SIÊU NĂNG LỰC GIA TẠI THỜI ĐẠI VUA HẢI TẶC


Luffy gào lên: ‘‘Này Alex!!! Hắn ta là đối thủ của tớ!’’
Alex bĩu môi, giang hai tay sang hai bên, biểu hiện bộ dáng vô cùng bất đắc dĩ, trong lòng thầm nghĩ: [Bởi vì vừa rồi tôi nghĩ rằng phải dành đối thủ này lại cho cậu nâng cao sức chiến đấu cho nên mới rút tay lại, chứ không thì ít nhất là hắn ta đã bị thương nặng rồi… Bây giờ còn kêu ca với tôi…]
Đúng là như vậy, Alex là để dành Arlong cho Luffy đánh bại, để cho cậu ta cảm nhận một chút sức mạnh của những kẻ đến từ Đại Hải Trình, ngoài ra thì hắn ta là một người cá cho nên có khắc chế nhất định đối với Luffy.

Trận chiến này có thể giúp cậu ta có thể rút ra được kinh nghiệm mà dần bớt dựa dẫm vào sức mạnh của trái ác quỷ, cố gắng nâng cao thể chất của cơ thể.

Lý do cho việc này đương nhiên là để chuẩn bị cho Gear Second và Gear Third của Luffy, cơ thể cậu ta càng khỏe mạnh thì tác dụng phụ gây nên bởi vì sử dụng hai tuyệt chiêu này sẽ càng nhỏ, thậm chí là hoàn toàn không có.

Alex là không muốn Luffy vì mạnh lên nên sử dụng hai tuyệt kỹ này, mà đánh đổi lại là sức sống của bản thân càng ngày càng rút ngắn đi.

‘‘Lũ con người khốn kiếp… Năm lần bảy lượt muốn đánh lén ngài Arlong…’’
Sĩ Quan Người Bạch Tuộc Hatchan tức giận đùng đùng, hắn ta nói như hét lên, hướng về phía Alex mà mắng chửi.

Alex sau khi nghe được mấy lời này, trong lòng cậu ta vô cùng xem thường, đã là hải tặc rồi thì quản cái gì là đánh lén hay không.

Alex nở ra một nụ cười vô cùng trào phúng, mở miệng nói: ‘‘Chúng ta đã là kẻ địch, không phải ngươi sống thì là ta chết, làm gì có ý kiến nhiều như vậy…’’

Người Bạch Tuộc Hatchan là một kẻ ngu ngơ, trí thông minh có hạn, nhưng dù như thế thì hắn ta cũng có thể cảm nhận được bên trong nụ cười của Alex là đang chế giễu mình, sắc mặt của hắn ta càng đỏ hơn mấy phần.

Hachan ngay lập tức dùng một trong sáu bàn tay nắm lấy cái miệng giống như cái kèn của hắn ta, không ngừng mà rít gào: ‘‘Lũ ngu ngốc! Loại người như các ngươi… Ngài Arlong không coi ra gì đâu! Ta phải biến các ngươi thành thức ăn cho nó! Hãy ra đây mau! Chiến binh khổng lồ!!!’’
Hắn ta làm ra tư thế giống như đang triệu hoán thứ gì đó, mặc dù Hatchan đang rất nghiêm túc nhưng mà bộ dáng hiện tại của hắn ta là vô cùng khôi hài.

Trên mặt của đám người Băng Hải Tặc Arlong ai nấy đều hơi hơi nhếch miệng, có vẻ như bọn chúng rất tự tin về cái thứ đang được kêu gọi kia, nghĩ rằng nó có thể giải quyết toàn bộ đám người do Luffy dẫn đầu.

— QUẢNG CÁO —
‘‘Không ổn rồi… Có quái vật khổng lồ sắp xuất hiện…’’
Usopp nghe đến quái vật liền có chút e ngại, lập tức lùi về sau mấy mét, quay qua quay lại nhìn ngó xung quanh, mặc dù cậu ta sau khi tham gia vào băng được một thời gian thì cũng đã mạnh dạn hơn và trước đó cũng đã quyết tâm đến nơi này đánh một trận, nhưng tính cách nhát gan thì không thể nào mà có thể nhanh chóng thay đổi được.

Nhưng mà đợi 2 phút rồi 5 phút, xung quanh mọi thứ vẫn vô cùng bình thường, chả có cái gì đáng sợ có thể gọi là quái vật xuất hiện cả, trên mặt Usopp lộ ra vẻ nghi hoặc: ‘‘Làm gì có cái gì…’’
Mấy tên thuộc Băng Hải Tặc Arlong cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tất cả đều dùng ánh mắt dò xét nhìn về phía Người Bạch Tuộc Hatchan, bởi vì hắn ta chính là người phụ trách chăm sóc cái thứ gọi là quái vật kia.

Hatchan tiếp tục hét lớn: ‘‘Ra đây đi quái vật khổng lồ ở Đại Hải Trình… Thứ đã biến thị trấn Gosa thành bình địa…’’
Kết quả vẫn là y như cũ, không có bất kỳ chuyện gì xảy ra cả, trên mặt của tên người bạch tuộc tỏ ra ngơ ngác, hắn vẫn còn nhớ vừa mới lúc sáng còn cho thứ kia ăn xong, bây giờ gọi lại không thấy tăm hơi đâu.

Arlong nhìn về phía Hatchan, mở miệng hỏi: ‘‘Con Bò Biển Mohmu đi đâu rồi? Không phải ngươi là người quản lý nó sao?’’
Không đợi cho tên người bạch tuộc trả lời, phía bên kia đã vang lên giọng nói của Sanji: ‘‘Bò Biển Mohmu? Đó không phải là con thú ngu ngốc bị chúng ta làm thịt lúc trước hay sao?’’
Một tên thuộc hạ người cá ngay lập tức mở miệng hỏi : ‘‘Cái gì? Nó đã bị các ngươi làm thịt?’’
Sanji nhả một ngụm khói: ‘‘Đúng vậy… Ở trên thuyền của chúng ta còn có để vài tảng thịt của nó trong tủ lạnh để làm thức ăn dự trữ nữa là…’’
‘‘Các ngươi đáng chết!’’
‘‘Tầm nhìn số 0… Black!!!’’
Hatchan giận dữ gầm lên một tiếng, sau đó hắn hít sâu vào một hơi, gồng mình lại một chút giống như vận sức, sau đó giang cả sáu cánh tay mình ra, từ miệng hắn ta lập tức bắn một đoàn chất lỏng đen thui hướng về phía đám người Luffy, chiêu này chẳng khác gì một con bạch tuộc đang phun mực.

— QUẢNG CÁO —
‘‘Oái…’’
Bốn người Luffy, Alex, Zoro và Sanji thấy thế liền lập tức phản ứng, nhao nhao nhảy về hai bên để tránh né, nhưng trong nhóm có một người lại không thể nào theo kịp được mọi người.


“Á á á á…”
Usopp nhìn thấy một đám mực đen thùi lùi đã tiếp cận bản thân, cậu ta kêu lên vô cùng thê thảm.

[Lá chắn…]
Ngay lúc Usopp đã tuyệt vọng, đợi chờ tai nạn ập xuống đầu mình, thì ở giữa cậu ta và đoàn chất lỏng màu đen đột ngột xuất hiện một bức tường màu xanh dương trong suốt giống như thủy tinh, nó đứng chắn ở trước mặt của Usopp không quá 20 cm.

“Bịch…”
Đoàn mực bị tấm chắn trong suốt này hoàn toàn cản lại, đám chất lỏng va vào nó sau đó rơi xuống mặt đất.

‘‘Keng…’’
Ngay sau đó lại vang lên âm thanh kim loại va chạm, chỉ thấy một lưỡi kiếm vô cùng sắc bén chém vào bức tường trong suốt, nhưng hiển nhiên vẫn không thể bài phá được nó mà bị chặn lại.

Thì ra sau khi phun ra mực để che đi tầm nhìn, Người Bạch Tuộc Hatchan ngay lập tức rút ra vũ khí của mình xông đến đám người Luffy, dự định ngay khi nhóm Luffy trúng mực không thấy gì sẽ lập tức mà bổ đao, nhưng tấm lá chắn trong suốt kia đã phá hỏng hoàn toàn dự định của hắn ta.

‘‘Keng… keng… keng…’’
Hatchan huy kiếm chém thêm vài vào bức tường trong suốt, cảm nhận không có tác dụng gì, hắn liền lui lại đi trở về vị trí cũ.

— QUẢNG CÁO —
Tấm chắn sau khi hoàn thành xong công việc của mình, đến lúc này cũng lập tức biến mất.


Chuyện vừa rồi diễn ra rất nhanh, chỉ trong vài hơi hô hấp mà thôi, hai mắt của Usopp vẫn đang trợn to, chưa kịp hoàn hồn.

Thêm mười mấy giây sau, rốt cuộc thì cậu ta cũng lấy lại tinh thần, lập tức đưa ánh mắt cảm kích nhìn về phía Alex.

Mặc dù chưa bao giờ nhìn thấy Alex dùng qua một chiêu này, nhưng trước đó Usopp cũng đã được kiến thức qua năng lượng siêu linh của Alex, cho nên không khó để Usopp phán đoán ra người vừa cứu mình chính là Alex.

Usopp vui mừng, nghĩ thầm ở trong lòng: [Đúng là có cậu ta thì an tâm hơn hẳn…]
‘‘Ồ…’’
Arlong ngạc nhiên kêu lên một tiếng, sau đó hắn ta vừa chỉ vào Usopp vừa nói với đám thuộc hạ của mình: ‘‘Thằng nhãi ấy là một kẻ mang năng lực của Trái Ác Quỷ… Cẩn thận một chút!’’
Usopp dùng ngón tay tự chỉ vào mặt mình, mặt ngơ ngác: ‘‘Ngươi nói ta?’’
Thì ra Arlong đã nghĩ nhầm người tạo ra bức tường thủy tinh vừa rồi từ Alex thành Usopp, cũng không thể trách hắn ta, bởi vì mỗi lần Alex vận dụng sức mạnh sẽ không bao giờ hét lên tuyệt kỹ để ra oai như tên não thô Luffy.

Mà vừa rồi hầu như ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào vị trí Usopp, không để ý đến những người đã sớm tránh né đi đòn công kích của Hatchan, cho nên phán đoán sai cũng là điều dễ hiểu.

.


Bình luận

Truyện đang đọc