SAU KHI NGOÀI Ý MUỐN ĐÁNH DẤU ĐỐI THỦ MỘT MẤT MỘT CÒN

Cố Tử Chương đuổi theo mùi hương của chất dẫn dụ còn sót lại trong không khí, đi tới bên dòng suối.

Lúc này chất dẫn dụ còn sót lại trong không khí đã theo gió mà biến mất, nhưng vô luận dùng mắt thường để nhìn, hay dùng tinh thần lực để thăm dò, hắn ngay cả bóng dáng Hạ Trăn cũng không nhìn thấy.

Hắn nhịn xuống nội tâm phiền não, tinh thần lực bao phủ toàn bộ rừng rậm, bỏ qua Tạ Nhạc Phong và Lục Khởi cũng đang vội vàng tìm kiếm, bỏ qua rất nhiều thí sinh, dần dần khuếch tán đến điểm đóng quân của trường quân đội.

"Có người tìm được vị trí của Hạ Trăn không?"

"Không! Tìm kiếm toàn bộ khu rừng nhưng vẫn không thấy bóng dáng! "

Hắn không tìm thấy bất kỳ chất dẫn dụ hữu ích nào cả.

Cố Tử Chương nhìn chăm chú vào dòng suối trước mặt, tầm mắt dần dần di chuyển lên trên, bên kia là nguồn nước suối, thác nước chảy xuống từ đỉnh núi, gần đó không có ai.

Có lẽ…

Cố Tử Chương chỉ do dự một giây, sau đó nhanh chóng chạy đến thác nước, bốn phía vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng nước chảy từ trên thác nước xuống, vô số âm thanh đánh vào tảng đá.

Hắn đứng trước thác nước, tay trái khẽ chạm vào dòng nước, cảm nhận được dòng chảy của nước, bên trong dòng nước còn vương lại một ít dao động của tinh thần lực.

Cố Tử Chương chậm rãi đưa tay vào bên trong, tiếp xúc trực tiếp đụng phải hàng rào rắn chắc.

Nơi này có thể cảm nhận được một cỗ tinh thần lực đang dao động cường đại.

Cố Tử Chương do dự một chút, mở miệng: "Hạ Trăn, để tôi vào. "

Trong nháy mắt vừa dứt lời, rào cản dao động một chút, Cố Tử Chương nắm lấy khoảng trống đi vào, sau đó rào cản lập tức khôi phục bộ dáng kín đáo không kẽ hở.

Không gian phía sau thác nước không lớn, hơn nữa bị khép kín kín mít, chất dẫn dụ của Hạ Trăn phát ra đều chất đống trong không gian chật hẹp này.

Cố Tử Chương vừa tiến vào đã bị sặc đến ho khan một tiếng, sau đó bị chất dẫn dụ này câu đi hơn phân nửa tâm tư, thiếu chút nữa đã quên mục đích mình tiến vào.

Chất dẫn dụ của Hạ Trăn ở trong kỳ nhạy cảm tản mát ra so với bình thường càng thêm ngọt ngào, Cố Tử Chương cho dù trước tiên phong bế khứu giác, hô hấp vẫn lưu lại một chút hương vị.

Hắn phí chút tâm tư mới ngăn được nội tâm xao động, từng bước từng bước đi về phía Hạ Trăn đang tựa mình vào tường đá.

Không gian kín mít vừa ẩm ướt vừa tối tăm, thân ảnh chật vật của Hạ Trăn vẫn rõ ràng chiếu vào trong mắt Cố Tử Chương, chỉ thấy Hạ Trăn nóng nảy hai tay không ngừng cào gãi vách tường đá phía sau mình, thậm chí nắm thành nắm đấm hung hăng đập xuống dưới đất.

Lúc này Hạ Trăn còn tồn tại một ít lý trí, gắt gao áp chế tính công kích của mình, chỉ là ph4t tiết sự nóng nảy ở trong nội tâm và thân thể.

Cố Tử Chương liếc mắt một cái nhìn ra được Hạ Trăn đang trong thời kỳ trào dâng chất dẫn dụ, cũng nhìn ra giờ phút này Hạ Trăn rất cần chất dẫn dụ để an ủi.

Hắn dừng một chút, nghĩ đến có thể làm được điều này nhất định phải là một omega có độ phù hợp rất cao với Hạ Trăn.

Omega này sẽ sử dụng chất dẫn dụ để trấn an Hạ Trăn, lại để Hạ Trăn c4nxuống tuyến thể omega của mình, tốt nhất là đánh dấu omega đó, chất dẫn dụ của hai người dung hợp cùng một chỗ.

Chỉ cần nghĩ đến đó, Cố Tử Chương đã cảm thấy đỏ mắt, chất dẫn dụ ngọt ngào trước mắt đến mức khiến hắn khó kiềm chế bản thân phải thuộc về người khác.

Hạ Trăn nhận thấy có người tới gần, phát ra tức giận kêu lên: "Cút! "

Cố Tử Chương chặn lại nắm đấm Hạ Trăn đánh tới, sau khi giao thủ với Hạ Trăn qua lại mấy lần, hắn đem Hạ Trăn đè ngược lại lên vách tường đáở phía sau, thấp giọng nói: "Là tôi. "

Hạ Trăn cố sức giãy dụa, cách một lát, đầu óc mới chậm chạp nhận ra hơi thở của người phía sau.

Anh nghiến răng nghiến lợi: "Cố Tử Chương. "

Cố Tử Chương: "Là tôi. "

Khoảng cách giữa hai người thật sự rất gần.

Bốn phía Cố Tử Chương đều là chất dẫn dụ táo bạo của Hạ Trăn, cho dù bịt khứu giác tránh được một lượng lớn chất dẫn dụ, nhưng hắn vẫn cảm nhận được nó.

Trong lúc nói chuyện cũng hít vào không ít chất dẫn dụ, càng không nói đến thân thể thành thật hơn đại não, ngay từ đầu đã hưởng thụ sự tiếp xúc này.

Phòng tuyến tinh thần lực của hắn dần dần tán loạn.

"Cố Tử Chương." Hạ Trăn cố nén xúc động đánh alpha sau lưng một trận: "Sao cậu lại ở đây? "

Sau lưng không có bất kỳ âm thanh nào, nhưng hơi thở Cố Tử Chương càng ngày càng gần, điều này làm cho anh nghĩ tới chuyện không tốt.

"Cố Tử Chương, cậu tỉnh táo một chút, " Hạ Trăn vừa mở miệng, liền nhận thấy thanh âm của mình khẽ run rẩy, nhưng thế nào cũng không d3 xuống được.

Anh thậm chí không kìm được cảm xúc nóng nảy, gào thét ra tiếng, muốn đem cái người bước vào lĩnh vực của anh, còn ý đồ khiêu khích anh xé nát.

Cố Tử Chương nhất thời không quan sát, khiến Hạ Trăn tránh thoát, hắn bị mấy quyền công kích, đầu óc mê man nhất thời thanh tỉnh không ít.

Cho dù như thế, tinh thần lực của hai người va chạm vẫn sinh ra một ít lực chấn động, khiến cho bốn phía vách tường lắc lư vài cái mới dừng lại.

Cố Tử Chương nhân cơ hội kìm lấy Hạ Trăn, gọi một tiếng Hạ Trăn: "Hạ Trăn, anh bình tĩnh một chút. "

Hạ Trăn đã không cách nào tỉnh táo, chất dận dụ omega đật tới độ tinh khiết 100% không ngừng rửa sạch máu trong cơ thể anh, đại não và thân thể của anh hiện tại chỉ khát vọng càng nhiều chất dẫn dụ.

Anh hiểu rõ được tình huống thân thể của mình, mới có thể trước tiên chạy thoát.

Để tránh thương tổn đến những người khác, anh xin cứu viện đồng thời trốn vào sơn động này, hơn nữa thừa dịp mình còn tỉnh táo, sử dụng tinh thần lực đem chính mình giam cầm ở bên trong.

Mà chuyện duy nhất khiến anh không có suy nghĩ đến là Cố Tử Chương sẽ xuất hiện ở chỗ này.

Chất dẫn dụ của omega cấp cao, nồng độ cao, độ tinh khiết cao có thể làm cho alpha phát điên và thậm chí mất trí, đó không phải là chuyện đơn giản.

Sự nhẫn nại của Hạ Trăn sắp đạt tới cực hạn, khắc chế hô: "Đi! "

Cố Tử Chương gắt gao ngăn chặn Hạ Trăn, không cho Hạ Trăn bạo hành, nghe Hạ Trăn nói, cũng chỉ là trầm xuống sắc mặt, không có chút ý tứ buông tay.

Hạ Trăn gian nan kêu lên: "Cậu mau đi! "

"Tôi không thể đi." Cố Tử Chương nhíu mày, kiềm chế ý nghĩ hưởng thụ chất dẫn dụ mê người bốn phía, "Tôi không thể để mặc cho anh một mình vào lúc này. "

Hạ Trăn tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, cả người lại khó chịu thế nào cũng không nói nên lời.

Làm thế nào có alpha trong kỳ nhạy cảm lại thích sự tồn tại của một alpha khác tồn tại trong lãnh địa của mình?

Phía sau Cố Tử Chương còn đang giải thích: "Một khi anh không khống chế được chính mình, sẽ làm sơn động sụp đổ."

Hạ Trăn căn bản nghe không rõ Cố Tử Chương đang nói cái gì, tích góp một cỗ sức lực cắt đứt lời Cố Tử Chương: "Đi đi! "

Cố Tử Chương hơi dừng lại, thiếu chút nữa đã bị Hạ Trăn tránh ra, cuối cùng hắn phải sử dụng cả hai tay và chân của mình, hai tay nắm chặt hai tay Hạ Trăn, hai chân kẹp chặt đôi chân và thân thể Hạ Trăn, áp chế Hạ Trăn trên mặt đất.

Thân thể hai người dựa vào rất gần, mặt đối mặt nhìn thẳng vào đối phương, bởi vậy hắn càng thấy rõ ràng thống khổ trên mặt Hạ Trăn, ánh mắt tràn đầy tơ máu màu đỏ, môi đã bị Hạ Trăn c4nchảy máu.

Đối mặt với tình huống như vậy, Cố Tử Chương không thể xuống tay, không biết nên làm gì bây giờ?

Hạ Trăn đã tiêm qua thuốc ức chế, nhưng vẫn không có dấu hiệu bộc phát kỳ nhạy cảm, triệu chứng còn đặc thù như thế, muốn nói không liên quan đến thứ thuốc mà Diêu Trí Thần tiêm vào người anh, hắn không thể tin tưởng.

Nhưng ngay cả thứ thuốc kia cũng không rõ ràng là thứ gì.

Sau đó, Cố Tử Chương ảo não nằm sấp trên vai Hạ Trăn, buồn bực nói: "Hạ Trăn, tôi nên làm cái gì bây giờ? "

Hồi lâu, Hạ Trăn tỉnh táo một lát, hữu khí vô lực nói: "Cố Tử Chương, đánh dấu tôi. "

Anh tính toán đánh cuộc một phen, vô luận là đánh cuộc thua hay là đánh cuộc thắng, tình huống đại khái sẽ không kém hơn so với hiện tại được.

Anh không muốn rơi vào tình cảnh giống một con thú, chỉ có bản năng và h4m muốn.

Cố Tử Chương hơi ngẩng đầu nhìn Hạ Trăn, vừa rồi trong nháy mắt hắn còn tưởng rằng chính hắn hút quá nhiều chất dẫn dụ nên mới sinh ra ảo giác.

Giờ khắc này, hắn nhìn thấy ánh mắt Hạ Trăn, nhất thời hiểu được quyết định của Hạ Trăn.

Nhưng cho đến khi đè Hạ Trăn lên vách tường phía sau, thời điểm sắp chạm vào tuyến thể của Hạ Trăn, Cố Tử Chương lùi bước.

Chất dẫn dụ trước mặt quả thật rất ngọt, ngọt đến mê người, chỉ cần ngửi một cái là có thể làm cho hắn rất thỏa mãn, huống chi là c4nmột miếng.

Nhưng alpha đánh dấu alpha, chính nó là một hành vi nguy hiểm, đặc biệt lần này Hạ Trăn bởi vì không biết nguyên nhân mới dẫn đến kỳ nhạy cảm, cho dù lần trước không có vấn đề phát sinh, cũng không có nghĩa là lần này sẽ không xảy ra vấn đề.

Lần trước Cố Tử Chương không rõ chuyện kỳ nhạy cảm, lần này trước hắn đã hiểu rõ những chuyện này, hắn không thể tùy tiện lấy Hạ Trăn ra để làm liều.

Cố Tử Chương thật lâu không có động tác, Hạ Trăn bất mãn thúc giục.

Nhìn Hạ Trăn thống khổ khó nhịn, Cố Tử Chương đỏ mắt, há miệng c4nvào tuyến thể nhô ra sau gáy, chậm rãi rót chất dẫn dụ vào của mình.

Nếu Hạ Trăn xảy ra chuyện.

Hạ Trăn vốn đã bị chất dẫn dụ của omega dày vò trong cơ thể, lúc này lại bị rót vào chất dẫn dụ khác, hai chất dẫn dụ này dần dần tụ tập trong cơ thể anh, đồng thời dưới tình huống bị đánh dấu, tất cả giác quan của anh đều bị k1ch thích phòng đại lên rất nhiều lần.

Cố Tử Chương gắt gao túm lấy Hạ Trăn, một tia cũng không có buông lỏng xuống, khoảnh khắc hắn rót chất dẫn dụ vào, liền cảm giác được chất dẫn dụ thuộc về người khác tồn tại trong cơ thể Hạ Trăn.

Dục v0ng chiếm hữu của alpha thiếu chút nữa làm cho hắn không quan tâm đến tình huống của Hạ Trăn, xúc động rót vào chất dẫn dụ của mình, đem toàn bộ thứ đồ bẩn thỉu dính vào địa bàn của hắn đuổi đi.

Cố Tử Chương không nhả ra, khắc chế tiết tấu của mình, thẳng đến khi đuổi tất cả thứ dơ bẩn ra ngoài, hắn mới chậm rãi buông ra.

Ý thức của Hạ Trăn chậm rãi thanh tỉnh, đại não trống rỗng, vừa rồi giọng nói vẫn kêu gào muốn omega biến mất không còn một mảnh, nhưng theo đó chính là, cảm giác thỏa mãn cùng cảm giác ỷ lại sau khi được đánh dấu.

Hạ Trăn dần dần thả lỏng.

Tiếng th0 dốc của Cố Tử Chương phía sau có chút nặng, hơi nóng thở ra toàn bộ nhào vào cổ anh, nóng đến mức anh dần dần ních người dựa vào bên cạnh, dựa vào nguc của Cố Tử Chương.

Trong thời gian ngắn, anh cũng không phát hiện ra không ổn.

Cố Tử Chương thấy Hạ Trăn khôi phục, cả người thả lỏng lại, thuận thế ôm Hạ Trăn, hai người đúng là nguc và lưng kề sát vào nhau, mười ngón tay đan vào nhau, thả lỏng ôm nhau.

Một lát sau, Hạ Trăn có dấu hiệu tỉnh táo lại, cũng cảm giác được bên cạnh cố Tử Chương có cảm giác rất mạnh, nhưng mà phía trước là vách tường, phía sau là Cố Tử Chương, anh chạy cũng không cách nào chạy.

Cách ba bốn giây, Hạ Trăn giật giật thân thể, hô một tiếng Cố Tử Chương, nói: "Cậu nhường một chút. "

Cố Tử Chương vừa rồi vừa buông lỏng, tâm thần liền toàn bộ bị chất dẫn dụ bốn phía câu kết, hơn nữa hiện tại trong chất dận dụ Hạ Trăn tản mát ra dính vào chất dẫn dụ của hắn, trở nên càng thêm ngọt ngào, lại càng thỏa mãn dục v0ng chiếm hữu của hắn.

Hăn không còn dư thừa tâm tư để suy nghĩ, theo bản năng hỏi câu hỏi của chính mình: "Để làm cái gì?"

Câu nói kia khiến vốn dĩ chỉ là Hạ Trăn buột miệng thốt ra, không phải anh muốn nói ra miệng, trong nháy mắt thốt ra anh đã bắt đầu suy nghĩ lý do.

Nhưng sau khi nghe được câu hỏi của Cố Tử Chương, lý do gì đó lập tức vứt bỏ hết.

Hạ Trăn lợi dụng sau lưng hung hăng đụng Cố Tử Chương một cái, sau đó nói: "Tôi bảo cậu buông tôi ra, đồ ngốc. "

Bình luận

Truyện đang đọc