SAU KHI MẤT TRÍ NHỚ TÌNH YÊU CỦA TÔI MUỐN LẬT XE


Editor: Browniie
Năm nhất đại học, Tạ Hoài Thanh come out với gia đình.

Hạ Tuấn Hoằng khiếp sợ, nhưng trong lòng tự biết mình không có tư cách, làm gì đến lượt phản đối.

Bên Tạ Đường thì tương đối khó khăn, nhưng cuối cùng không lay chuyển được Tạ Hoài Thanh, cũng yên tâm gả con.

Tạ Đường còn theo thói quen của thương nhân, thuận tiện bàn thêm một hợp đồng hợp tác với Hoắc Tiến.
Thời đại học, khi hai bé thuê nhà bên cạnh trường học.
Tạ Hoài Thanh có đôi lúc cũng khát khao đổi vị trí.
Cậu đánh nhau lợi hại, tuy rằng không đánh lại Hoắc Thành, nhưng đương nhiên Hoắc Thành sẽ không động tay động chân với cậu rồi.

Vì thế một tối nọ, Tạ Hoài Thanh dùng sức, lật lại vị trí của hai người.
Hầu kết Hoắc Thành lăn lộn, ánh mắt nóng bỏng, hôm nay có chuyện gì vậy ta.

Bình thường Tạ Hoài Thanh không thích ở trên, vì cũng bị động như vậy mà thôi.

Hoắc Thành thích cảm giác khống chế, nhưng cũng thích bị Tạ Hoài Thanh khống chế.
"Eo bé còn ổn không, anh sợ mai bé mệt đó."
Tạ Hoài Thanh ngồi trên cao nhìn xuống Hoắc Thành: "Để em ở trên một lần đi, được không?"
"Được nạ." Hoắc Thành nói xong, nhìn ánh mắt Tạ Hoài Thanh, đột nhiên thấy không ổn, "Bé...!Sao lại đột nhiên có suy nghĩ như vậy?"

Ừ thì cũng chả phải đột nhiên gì cả, mà đại khái là lúc Tạ Hoài Thanh bị bắt nạt đến khóc lên, cậu thấy mình mất mặt quá thể, nhưng không khống chế được.

Cậu cũng muốn biết liệu Hoắc Thành trong trường hợp đó có khóc hay không cơ.

Nếu khóc, thì chứng minh đấy đếch phải là vấn đề do cậu, mà là phản ứng sinh lý quá ư là bình thường.
Trong lúc Tạ Hoài Thanh tự hỏi, Hoắc Thành ôm ý đồ lật người trở lại, lại không thực hiện được.

Hắn hơi sợ: "Không phải hai mình vẫn luôn rất hài hòa hỏ?"
Hài hòa là một chuyện, nhưng mà...!Tạ Hoài Thanh đột nhiên nhớ ra cái gì: "Lúc học năm 2 THPT, anh bảo anh có thể ở dưới."
Hoắc Thành: "....."
Đúng thật là có chuyện này, nhưng lúc ấy là vì theo đuổi bé yêu, sợ Tạ Hoài Thanh không chấp nhận được chuyện bị đi vào nên cho hắn out.

Hoắc Thành làm bản thân tủi lòng cũng nhất quyết không để Tạ Hoài Thanh rời xa.

Nhưng bây giờ, hắn cảm thấy Tạ Hoài Thanh khá hài lòng với vị trí sắp xếp trước đó, cũng không có biểu hiện kháng cự gì.
Hoắc Thành lấp liếm: "Cái này...!Bé cũng phải cho anh thời gian chuẩn bị tâm lý chứ..."
"Anh muốn bao lâu?" Tạ Hoài Thanh hỏi.
Hoắc Thành rón rén: "Một năm?"
Tạ Hoài Thanh nhíu mày.
Hoắc Thành: "...!Vậy nửa năm nhé?"
Tạ Hoài Thanh đáp: "Thôi, luôn cho nóng, em thấy hôm nay ngày đẹp đấy." Lúc đó hắn cũng chả xoắn xuýt như này.
Hoắc Thành sống không còn gì luyến tiếc, không biết nên làm sao để đánh đuổi cái lòng hiếu kỳ chết tiệt muốn ở trên của Tạ Hoài Thanh.
Chẳng qua hắn thấy Tạ Hoài Thanh có ý nghĩ như này không hoàn toàn là bởi dục vọng, mà là bởi vì ý nghĩ kỳ lạ nào đó mà hắn không hiểu.

Hắn biết bé yêu nhà mình mà, mạch não đôi khi hơi khúc khuỷu gập ghềnh.
Vì thế Hoắc Thành nói: "Cũng không phải không được, nếu không như này nha.

Bé làm anh thỏa mãn trước, sau đó anh cho bé...!cho bé vào."
Tạ Hoài Thanh đáp OK, bị Hoắc Thành thuận thế ấn ngồi xuống.
Hoắc Thành thỏa mãn ba lần, Tạ Hoài Thanh mệt đến mức không muốn động đậy, nghĩ thầm để lần sau thử đi, tắm rửa xong thì lăn ra ngủ mất.
Hoắc Thành ôm người vào trong ngực, lòng hân hoan tránh thoát được một kiếp.
Sau này, mỗi lần Tạ Hoài Thanh nhớ tới chuyện này, đều bị Hoắc Thành làm như vậy.

Lâu dần, Tạ Hoài Thanh cũng không đề cập tới.

Không phải là quên, mà cậu cảm thấy Hoắc Thành tới xong cậu lại đến, thận không chịu nổi.


Sinh hoạt chồng chồng rốt cuộc khôi phục sự hài hòa.

Hoắc Thành vừa lòng thầm nghĩ.
————————
Kết thúc rồi! Vốn dĩ tôi muốn viết dài hơn một ít, viết viết một hồi lại viết thành truyện ngắn T^T.

Rất cảm ơn cả nhà cùng đồng hành, hy vọng có duyên gặp lại  ̄3 ̄
***
Dưới phần này tác giả có viết một phần giới thiệu cho truyện khác, tớ để dưới này tìm nhà edit nha =)))) tại tớ cũng chưa thấy ai edit bộ này cả.
《 Cường A đột phát hội chứng hóa cún 》 (tạm dịch)
Ôn Mộ xuyên thành pháo hôi trong một bộ đam mỹ ABO, là thế thân cho bạch nguyệt quang của bá tổng.
Kim chủ Alpha ánh mắt âm trầm, hỉ nộ vô thường, còn rất ghét bỏ cậu.

Ôn Mộ đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cho tương lai bị tra tấn tàn phá.
Chỉ là —
Buổi tối Ôn Mộ không có ở nhà, Bùi Thư Thần ôm quần áo của cậu đi ngủ.
Ôn Mộ ra chợ mua đồ ăn, Bùi Thư Thần hồng đôi mắt, ngồi ở cửa hóa thành hòn vọng phu.
Ôn Mộ không cẩn thận bị dính mùi của Alpha khác, Bùi Thư Thần lộ ra ánh mắt tan nát cõi lòng "Em có cún con khác ở bên ngoài".
......
Cái này...!Kim chủ đúng là tình sâu nghĩa nặng với bạch nguyệt quang, quên luôn cậu chỉ là thế thân rồi sao?
Ôn Mộ một bên cắn khăn tay trong lòng, một bên xoa đầu kim chủ đại nhân, cuộc sống rối ren riêng rẽ.
Sau này, bạch nguyệt quang chia tay với Alpha của y, Ôn Mộ nhanh nhẹn thu dọn hành lý, vỗ vỗ vai kim chủ: "Cơ hội của anh tới rồi.

Chúc hai người trăm năm hạnh phúc."
Bùi Thư Thần chậm rãi vuốt ve tuyến thể sau cổ của Omega: "Ai? Liên quan gì tới cậu ấy?"
"Anh chỉ muốn trăm năm hạnh phúc bên em."
————

Một ngày nọ, Bùi Thư Thần phát hiện cơ thể mình có chút khác thường.

Sau khi kiểm tra, người bạn bác sĩ nghiêm nghị nói cho hắn: "Ông mắc một loại bệnh hiếm gặp trên đời, tên là Alpha đột phát hội chứng hóa cún."
Bùi Thư Thần: Nói tiếng người.
Bác sĩ: Có nghĩa là ông thỉnh thoảng sẽ mất trí và có biểu hiện giống chó.
Bùi Thư Thần:......
Bùi Thư Thần chính là con cưng của trời, rồng giữa loài người danh xưng với thực, chưa từng nghĩ tới mình sẽ mắc một căn bệnh đáng xấu hổ như thế này.
Loại bệnh này yêu cầu Omega có pheromone có độ tương thích cao với hắn tới trị liệu, nếu trong khoảng thời gian dài không được pheromone trấn an thì thời gian phát bệnh sẽ ngày càng dài, đến tận khi IQ vĩnh viễn hạ xuống cùng cấp bậc với một con cún.
Nhưng mà......
Omega duy nhất có độ xứng đôi 99,9% chính là người mấy ngày trước thổ lộ với hắn bị hắn quăng ra ngoài, Ôn Mộ.
*
Lạnh nhạt ngạo mạn rất thơm công x nhát gan dễ thương thụ
Lâu ngày sinh tình, ngụy bạch nguyệt quang, niên thượng, công hơn thụ 10 tuổi.
***
Gấu: Bai bai bai ~ Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện và yêu thích hai bé.

Sau đây thì tớ xin phép quay lại với bộ Yêu thầm đã bỏ xó từ rất lâu vì lười:(((( cũng là thanh xuân vườn trường và siêu ngọt siêu đáng yêu với bạn công lạnh nhạt với cả thế giới nhưng dịu dàng cưng bồ hết mực.

Hoan nghênh các cậu đến tìm hiểu câu chuyện tình yêu của hai bạn nhỏ ❤️
__HOÀN THÀNH__.


Bình luận

Truyện đang đọc