TÁI NGỘ


Ban đêm dưới bóng cây, đèn đường rải rác đánh xuống.

Di động trong túi rung vài cái, Ứng Hạo mới trợn mắt, bàn tay to của anh xoa nhẹ sau cổ, sau đó đứng thẳng thân mình, chân dài đi ra chỗ ngoặt, hướng tiệm đồ nướng pháo hoa mười phần kia đi đến.Đến gần, nghe được thanh âm vui đùa ầm ĩ trong tiệm, chủ yếu là Đường Tuyển mang lại tiếng cười hài hước.

Ứng Hạo khóe môi cong vài phần, hơi cúi đầu đi lên bậc thang.Một đám người đang nói giỡn động tác nhất trí mà nhìn qua.


Anh mặc áo khoác màu đen ngắn, cả người giống như mang theo gió lạnh đêm tối, gương mặt kia không hổ được mọi người bàn tán.“Oa, học trưởng.” Thường Tuệ Tuệ không nhịn xuống, kêu một tiếng.“Gửi tin nhắn cho cậu không trả lời, cho rằng cậu không tới.” Chu Ngạn cầm một lon Coca đặt ở trước mặt anh.

Ứng Hạo kéo ghế dựa ra, đầu ngón tay ấn mở Coca nói: “Đến hơi muộn.”Chu Ngạn gật đầu.Kỳ thật trong khoảng thời gian sau khi cùng Lâm Phiêu chia tay Ứng Hạo đều rất bận, thời gian trở về ký túc xá cực ít, anh bên ngoài tựa hồ là có chỗ ở.

Cho nên mới có thể chờ cho tới liên hoan hôm nay.Ứng Hạo vào cửa, Mạnh Thiển Thiển liền nghe thấy được, cô đang theo Diệp Lam chọn nguyên liệu món nướng.

Có lẽ là bởi vì nỗ lực muốn đi về phía trước, hơn nữa tận lực không đi nghe tin tức của Ứng Hạo, lúc này nghe được thanh âm anh, lại có chút khoảng cách.


Cô bưng mâm nhỏ đưa cho chủ quán nướng BBQ, sau đó đi trở về.Mọi người đều đang nói chuyện.Cô kéo ghế dựa ra, vừa nhấc đầu đối diện với đôi mắt Ứng Hạo.

Anh nhìn cô, Mạnh Thiển Thiển hơi dừng, nhẹ nhàng mà hướng anh cười.

Cười cũng không phải là loại ngọt ngào, mà chỉ là lễ phép mà cười.Ứng Hạo hướng cô gật đầu, sau đó dịch khai tầm mắt.Chu Ngạn lấy qua một chai Coca, nở nắp chai đưa cho cô.Thân chai coca dính một ít bọt nước, đây là loại lạnh.

Mạnh Thiển Thiển tiếp nhận tới, cắn ống hút uống một ngụm, a, có chút lạnh, Chu Ngạn thấy cô giống như bị lạnh rồi, thấp giọng hỏi: “Muốn đổi một chai không lạnh hay không.”Mạnh Thiển Thiển cười lắc đầu, “Không cần, em rất ít uống lạnh, nhưng ngẫu nhiên uống một chút cũng có thể.”.


Bình luận

Truyện đang đọc