SỐNG LẠI SO CHIÊU CÙNG TÌNH ĐỊCH NGỰ TỶ


Dung Tiểu Kỳ không biết Trạm Hải Lam rốt cuộc có chủ ý gì, Trạm Hải Lam đến tột cùng là muốn đi gặp Trang Uẩn Nhiên hay không muốn đi gặp Trang Uẩn Nhiên, nàng một chút cũng không nắm được, nhưng Trạm Hải Lam đã nói như vậy, chứng tỏ nàng ấy cũng đã có tâm tư muốn đi gặp Trang Uẩn Nhiên.
"Nói nhiều như vậy, rốt cuộc chị muốn em làm gì?" Dung Tiểu Kỳ rốt cuộc nhịn không được, không muốn lại cùng Trạm Hải Lam vòng quanh.
Trạm Hải Lam trầm ngâm một trận, nói: "Dung tiểu thư, nếu như, chị là nói nếu như, chị muốn đi gặp Trang tiểu thư, em có thể đi cùng chị được không?"
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, trong lòng biết Trạm Hải Lam rất ít mở miệng xin giúp đỡ, nàng ấy nếu nguyện ý mở miệng, nói rõ bản thân đã làm đấu tranh tâm lý, cho nên, thế nào có lý do cự tuyệt đây?
Hơn nữa nàng hoàn toàn không muốn cự tuyệt Trạm Hải Lam.
Dung Tiểu Kỳ gật đầu: "Em có thể đi cùng chị, bất quá, lịch diễn..."
Trạm Hải Lam ngẩn người, tựa hồ là không có dự liệu  Dung Tiểu Kỳ sẽ sảng khoái đáp ứng,  xác định Dung Tiểu Kỳ thực sự nhận lời, biểu tình Trạm Hải Lam lúc này mới thư hoãn một chút, nàng nhìn Dung Tiểu Kỳ, nói: "Thời gian quay phim cùng thời gian nhàn hạ chị cũng sẽ an bài thỏa đáng."
Dung Tiểu Kỳ thở dài nói: "Đây là người đại diện lạm quyền lấy công làm tư sao?"
"Em đã đồng ý, cho nên chị cũng không có tội."
Trạm Hải Lam quả nhiên nói là làm, lúc Dung Tiểu Kỳ chạy xong ba ngày 48 tiếng đồng hồ thông cáo, Trạm Hải Lam phát tin nhắn nói cho nàng biết, lập tức sẽ đi trại an dưỡng gặp Trang Uẩn Nhiên. Dung Tiểu Kỳ thấy tin nhắn mới nghĩ bản thân thuộc về loại hình hậu tri hậu giác, trước đây không cảm thấy có gì, thế nhưng hiện tại trong lòng bỗng dâng lên một chút khẩn trương.
Dung Tiểu Kỳ chầm chập hồi tin nhắn, chờ sau khi kết thúc công tác quả nhiên thấy Trạm Hải Lam lái xe tới đón nàng.
"Rất đúng giờ." Dung Tiểu Kỳ bất đắc dĩ nhìn Trạm Hải Lam, nàng ấy ngày hôm nay ăn mặc rất hưu nhàn, trên mặt cơ bản không có trang điểm, tóc cũng tùy ý rối tung, rất giống ra ngoài dạo chơi ngoại thành.
Trạm Hải Lam nói: "Cận Á nói cho chị biết Trang tiểu thư vừa lúc ở ngoài tản bộ."
Dung Tiểu Kỳ nhún vai: "Hy vọng thời gian tản bộ bầu không khí hòa thuận, không nên giương cung bạt kiếm."
Trạm Hải Lam sững sờ, dừng một chút mới nói: "Em đây là trêu chọc chị sao?"
Dung Tiểu Kỳ nói: "Chỉ là giúp chị giảm bớt chút bầu không khí." Đều không phải trêu chọc mới là lạ, Trạm Hải Lam khó có được như thế dịu ngoan, không hảo hảo trêu chọc một chút sao được.
Trạm Hải Lam thở dài, đánh tay lái quẹo vào đường cao tốc, phong cảnh ngoài cửa sổ xe từ trước mắt nhất nhất xẹt qua, Dung Tiểu Kỳ thoải mái đón gió, thuận tiện phiêu Trạm Hải Lam liếc mắt.
Không biết có đúng hay không ảo giác, Dung Tiểu Kỳ cảm giác nàng ấy từ lúc quyết định muốn thăm Trang Uẩn Nhiên, trên mặt biểu tình không hề buông lỏng qua, thậm chí có chút... nhíu lông mày là sao?
Dung Tiểu Kỳ không rõ, Trạm Hải Lam nếu đã tiếp thu đến gặp Trang Uẩn Nhiên, như vậy đã nói lên nàng ấy không ngại cùng Trang Uẩn Nhiên khôi phục tiếp xúc, vậy hiện tại dáng vẻ u oán này là có ý gì? 
"Phía trước có trấn nhỏ, có muốn dừng lại nghỉ ngơi không?" Dung Tiểu Kỳ đề nghị, lái một chút hẳn nữa là có thể đến trại an dưỡng rồi. Nàng  thật sự hy vọng Trạm Hải Lam có thể điều chỉnh tốt tâm tình, không thì đến lúc đó kiêm trì tiến vào cũng chỉ có nàng.
Trạm Hải Lam nhàn nhạt nói: "Băng ghế sau có nước cùng đồ uống, em cứ tự nhiên."
"Em là nói chị, có muốn hay không nghỉ ngơi."
Trạm Hải Lam lắc đầu: "Không cần."
"Chẳng lẽ chị định dùng vẻ mặt này đi gặp Trang Uẩn Nhiên sao?"
"Biểu tình gì?"
Dung Tiểu Kỳ bất đắc dĩ: "Em biết hiện tại yêu cầu chị cười đến dương quang xán lạn là không có khả năng, bất quá cũng nên cho một chút ý cười đi chứ."
Trạm Hải Lam thở dài, quẹo tay lái thì vào cổng lớn viện an dưỡng. Trạm Hải Lam đem xe đậu xong, đang cởi dây an toàn, Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên thấy có vật gì từ túi áo Trạm Hải Lam rớt ra.
Trạm Hải Lam cũng không có lưu ý, cố nhiên xuống xe, Dung Tiểu Kỳ nhặt lên nhìn, dĩ nhiên là tấm thiệp nàng thay Trang Uẩn Nhiên chuyển giao.
Mặt trên là viết tiếng lòng của Trang Uẩn Nhiên, Dung Tiểu Kỳ mở ra xem, bỗng nhiên phát hiện chỗ trống trang thứ hai có một bút tích, tựa hồ là viết chữ gì đó, lờ mờ nhận ra bắt đầu là bộ thủ.
Trạm Hải Lam kỳ thực là dự định hồi âm sao? Có lẽ chỉ là lúc đó tâm tình kích động, tiện tay ngay trang này tùy tiện viết vài nét bút.

Thế nhưng Trạm Hải Lam là muốn viết từ Trang 庄, hay muốn viết từ Dung 告?
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nghĩ bản thân có chút vọng tưởng, Trạm Hải Lam thế nào khả năng... Thế nhưng Dung Tiểu Kỳ nghĩ kỹ lại, Trạm Hải Lam ngay lúc đó khả năng cho rằng cái thiệp này là nàng viết, vì lẽ đó...
Vì lẽ đó, Trạm Hải Lam đến tột cùng là muốn hồi âm cho ai?
Dung Tiểu Kỳ cầm lấy thiệp theo Trạm Hải Lam xuống xe, bất động thanh sắc mà đem thiệp trả lại cho nàng: "Của chị rớt."
Trạm Hải Lam quay đầu nhìn, tiếp nhận tới bỏ vào túi xách, giương mắt nhìn Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Thế nào sẽ ở chỗ em?"
Dung Tiểu Kỳ nói: "Chị vừa không cẩn thận đánh rơi."
Trạm Hải Lam cảm ơn một tiếng, đang lúc Dung Tiểu Kỳ nhịn không được muốn hỏi Trạm Hải Lam đến tột cùng là nghĩ hồi âm cho ai, Cận Á từ xa xa đi tới trước mặt.
"Trạm tiểu thư, chờ cô thật lâu." Cận Á chào hỏi, lại tiến lên ôm chầm lấy Dung Tiểu Kỳ, "Cảm tạ cô, Dung tiểu thư."
Dung Tiểu Kỳ nhìn ra Trạm Hải Lam khẩn trương, chủ động nói rằng: "Trang tiểu thư hiện tại thế nào?" 
Cận Á nói: "Đang chuẩn bị gặp bác sĩ Henry, hai vị muốn theo tôi cùng đi sao?"
Cận Á tuy rằng đang hỏi, thế nhưng rất rõ ràng là ngữ khí khẳng định, Dung Tiểu Kỳ dịu dàng cười, kéo Trạm Hải Lam, nói rằng: "Đương nhiên, ngày hôm nay Trạm tiểu thư là đặc biệt tới thăm Trang tiểu thư."
Cận Á yên lòng: "Bác sĩ Henry cùng Trang tiểu thư đang ở hoa viên, mời đi theo tôi."
Cận Á nói xong thì xoay người dẫn đường, Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, mỉm cười: "Sẽ không phải muốn em kéo chị, chị mới bằng lòng đi?"
Trạm Hải Lam không nói gì, nhàn nhạt trả lời: "Không cần."
"Có một vấn đề cũng muốn hỏi chị."
Trạm Hải Lam hỏi: "Vấn đề gì?"
Dung Tiểu Kỳ nói: "Tấm thiệp kia, chị là..."
Dung Tiểu Kỳ rất muốn hỏi có phải Trạm Hải Lam dự định trên tấm thiệp viết cái gì, chữ kia bắt đầu là chữ Trang hay chữ Dung.
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, hỏi: "Là thế nào, em cứ nói đi?"
Dung Tiểu Kỳ rốt cuộc quyết định không nên hỏi tốt hơn, nàng cười lắc đầu, tùy tiện nói câu không có việc gì liền có lệ cho qua, hoàn toàn quên ánh mắt hoài nghi của Trạm Hải Lam.
Dung Tiểu Kỳ xa xa thì thấy Trang Uẩn Nhiên ngồi trên xe đẩy tưới hoa, bên người đứng một vị bác sĩ ngoại quốc, ông ấy quay đầu lại nhìn Trạm Hải Lam, biểu tình bình tĩnh, vững vàng dẫm phiến đá trên đường.
"Trang tiểu thư, có khách nhân." Cận Á đến gần Trang Uẩn Nhiên, cúi người nói.
Trang Uẩn Nhiên quay đầu, ánh mắt rất nhanh rơi vào trên người Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam không có do dự, đi lên trước, lập tức ngồi xuống ôn nhu kéo tay Trang Uẩn Nhiên, ngẩng đầu lên nhìn Trang Uẩn Nhiên.
Trang Uẩn Nhiên nhìn chằm chằm Trạm Hải Lam, trong lúc nhất thời hai người không nói được một lời.
Dung Tiểu Kỳ mím môi, lúc này không tiếng động thắng thanh, những người xung quanh đều trở nên không liên quan rồi.
"Cận Á, bên kia còn có phong cảnh gì, cô dẫn tôi đi xem một chút?" Dung Tiểu Kỳ mới không muốn làm bóng đèn ở giữa, rất nhanh kéo Cận Á đến giải vây.
Cận Á nhìn Trang Uẩn Nhiên, lại nhìn Trạm Hải Lam, trong lúc nhất thời minh bạch cái gì, phản ứng đến liền cười mang Dung Tiểu Kỳ rời khỏi.
Dung Tiểu Kỳ trước khi đi còn cố ý quay đầu lại nhìn Trạm Hải Lam, thế nhưng Trạm Hải Lam chính là đang say sưa cùng Trang Uẩn Nhiên đối diện, đối sự rời đi của nàng tựa hồ hoàn toàn chẳng quan tâm.
Đối mặt Trang Uẩn Nhiên đệ nhất nữ diễn viên như vậy toàn bộ đối thủ đều bị chấn nhiếp, đổi lại là ai đều không có cách nào xoay chuyển càn khôn đi. Dung Tiểu Kỳ yên lặng than khóc cho nỗi lòng khó hiểu của chính mình,  theo Cận Á ly khai.
"Gặp được cậu, mình rất vui vẻ." Trạm Hải Lam mỉm cười, lôi kéo tay Trang Uẩn Nhiên nói.
Trang Uẩn Nhiên biểu tình nhàn nhạt, nhìn Trạm Hải Lam nói: "Cậu nhận được tấm thiệp của mình sao?"
Trạm Hải Lam gật đầu: "Nhận được. Nhưng mà ở giữa xảy ra hiểu lầm nhỏ, cho nên mình muốn hướng cậu giải thích."
Trang Uẩn Nhiên hỏi: "Hiểu lầm gì?"
Trạm Hải Lam nói: "Mình vẫn tin sai người, cho rằng người đó cùng cậu có liên hệ, thẳng đến thấy tấm thiệp kia mình mới biết được, chúng ta đã năm năm không có liên hệ qua. Là sai lầm của mình, mình không có..."
"Hải Lam, mình cũng có trách nhiệm, " Trang Uẩn Nhiên nhìn Trạm Hải Lam, thở dài, "Hay đây chính là số phận."
Trạm Hải Lam nở nụ cười: "Cậu khi nào thì trở nên mê tín như thế? Số phận, có nguyên nhân cũng có kết quả, chúng ta đều rất rõ ràng."
Trang Uẩn Nhiên lắc đầu, nhìn phương xa núi non trùng điệp: "Thời gian năm năm cũng đủ tích lũy, cũng đủ cải biến."
Trạm Hải Lam im lặng không lên tiếng, bác sĩ Henry ở một bên hợp thời chen vào nói: "Trang tiểu thư, chương trình khang phục thời hạn một năm, cần cô tích cực phối hợp, cô nếu xác định muốn, như vậy..."
"Tôi sẽ suy nghĩ." Trang Uẩn Nhiên nhàn nhạt nói, đối bác sĩ Henry kiến nghị cũng không nóng lòng.
Trạm Hải Lam nhìn Trang Uẩn Nhiên, muốn nói lại thôi, đợi bác sĩ Henry rời khỏi, Trạm Hải Lam mới nói: "Khang phục không tốt sao?"
Trang Uẩn Nhiên tự giễu cười cười: "Bởi vì mình không có lòng tin một lần nữa bắt đầu bình thường sinh hoạt."
Trạm Hải Lam một lần nữa phủ vai Trang Uẩn Nhiên, nói: "Mình sẽ vẫn cùng cậu, như vậy cũng không được sao?"
Trang Uẩn Nhiên ngẩng đầu nhìn nhìn Trạm Hải Lam, ngữ khí phiêu hốt: "Cậu có thể theo mình đến bao lâu?"
Dung Tiểu Kỳ tại hoa viên đợi Trạm Hải Lam đã gần đến hoàng hôn, lúc đi ra thần sắc Trạm Hải Lam có chút mệt mỏi, Dung Tiểu Kỳ kiến nghị nói: "Trở lại để em lái xe?"
Trạm Hải Lam từ chối cho ý kiến, tùy tiện mở cửa xe ngồi xuống, Dung Tiểu Kỳ thuận thế ngồi vào ghế lái, chờ đóng cửa xe nàng phát hiện thần tình Trạm Hải Lam có chút hoảng hốt, còn quên phải cài dây an toàn. Dung Tiểu Kỳ một tay chống ghế, một tay vòng qua thắt lưng Trạm Hải Lam giúp nàng cài dây an toàn, nàng đang nỗ lực chống đỡ trọng lực thân thể nghiêng qua, bỗng nhiên cảm giác khí tức Trạm Hải Lam sát vào, nàng mới vừa  nhấc đầu liền thấy Trạm Hải Lam đưa tay phủng mặt nàng, hơi nghiêng đầu thì hôn xuống.
Hương khí thanh nhã thuộc về Trạm Hải Lam, không chút khách khí đập vào mặt mà đến.
Dung Tiểu Kỳ nhất thời sửng sốt, Trạm Hải Lam nhưng nhắm mắt, rất chuyên chú với nụ hôn này.
Trạm Hải Lam, đều không phải vừa gặp Trang Uẩn Nhiên sao, vì sao...
"Chị làm sao vậy?" Dung Tiểu Kỳ hơi nghiêng thân thì đẩy ra Trạm Hải Lam, mặc dù môi Trạm Hải Lam rất ấm áp, thế nhưng nàng biết này cũng không như vậy ấm áp.
Trạm Hải Lam sẽ không phải bị Trang Uẩn Nhiên cự tuyệt, dẫn đến thần chí không rõ, tìm nàng làm thế thân đi?
Rất đáng ghét đi.
Chỉ biết Trạm Hải Lam là phôi nữ nhân, cho dù nàng đáng giá thương hại, hiện tại cũng là một phôi nữ nhân đáng giá thương hại.
------------------

Bình luận

Truyện đang đọc