TÊN SÓI HÁO SẮC, TRÁNH XA TÔI RA!

Tôn Noãn Tịch và mọi người đang đứng ở sân bay của Hàn Quốc! Nơi này trai đẹp nhiều đến nỗi nhìn hoa cả mắt, hoàn toàn đẹp hơn người mặt mày bí xị kia!

Ừm xem nà! Có nhà Lục! Nhà Viên và Nhạc vì cả 3 nhà đều mua chung một lần mà!

Viên Băng Nghiên tay xách valy vào trong khách sạn. Buổi đêm nay đứng ngoài sẽ bị cảm lạnh mất!

Tôn Noãn Tịch bước chân thoăn thoắt đứng bên cạnh Lục Triển Bách nhưng nói đúng hơn, lúc đầu cô đứng cùng Lục Thất Minh, anh ấy cho cô một chiếc kẹp tóc hình con thỏ!!!

Nhưng không hiểu sao từ đâu mà Lục Triển Nách phi vào xen giữa cả 2!!!

Tên này làm sao sao ý?!

Lục Triển Bách sau khi về khách sạn liền gặp thẳng ngay anh trai mình!

- Anh! Anh đừng có đến gần Noãn Tịch nữa, em ấy đáng sợ lắm!

- Đáng sợ?

Lục Thất Minh từ bé dến giờ vẫn luôn thấy Lục Triển Bách không lo gì về người khác chỉ biết thế giới của mình là thế giới của mình. Chẳng hiểu sao bây giờ lại cấm đoán anh bên cạnh Tôn Noãn Tịch?!

- Đúng vậy! Anh không biết cô ấy mười mấy năm trước đã cấu em đến chảy cả máu!

- Đối với em như thế nhưng với anh cô ấy rất hiền lành hoàn toàn không làm gì cả!

Lục Triển Bách vẫn không ngừng nghỉ công kích, người ta nói ' thua keo này thì bày keo khác '

- Anh à! Con gái người ta lớn rồi! Là một thiếu nữ rồi! Nên anh ở gần không tốt, người ta nhìn vào sẽ nói khônghay!

- Anh đi bên em ấy, trò chuyện bên em ấy không bằng em còn bí mật nửa đêm nửa hôm sang bên đấy!

Hả? Sao anh lại biết cậu bí mật sang nhà em ấy? Chết rồi! Còn đâu là hình tượng?!

- Sao dạo này anh thấy em khá là nói nhiều! Anh nhớ em ngày trước rất ít nói lại kiệm lời nhất trường! Chả nhẽ hóc môn thay đổi sao?

- ----------------------

Mn ơi. Mưa gió ngập trời rùi nè! Mưa dấm tung tóe lun nha

Bình luận

Truyện đang đọc