SAU KHI CHẠY RA KHỎI VIỆN TÂM THẦN


Trường quay Diên Ninh.
Thu Phong Ảnh và Thẩm Thần Tinh bước ra từ xe của Lưu Lệ.
Cô không phải người kênh kiệu làm ra vẻ ( ha hả), cố ý đến trước gần nửa tiếng.
Nhưng trong trường quay có kha khá diễn viên đã đến sớm hơn cô, bọn họ đều là diễn viên mới hoặc EQ cao, cũng có thể là không nổi tiếng, không có người chống lưng.

Tóm lại không dám ra vẻ ta đây mà khiến người ta phải chờ đợi.
" Đạo diễn Triệu, biên kịch Tô.

" Thu Phong Ảnh gật đầu chào hỏi hai người có thân phận lớn nhất trong trường quay hiện giờ.
" Ảnh Tử, Tiểu Tinh, hai đến rồi à?" Đạo diễn Triệu là một nam nhân trung niên có chút bụng bia và hói đầu, gương mặt hơi mập, cười lên trông khá phúc hậu và thân thiết.
Nghe câu hỏi vô nghĩa của chồng, biên kịch Tô đứng bên cạnh đạp ông ấy một cái, sau đó mới nhìn về phía Thu Phong Ảnh và Thẩm Thần Tinh: " Cô cậu đến rất sớm."
Biên kịch Tô năm nay 38,39 tuổi.

Gương mặt phong sương nhìn qua hơi nghiêm khắc, cô ấy không cười, đôi mắt cũng không hiện lên tình cảm yêu thích hoặc chán ghét.
" Vậy tôi vào phòng hóa trang trước, nam chính chưa tới sao? " Thấy nam chính chưa tới, Thu Phong Ảnh biết chưa bắt đầu quay chụp được.

" Không cần, Tưởng Lan tới rồi.

Phong Ảnh, Thần Tinh đi trang điểm tạo hình trước.

Tiểu Ân, chúng ta bắt đầu với những cảnh "niên thiếu" trước đi.

" Biên kịch Tô là một người cuồng công việc có tiếng, không có nam chính thì quay cảnh nữ chính và nữ phụ trước.
" Vâng.

" Trợ lý Tiểu Ân gật đầu.
" Được.

" Thu Phong Ảnh cũng gật đầu, không cố ý lấy lòng cũng không làm kiêu.

Thái độ này khiến đạo diễn Triệu và biên kịch Tô cảm thấy hơi kỳ quái, nhưng không nói gì.
Nữ chính Tưởng Lan trong vai Đình Lạc.
Cô ấy là một tiểu hoa đán có tiếng hiện nay, cô ấy nổi tiếng từ một bộ phim thanh xuân vườn trường, sau khi trở thành nữ thần trong mộng của vô số sinh viên thì quyết định thay đổi thể loại, khiêu chiến bản thân một chút, cũng khiến cho hình tượng của mình đa dạng hơn.
Nhưng tóm lại tính cách cốt lõi vẫn không thay đổi, nhân thiết của Đình Lạc cũng không khác nữ chính thanh xuân mà cô từng diễn, đây là lý do người đại diện chọn cho cô vai này.
Tưởng Lan có dung mạo thanh thuần đáng yêu, là cái loại ngây thơ sạch sẽ không hiểu sự đời khiến người ta đặc biệt yêu thích, đây cũng là một trong những hình tượng phổ biến của các diễn viên mới.
Sau khi sửa xong tạo hình, Thu Phong Ảnh bước ra trong ánh mắt kinh diễm của nhà tạo mẫu.
Cô đổi một bộ quần áo cổ trang màu lam nhạt có hoa văn sáng màu, trên đầu là một kiểu tóc đơn giản cố định bằng hay cây trâm hoa màu đỏ, gương mặt sắc sảo bị trang điểm trở nên non nớt hơn, môi như cánh hoa, mắt như thu thủy.
" Chào chị, em là Tưởng Lan, mộng tưởng mộng, hoa lan lan.

Mong chị chiếu cố nhiều hơn." Đôi mắt Tưởng lan rất sạch sẽ, cái cảm giác trong veo như đôi mắt của Thẩm Thần Tinh, nó làm người ta rất thoải mái.
Cô ăn mặc một bộ y phục cổ trang màu hồng phấn cùng phong cách với Thu Phong Ảnh, tay áo rộng và vái xòe phụ trợ khí chất hồn nhiên, trên đầu là một kiểu tóc đơn giản cắm vài cây trâm cùng màu, trên mặt trang điểm nhẹ, má hồng môi đỏ, khiến cô ấy trở nên hoạt bát đáng yêu.
Thu Phong Ảnh ngày thường cao lãnh như mèo, thực ra có một sự thiên vị nhất định với trẻ con, Hinh Hạ Hinh Hi, Thẩm Thần Tinh, đến giờ là Tưởng Lan.


" Thu Phong Ảnh.

Mua thu thu, gió mát phong, bóng dáng ảnh.

"
Sau khi hai người giới thiệu với nhau, đạo diễn Triệu hô: "Action!"
Cảnh đầu tiên là niên thiếu 15, 16 tuổi trộm rời nhà trốn đi tham gia lễ hội của chùa Minh Đăng.
" Tỷ tỷ tỷ tỷ, tỷ nói xem cầu nhân duyên ở chùa Minh Đăng có linh nghiệm không?" Hai người ngồi trong đạo cụ, mô phỏng xe ngựa đang đi đến hội.
Thiếu nữ mặc phấn y hưng phấn lại có chút ngượng ngùng lay người bên cạnh.
" Nếu thành tâm cầu nguyện, chắc chắn sẽ linh nghiệm.

Sao? Lạc Lạc vừa ý công tử nhà ai? Nói với tỷ, tỷ giúp muội cầu phụ hoàng ban hôn.

"
Đình Liên là Tam công chúa, Đình Lạc là Ngũ công chúa.

Hai người tuy không cùng mẹ nhưng lại rất thân thiết, khi không có người ngoài thì trực tiếp xưng tỷ muội, xem như một trong những thân tình quý giá ở nhà đế vương.
" Không, không được! Tiêu công tử còn chưa...!" Nghe thấy tỷ tỷ nói muốn cầu phụ hoàng ban hôn thiếu nữ mặc phấn y liền hoàng loạn, thốt ra manh mối về người trong lòng.
Nhận ra mình lỡ lời, Đình Lạc vội đưa tay che miệng, đôi mắt to tràn đầy ảo não và ngượng ngùng.
" Tiêu công tử? Đại công tử nhà Trấn Quốc đại tướng quân?" Tuy rằng tuổi tác không kém nhiều, Đình Liên lại trưởng thành hơn muội muội, cô lập tức nghĩ đến những kẻ mang họ Tiêu nổi danh trong Hoàng thành.

" Thì ra Lan Lan của chúng ta...!"
" Tỷ, không được trêu muội! " Đình Lan lập tức vươn tay che miệng tỷ tỷ áo lam.
" Được được, không trêu không trêu.

Nào, ăn bánh hoa đậu xanh muội thích đi.

" Thiếu nữ áo lam cười cười với muội muội, tiện tay đút cho cô một khối bánh nhỏ.
Nhưng ánh mắt cô nhìn người trước mắt lại mang theo chút lo lắng.
Thân là công chúa một nước, hai người lại không quá được sủng ái, nhà ngoại cũng không có thế lực lớn mạnh gì, việc thành hôn rất khó như ý nguyện.
" Cắt!" Đạo diễn vội hô, nhìn cảnh quay mà có chút không vừa lòng.
Biểu cảm của Tưởng Lan có chút thái quá, mà ánh sáng cũng không hoàn hảo.
" Diễn lại cảnh này.

".


Bình luận

Truyện đang đọc