe thấy ở đâu!
Ba Hoắc mẹ Hoắc cũng gấp gáp.
Từng nghe thấy ở đâu?
Mau nghĩ đi!
Diệp Lạc Dao lấy điện thoại ra, lần này cậu không bấm vào bản ghi nhớ mà trực tiếp nhấn mở Weibo tìm đến Weibo của Chu Tử Kiện, kéo xuống một lúc nhấn vào một đoạn video.
Video này là một bộ phim đam mà Chu Tử Kiện từng quay một năm trước, thời gian trước đó mới phát sóng xong, vì điều này Chu Tử Kiện còn thu hút được rất nhiều fans CP.
Nhấn vào video, một giọng nói mạnh mẽ mười phút giống y hệt giọng nói vừa truyền ra từ điện thoại.
Diệp Lạc Dao vội vàng tắt điện thoại, ở trong lòng điên cuồng gào thét:
【 A a a a a a a a, cho nên người anh em tốt kia của Chu Tử Kiện chính là nam diễn viên cùng hắn quay bộ phim đam cải biên kia?! 】
【 Anh cùng người ta hợp tác quay một bộ phim đam cải biên cũng thôi đi, phim phát sóng xong còn theo đuổi mẹ người ta? 】
【 Cũng may trong bộ phim đam cải biên của các người không có cảnh thân mật, bằng không ——— vậy chẳng phải làm loạn nguyên tắc luân lý hay sao? 】
Tần Diệu xoay người, bắt đầu kịch liệt ho khan.
Vì vậy, có đôi khi có thể nghe được toàn bộ tiếng lòng của Diệp Lạc Dao cũng không phải chuyện gì tốt!
————
Đầu chương thì muốn đội quần với anh Tần, cuối chương thì lại thương anh Tần =)))) Sống sao mà sự nghiệp anh trắc trở quá