"Thật sao?"
Nghe lời Tô Viễn, nữ nhân lập tức kích động, nhưng lại do dự,
dường như đang lo lắng liệu Tô Viễn có lừa nàng hay không.
"Ta không cần thiết lừa ngươi."
Tô Viễn liếc nhìn nữ nhân một cái.
Bọn họ bị cuốn vào Quỷ Họa là đã đủ xui xẻo rồi, gặp được hắn
có lẽ là do vận may đổi chiều.
Đã như vậy, sau khi hoàn thành xong chuyện, tiện thể mang
những người may mắn còn sống ra ngoài cũng không phải là việc
khó khăn gì.
Chỉ là chuyện thuận tay mà thôi.
Nếu không phải trước mắt cần giải quyết việc Quỷ Họa quan
trọng hơn, hắn hiện tại cũng có thể mang những người may mắn
còn sống này ra ngoài.
"Bây giờ tốt nhất ngươi nên quay về tránh đi, đừng để đến lúc ta
trở lại thì các ngươi đã bị quỷ giết.
Tô Viễn nói xong, liên quay người tiếp tục đi vê hướng bệnh viện.
Lúc này, trong ánh mắt nữ nhân lóe lên sự kiên định, dường như
nàng đã đưa ra một quyết định nào đó. "Chờ một chút! Hãy để ta
theo giúp ngươi!”
Nàng bỗng nhiên gọi Tô Viễn lại, đồng thời đưa ra một lời thỉnh
câu khiến người ta kinh ngạc.
Tô Viễn quay đầu nhìn nàng với vẻ ngạc nhiên, hỏi:
"Giúp ta? Ngươi định giúp thế nào?”
"Chúng ta đã sống ở đây rất lâu, rất nhiều tình huống đều đã
chứng kiến.
Ngươi muốn tìm con quỷ kia, chúng ta có thể giúp ngươi, có thể
làm dẫn đường.
Như vậy, chắc chắn ngươi cũng có thể nhanh chóng đạt được
mục đích của mình." Không thể không thừa nhận, nữ nhân này
đúng là có đầu óc.
Trong thời gian ngắn nàng đã phân tích được ý đồ của Tô Viễn và
đưa ra một lý do khó mà từ chối.
Đúng như nàng nói, những người sống sót đến giờ này, nếu như
đồng ý dẫn đường cho Tô Viễn, quả thật có thể giúp hành động
của hắn nhanh hơn nhiều.
Mặc dù Tô Viễn cũng có nhiều cách khác, nhưng bất kể là lắc lư
quỷ linh hay nhóm Nến Quỷ, không thể phủ nhận đều tiêm ẩn
nguy cơ rất lớn.
Dù sao trong Quỷ Họa còn ẩn giấu lệ quỷ, không chỉ có một con.
Nếu toàn bộ chúng tụ tập lại, cho dù là Tô Viễn, cũng khó đảm
bảo sẽ không có gì ngoài ý muốn xảy ra.
Vì vậy, ngay từ đầu khi vào Quỷ Họa, hắn mới không trực tiếp sử
dụng quỷ linh hay Nến Quỷ, mà lựa chọn sử dụng chỉ quỷ la bàn -
một loại vật phẩm linh dị, mặc dù tiến độ chậm hơn, nhưng vẫn
có thể giúp hắn tìm được con quỷ trong Quỷ Họa.
Sau một lát, Tô Viễn chậm rãi nói:
"Đề nghị của ngươi, ta không thể từ chối."
Nữ nhân nghe vậy lập tức sắc mặt vui mừng, cho rằng Tô Viễn đã
bị lời nói của mình làm cho động lòng.
Nhưng rôi nàng nghe Tô Viễn nói tiếp:
Như vậy, ngươi cứ đợi một lát đi.
Ta sẽ dạo quanh bệnh viện này rồi quay lại nhớ giấu kỹ bản
thân."
Nói xong, Tô Viễn quay người, tiếp tục hướng về phía bệnh viện,
để lại nữ nhân ngơ ngác nhìn bóng lưng hắn rời đi.
Bệnh viện sớm đã không còn một ai, nhưng vết tích xốc xếch vẫn
còn khắp nơi.
Rõ ràng, khi sự kiện Quỷ Họa bộc phát, nhiêu người không biết
phải làm sao và cũng xảy ra nhiều chuyện tôi tệ.
Dù sao, đây cũng là sự kiện ở nước ngoài, mỗi quốc gia có chuẩn
mực khác nhau, xã hội tự nhiên cũng không giống.
Nhìn những dấu chân hỗn độn và vệt máu pha tạp trên mặt đất,
Tô Viễn khẽ nhíu mày.
Nơi này hơn phân nửa đã xảy ra sự kiện chảy máu, nhưng điều
kỳ lạ là không thấy thi thể nào.
Theo lệ thường, khi Quỷ Họa bộc phát ở nước ngoài, người bị
cuốn vào đó không ít, nhưng từ khi tiến vào Quỷ Họa, Tô Viễn
không tìm thấy thi thể của người chất.
Suy tư một lúc, Tô Viễn không xoắn xuýt quá nhiều vê vấn đề này
mà tiếp tục dựa theo chỉ dẫn của chỉ quỷ la bàn tiến lên, dần dần
thâm nhập vào bên trong bệnh viện.
Rất nhanh, dựa theo chỉ dẫn, hắn đi tới tâng hâm của bệnh viện.
Chính xác hơn là phòng chứa thi thể.
Nhìn tấm bảng hiệu tiếng Anh trên cửa, Tô Viễn không tỏ ra nửa
điểm thần sắc căng thẳng, trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Phòng chứa thi thể tối đen như mực, bệnh viện không còn điện.
Dù sao đây cũng là thế giới được Quỷ Họa biến hóa ra, dựa vào
linh dị lực tôn tại, có thể diễn hóa ra thức ăn và chỗ ngủ đã là tốt
rồi, tất nhiên không có điện.
Nhưng bóng tối không thể ngăn được ánh nhìn của Quỷ Nhãn.
Dù bị ảnh hưởng ít nhiều khi ở trong Quỷ Họa, Quỷ Nhãn vẫn có
thể thấy rõ.
Toàn bộ phòng chứa thi thể có vẻ rất trống trải, bên trong dựa
vào tường là các dãy ngăn tủ, loại tủ đựng thi thể có thể kéo ra,
mỗi ngăn chứa một xác chết.
Mỗi chiếc quây sắt lớn đều có rất nhiều ngăn kéo.
Nhìn những ngăn tủ đó, Tô Viễn không có ý định đi lên mở chúng
ra.
Bởi vì lệ quỷ chân chính sẽ không trốn bên trong những ngăn tủ
đó.
Hắn nhìn vào chỉ quỷ la bàn, kim đồng hồ không ngừng chuyển
động.
Khi vào phòng chứa thi thể, kim đồng hồ bắt đầu quay tròn,
dường như đã cảm nhận được điều gì đó, sau đó tốc độ chuyển
động dần chậm lại.
Ngay sau đó, kim đồng hồ đột ngột chỉ vê phía sau lưng Tô Viễn.
Quỷ ở sau lưng ta?
Thấy tình cảnh này, trong lòng Tô Viễn căng thẳng, hắn vô thức
Xoay người nhìn lại!
Nhưng ngoài dự đoán chính là, phía sau vẫn trống rỗng, chẳng có
gì cả, cũng không thấy tung tích lệ quỷ.
Chuyện gì đang xảy ra?
Ngay khi Tô Viễn hoài nghi liệu la bàn có vấn đề gì không, đột
nhiên, hắn nhận thấy kim đồng hồ trên la bàn lại bắt đầu chuyển
động, và ngay sau đó, nó lại một lân nữa chỉ về phía sau hắn.
Vẫn là ở phía sau?
Ánh mắt Tô Viễn trở nên lạnh lẽo, hắn lại một lân nữa quay
người, nhưng vẫn chỉ thấy trống rỗng.
Không nhìn thấy lệ quỷ sao?
Hay là cân dựa vào một loại môi giới đặc thù nào đó? Suy nghĩ
xoay chuyển, trong đầu Tô Viễn xuất hiện ý nghĩ như Vậy.
Lệ quỷ có năng lực thiên kỳ bách quái, có loại tình huống này
cũng không phải chuyện lạ.
Nhưng ngay lúc này, hắn đột nhiên cảm thấy phía sau có một loại
cảm giác âm lãnh không hiểu đang tiến gần, như thể có thứ gì
đáng sợ đang ăn mòn hắn.
Đó không phải là ảo giác, mà là cảm giác chân thực.
Loại cảm giác này giống như có một thi thể lạnh lẽo, cứng đờ,
đang đứng sau lưng hắn, vai kề vai, lưng tựa lưng, thiếp sát vào
nhau.
Trong chốc lát, Tô Viễn cảm thấy cả thân thể như mất đi tri giác,
một cỗ hơi lạnh thấu xương bao phủ toàn thân, huyết dịch vào
khoảnh khắc này dường như cũng bị đông cứng.
Giờ phút này, trong phòng chỉ có một mình hắn, tự nhiên lệ quỷ
sẽ nhắm vào hắn.
Tuy nhiên, trên mặt Tô Viễn lại không có chút kinh hoảng nào,
hắn hừ lạnh một tiếng, sau đó thân hình quỷ dị nhúc nhích,
dường như có loại không hiểu đồ vật nào đó đang sinh trưởng.
Ngay sau đó, hình dáng của Sở Nhân Mỹ xuất hiện sau lưng Tô
Viễn, cả hai dường như thông qua quá trình phân tách tế bào mà
tách ra. Ban đầu, lệ quỷ vẫn lưng tựa lưng với Tô Viễn, nhưng do
tình huống biến đổi, nó bỗng trở nên dán vào Sở Nhân Mỹ.
Không!
Phải nói rằng Sở Nhân Mỹ đang ôm lấy con quỷ kial
Cái này chính là "ôm ấp yêu thương !
"Hệ thống! Đánh dấu Cho ta !"