SỐNG LẠI SO CHIÊU CÙNG TÌNH ĐỊCH NGỰ TỶ

Dung Tiểu Kỳ thật muốn đem Trạm Hải Lam trảo đến, hung hăng mà thanh lý đầu nàng ấy một phen. Nếu chỉ có duy nhất nàng là nghệ nhân, nàng ấy vì sao lại đi phim trường xem diễn viên khác, mà không phải đến xem nàng?
Dung Tiểu Kỳ tuy cái gì cũng không nói, nhưng biểu tình trên mặt đã bán đứng tâm tư của nàng. Trạm Hải Lam nâng má nhìn nàng: "Em muốn hỏi chị vì sao đi xem Tiêm Vũ, cô ấy vốn là một diễn viên có tính chuyên nghiệp cao, thế nhưng chẳng biết thế nào nửa năm nhận liên tiếp năm bộ phim, người đại diện đều ngăn không được cô ấy. Kết quả ngày hôm trước cô ấy kiệt sức ngất tại phim trường, lúc chị liên hệ cô ấy mới biết, cô ấy là muốn kiếm tiền chữa bệnh cho người nhà, thế nhưng bộ phim trước bởi vì có chút nguyên nhân thù lao chậm chạp không có tới tay, cô ấy nhất thời phiền não mới khiến cho thể xác và tinh thần chịu không nổi."
Trạm Hải Lam nói đến đây dừng lại một chút, nhìn Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Tiểu Kỳ, nếu như là em, sẽ khoanh tay đứng nhìn sao?"
Dung Tiểu Kỳ thở dài, Trạm Hải Lam giải thích rất hợp lòng người, thế nhưng nàng hiện tại chú ý nhất là nàng ấy khen Tiêm Vũ là một diễn viên chuyên nghiệp, còn liên hệ cô ta... Dung Tiểu Kỳ tâm lạnh, Trạm Hải Lam nói rất đúng, nàng chính là ghen tị.
"Em..." Dung Tiểu Kỳ đáp không được, "Em hẳn là..."
"Em khẳng định cũng sẽ giúp cô ấy, không phải sao?" Trạm Hải Lam nói.
Dung Tiểu Kỳ liếc Trạm Hải Lam, hỏi: "Nếu chuyện như vậy phát sinh trên người em, chị sẽ làm như thế nào?"
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Tuy rằng nhận nhiều vai diễn như vậy sẽ rất hao tổn thân thể, nhưng chị sẽ tôn trọng quyết định của em, em nhận bao nhiêu bộ phim, chị đều sẽ cùng em bấy nhiêu bộ phim."
"Thật không?" Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên cảm giác trong lòng tựa hồ không như vậy chua. Trạm Hải Lam cùng những người khác bất đồng, sẽ không nói nhiều lời dỗ ngon dỗ ngọt, thế nhưng phương thức mỗi người biểu đạt cảm tình cùng tâm tình bản thân cũng không như nhau. Trạm Hải Lam như vậy lại có vẻ càng thêm chân thành cùng săn sóc.
Trạm Hải Lam đưa tay cầm tay Dung Tiểu Kỳ: "Tiểu Kỳ, tính chất công tác của chị quyết định chị sẽ tiếp xúc rất nhiều người, rất nhiều việc, thế nhưng bọn họ với chị mà nói đều là công tác mà thôi, em không nên suy nghĩ nhiều."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, rốt cuộc gật đầu.
Trạm Hải Lam mi tâm giãn ra, mỉm cười, đối Dung Tiểu Kỳ nói rằng: "Vậy là tốt rồi."
Trạm Hải Lam mới vừa nói xong, Trần Duyệt đẩy cửa tiến đến nói: "Trạm đổng, có vị gọi là Cận Á tiểu thư tìm ngài, tại tuyến số 1."
Trạm Hải Lam gật đầu: "Tôi tới."
Trạm Hải Lam nói xong liền mang theo Dung Tiểu Kỳ trở lại phòng làm việc, tiếp điện thoại trò chuyện vài câu thì cúp máy, Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Cận Á gọi điện thoại đến là bởi vì Trang Uẩn Nhiên sao?"
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, trầm mặc một trận nói: "Đúng, cô ấy nhắc nhở chị đã thật lâu không có đi thăm Trang tiểu thư."
Dung Tiểu Kỳ nha một tiếng, nói: "Nếu như vậy, chị vì sao không tới nhìn cô ấy?"

Trạm Hải Lam mỉm cười: "Em cùng đi với chị được không?"
Trước mắt Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên ánh sáng chợt lóe, Trạm Hải Lam thế nào sẽ đưa ra kiến nghị này, nàng ấy lẽ nào muốn nàng cùng Trang Uẩn Nhiên mặt đối mặt sao?
Lúc mặt đối mặt, nói cái gì cho phải? Chia sẻ kinh nghiệm ở chung tâm đắc cùng Trạm Hải Lam?
Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên cảm thấy nhức đầu.
Mãi cho đến cổng viện an dưỡng, Dung Tiểu Kỳ còn đang do dự có muốn hay không đi vào, Trạm Hải Lam tựa hồ cũng không lưu ý, chỉ đối Dung Tiểu Kỳ nói: "Làm sao vậy, đang do dự cái gì?"
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam không nói chuyện, Trạm Hải Lam nói: "Đều không phải tại trước mặt Trang tiểu thư lời thề son sắt bảo chứng muốn theo đuổi chị sao, hiện tại là muốn lùi bước?"
Dung Tiểu Kỳ hít một hơi: "Mới không có."
Thế nào khả năng tại trước mặt Trang Uẩn Nhiên lùi bước? Tuy rằng Trang Uẩn Nhiên là một đối thủ rất cường đại, thế nhưng nàng lại chính là loại hình gặp mạnh tất cường.
Trang Uẩn Nhiên đang ở hoa viên phơi nắng, thời điểm thấy Dung Tiểu Kỳ cùng Trạm Hải Lam mỉm cười, ngẩng đầu lên ung dung chào hỏi.
Trạm Hải Lam đem lễ vật đưa cho Cận Á cùng ở một bên: "Công tác tương đối bận, cậu gần đây có khỏe không?"
Trang Uẩn Nhiên gật đầu: "Cảm giác cũng không tệ lắm, bất quá mình cũng có lễ vật tặng cho cậu."
Trạm Hải Lam sửng sốt: "Lễ vật gì?"
Trang Uẩn Nhiên nói: "Tại phòng mình, cậu đến nhìn xem, mình muốn cho cậu kinh hỉ." Cuối cùng lại đối Cận Á nói: "Phiền bác sĩ dẫn Trạm tiểu thư đi."
Trạm Hải Lam mỉm cười gật đầu: "Mình đi."
Trạm Hải Lam nói liền hướng Dung Tiểu Kỳ ra hiệu, lập tức theo Cận Á xoay người ly khai.
Dung Tiểu Kỳ đương nhiên nhìn ra Trang Uẩn Nhiên đây là cố ý đẩy Trạm Hải Lam đi, thảo nào Trang Uẩn Nhiên từ lúc nhìn thấy nàng liền đem nàng xem như trong suốt, tất nhiên đã sớm chuẩn bị tốt kế hoạch.
"Dung tiểu thư, đã lâu không gặp." Trang Uẩn Nhiên mỉm cười nói.
Dung Tiểu Kỳ nở nụ cười: "Đích xác, đã lâu không gặp."
"Dung tiểu thư, em tựa hồ tuyệt không kinh ngạc, biết rõ tôi muốn nói chuyện gì?"
"Mời nói rõ, tôi cũng không minh bạch."
Trang Uẩn Nhiên mỉm cười, nói: "Dung tiểu thư nếu như thế sảng khoái, tôi đây liền đi thẳng vào vấn đề."
Dung Tiểu Kỳ thở dài nhìn Trang Uẩn Nhiên, Trang Uẩn Nhiên nói rằng: "Dung tiểu thư, em nếu thích Hải Lam, lại gần quan được ban lộc, vì sao còn không có tu thành chính quả?"
"Có ý gì?"
"Em chính mình hiểu rõ, không cần hỏi lại tôi. Em sở dĩ còn do dự, là bởi vì tôi sao?"
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt: "Bởi vì chị?"
Trang Uẩn Nhiên tự giễu cười: "Vô luận là em hay là Hải Lam, đối với tôi đều là thương hại. Em bởi vì thương hại mà không muốn đoạt tình cảm, Hải Lam cũng vì thương hại mà do dự tiếp thu em. Hai người tự cho chính mình nhân từ, kỳ thực đối với tôi mà nói, đó mới là tàn nhẫn lớn nhất."
Dung Tiểu Kỳ nhíu mi: "Chị... đang nói cái gì?" Trang Uẩn Nhiên cho rằng Trạm Hải Lam đối cô ấy là thương hại?
Trang Uẩn Nhiên tiếp tục nói: "Dung tiểu thư, em hiểu rõ mà, thương hại tuyệt đối không phải ái tình."
Dung Tiểu Kỳ nói: "Tôi căn bản là không có ý nghĩ này, chị... chị không nên nói bậy."
Trang Uẩn Nhiên cười: "Em đừng an ủi tôi, tâm ý em đối Hải Lam tôi đều xem ở trong mắt, cho dù em không thừa nhận, trong tiềm thức em đối tôi cũng là thương hại, đây là châm chọc sao?"
Dung Tiểu Kỳ tâm lạnh, nói rằng: "Chị nếu nghĩ như vậy, tôi cũng không có ý kiến, chị đến tột cùng muốn nói cái gì?"
Trang Uẩn Nhiên trầm mặc một trận, ngẩng đầu lên nhìn Dung Tiểu Kỳ nói: "Tôi đã tiếp thu phục kiện, ngày sau tự nhiên sẽ chậm rãi khang phục, cho nên tôi không tiếp thu thương hại của em, cũng sẽ không tiếp thu Hải Lam thương hại. Tôi cùng nàng có hay không duyên phận, tôi sẽ bản thân đi tranh thủ, không cần sự bố thí của em cùng nàng, từ nay về sau em không cần trở lại thăm tôi. Về phần Hải Lam, tôi cũng sẽ không bởi vì nguyên nhân thân thể liên hệ nàng. Dung tiểu thư, chúng ta công bình cạnh tranh, để xem trái tim Trạm Hải Lam, đến tột cùng thuộc về ai."
———-

Bình luận

Truyện đang đọc