“đó là lệnh bài của ta , thế lực của toà thánh bao phủ cả đại lục Aden . bất kỳ 1 thành thị lớn nhỏ nào đều có thần điện của toà thánh . khi cần giúp đỡ , hãy cần tấm lệnh bài này tới thần điện , những chủ giáo ở địa phương khi nhìn thấy tấm lệnh bài này , sẽ sẵn sàng giúp đỡ cho cậu !” giáo hoàng nhạt nhạt nói .
Tiền Thế Kiệt không thèm khách sáo bỏ miếng lệnh bài vào trong lòng mình , mỉn cười nói : “ cám ơn nhé !”
mặc dù không mấy thiện cảm với lũ người của toà thành và chưa chắc có gì cần chúng giúp đỡ , nhưng cầm miếng lệnh bài này để đề phòng bất trắc cũng tốt , đồ miễn phí mà , không nhận mới là ngu á . đó là dòng suy nghĩ của Tiền Thế Kiệt .
Sau khi nhận xong tấm lệnh bài của lão giáo hoàng , Tiền Thế Kiệt cùng lão già áo đỏ bứơc vào căn phòng “ thang máy” , quay trở về đại sảnh . vừa xuống tới hành lang thông tới đại sảnh , lão già áo đỏ hừ 1 tiếng không thèm tiễn Tiền Thế Kiệt ra ngoài nữa , trực tiếp ngồi “ thang máy” quay trở lại lên trên . Tiền Thế Kiệt cũng chẳng thèm , từ từ bước ra tới đại sảnh , lúc này đã không nhìn thấy bóng dáng của Kadas nữa , chắc là lão đã hoàn thành nhiệm vụ , nên được đi lãnh thưởng rồi .
Tiền Thế Kiệt có chút chán nản , dù sao thì Kadas cũng là người quen duy nhất của anh ta ở thế giới này , có ổng ở bên cạnh ít nhiều vẫn còn giúp đỡ được mình .
nhưng dù sao mình cũng đã thẳng thừng từ chối lời đề nghị của giáo hoàng , nên xét về khía cạnh nào đó , Kadas quả thật không cần thiết phải giúp đỡ mình nữa .mang theo suy nghĩ đó , Tiền Thế Kiệt thở dài 1 tiếng ,từ từ bước ra khỏi thần điện .
Vừa bước ra tới cửa , 2 người đàn ông giữ cửa vừa nhìn thấy anh ta , vội vã cúi đầu chào hỏi . Tiền Thế Kiệt chỉ mỉn cười , không để ý tới họ quá nhiều , trực tiếp bước thẳng ra ngoài . đi được khoảng 1 đoạn trên đường phố , bỗng nhiên có 1 gọi từ phía sau vang lên : “ đợi đã , thằng nhóc !”
Quay người lại nhìn , chỉ thấy Kadas từ phía sau chạy tới , ngừng ngay trước mặt anh ta . vừa nhìn thấy Kadas , Tiền Thế Kiệt mừng rỡ , la lớn : “ ông già , tưởng ông quên tôi rồi chứ !”
chỉ thấy Kadas đứng yên nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt , ánh mắt có chút phức tạp , bỗng nhiên lắc đầu thở dài 1 tiếng : “ không ngờ cậu lại từ chối lời đề nghị của giáo hoàng . cậu có biết không , cậu đã trở thành 1 nhân vật đầu tiên trong lịch sử đại lục Aden dám từ chối lời đề nghị của 1 giáo hoàng rồi đấy !”
Tiền Thế Kiệt gượng cười , nhún vai nói : “ thế sao ? tôi không nghĩ mình lại trở nên nổi tiếng như thế này !”