TÊN SÓI HÁO SẮC, TRÁNH XA TÔI RA!

Bé về đến nhà đã chẳng có ai cả. Bác quản gia cũng được nghỉ, trong nhà không thấy lấy một bóng người hầu. Đây... Đây là lần đầu tiên bé bị bỏ ở nhà đấy, nê.... Nên bé sợ lắm!

Cánh cổng im lìm không lấy một tiếng động, gì chứ ba mẹ không cho bé ở nhà của mình sao? Chẳng nhẽ ba mẹ bé cho bé ở ngoài đường cả buổi tối.

Lục Triển Bách lúc này như bị gù lưng vậy, ai mà biết đứa bé này lại nặng cân đến thế chứ!

Nhận thấy đứa đằng sau chuẩn bị hét toáng lên thì vội bịt mồm.

- Này em đừng có mà hét toáng lên như thế, ba mẹ tôi mà nghe thấy sẽ nói tôi bắt nạt em đấy!

Bé mặc kệ tên hống hách thường ngày đang dỗ nín bé, kệ... Mặc kệ... Bé chỉ quan tâm đến ba mẹ thôi.

Bỗng đằng xa có một chiếc BMW dậu ngay trước mặt.

Mẹ Lục lúc này trông thật kiều diễm.

Ba đến lau đi nước mắt của bé nhẹ nhàng nói.

- Hôm nay ba mẹ Tịch Tịch trước khi đi làm dã gửi bác trông hộ nên con đến nhà bác chơi nhé!

Quả thực bà ấy là một bác sĩ nổi tiếng cả một vùng phía Bắc, người phụ nữ này không chỉ giỏi trong công việc mà còn biết đối sử rất phải lẽ, trong tay con người đầy tài năng này chính là một ông chồng ' tỷ phú CEO', dưới là 2 người con trai rất ư là đẹp và giỏi giang theo gen di chuyền nữa! A người phụ nữ này có lẽ quá may mắn.

Nói đến người anh hơn Lục Triển Bách 3 tuổi mới nhớ. Từ lúc đến đây mẹ Lục cũng kể cho nhà bé việc anh hai Lục Thất Minh đi du học đã 1 năm rưỡi. Người này chỉ mới tuần trước về chơi. Ừm! Theo sự suy nghĩ non nớt của bé thì có lẽ 2 con người này như không phải anh em đâu! Người hiền hòa, ôn nhu, lại hòa đồng tuy nét đẹp không bằng người em nhưng cũng đủ nghiên nước nghiên thành rồi!

Đó người anh trai khác với thằng em là vậy đó. Nếu đổi lại bé sẽ rất thích chơi với anh Thất Minh nha!

Mẹ Lục nhẹ nhàng cho bé lên xe còn kệ cậu con trai đang đoái hoài mình có phải con ruột hay không!

Ừ thì phải cho bà chơi với bé chứ! Dù sao bà không có con gái nên nhìn đứa con nhà người ta bụ bẫm đáng yêu thì tất nhiên phải cưng nựng rồi!

Nói thật ra mẹ Lục rất biết dỗ trẻ con nha! Mẹ Lục dỗ tí thôi mà bé đã nín im ỉm rồi! Có người mẹ tuyệt vời như vậy tên tự cao tự đại kia lại không biết trân trọng! Aiza trên đời thật sự lươn có chuyện bất công đến nao lòng!

Bé đến nhà Lục đây là lần thứ hai rồi. Aizo!

- -------------------

Buổi tối khi mà cha Lục về là 7 h. Buổi tối hôm đó bé ăn chực bên nhà hàng xóm không thân thiết. Mà bên đó chiêu đãi bé rất tốt nha, hoàn toàn không giống tên kia lầm lỳ miệng lưỡi!

Cha Lục rất thích con gái y như mẹ Lục vậy nên lần này bé được chiêu đãi hơn ' người ngồi cạnh ' là chuyện đương nhiên.

- Nào Tịch Tịch ăn ngoan mai sau lớn lên sẽ thành một thiếu nữ xinh đẹp!

- Tịch Tịch nhà ta không cần mai sau, anh xem bây giờ cũng đã đáng yêu chết người rồi ấy!

Mẹ Lục phấn khích lắm.

Đến khi tối tối bé đi ngủ. Bé... Bé phải nằm với tên hống hách lầm lỳ miệng lưỡi kia!

Bé Bé không muốn đâu!

Nhưng mà cha mẹ Lục tiếp đãi chu đáo như vậy bé không được được voi đòi tiên nên ngậm ngùi làm mặc dù tâm ý chẳng muốn!

Thế là cả đêm bé phải ngủ với tên ôn thần đó.

Ai nha bé bị bôi nhọ sự trong trắng!!!!

Bình luận

Truyện đang đọc