Chỉ thấy 1 người đàn ông trung niên từ căn phòng phía sau bước ra , đó là 1 người đàn ông trung niên khỏang 50 tuổi , có khuôn mặt hình vuông , đôi mắt chim ưng rực sáng , chiếc mũi khá to và dẹp , dưới cằm có để 1 bộ râu dê trông rất gian xảo ,chỉ nhìn sơ qua khuôn mặt là biết ổng là 1 tên gian thương xảo trá ,ông ta có thân hình mập mạp cồng kềnh , mỗi bước đi đều tỏ ra rất nặng nề .
vừa nhìn thấy Isbel , đôi mắt lập tức rực sáng , trên mặt mang theo 1 nụ cười của gian thương cười nói : “ về rồi hả cưng , lần này săn được loại ma thú gì đây ?”
Isbel mỉn cười chỉ về phía các xác đang vác trên vai của Tiền Thế Kiệt , ông già nhìn vào cái xác đó , khẽ díu mày , vẫy tay bảo Tiền Thế Kiệt bước tới gần .
Anh ta bước tới bên cạnh người đàn ông trung niên rồi bỏ cái xác xuống đất . đứng sang 1 bên , để mặc cho người đàn ông đó chăm chú ngắm nhìn cái xác .
Người đàn ông đó ngắm nhìn hồi lâu , khẽ lắc đầu thở dài , gượng cười nói : “ sao lần này làm ăn ẩu thế , chặt mất 1 bàn chân của nó rồi . nếu như nguyên bộ hoàn chỉnh thì còn bán được giá cao . thế này thì ……”
Isbel mỉn cười bước tới khoác lấy tay của người đàn ông trung niên , dùng 1 giọng nói cực kỳ ngọt ngào dịu dàng nói : “ thôi mà chú , cháu chỉ lỡ tay chút thôi mà . dạo này làm ăn khó khăn lắm , ma thú trong khu rừng càng lúc càng ít ,chú đừng có ép giá cháu nữa mà , hén chú hén !”
Tiền Thế Kiệt đứng ở bên nhìn thấy những cử chỉ làm nũng của Isbel , thầm xì nhẹ 1 tiếng : mẹ kiếp , có cần thiết phải như vậy không chứ ? con nhỏ tham tiền này , đúng là vì tiền cái gì cũng dám làm !
Sau 1 hồi chèo kéo trả giá , tên đàn ông trung niên đã nhượng bộ , lắc đầu thở dài : “ thôi , 300 đồng vàng , giá đó là cao lắm rồi đấy , không thể cao hơn nữa đâu !”
Isbel vui mừng hôn nhẹ 1 cái lên má của tên đàn ông trung niên đó , cười tươi như hoa nở : “ cám ơn chú , thương chú nhất đấy , hí hí !”
Sau khi đưa 300 đồng vàng cho Isbel , ánh mắt của người đàn ông trung niên đó đã rơi vào người Tiền Thế Kiệt . chăm chú quan sát đánh giá anh ta 1 hồi , bỗng nhiên quay sang nhìn Isbel hỏi : “ cậu nhóc này ai thế ?”
Isbel đang mải mê lấy những đồng tiền vàng vừa đếm tiền vừa nói : “ à , người giúp việc của cháu đấy mà .”
người giúp việc? Tiền Thế Kiệt trợn mắt trắng : ta XX cái OO mi đấy , nên nhớ rằng chính tôi bỏ tiền ra thuê cô làm vệ sĩ đấy ! rốt cuộc là ai giúp việc cho ai đây ?
Tên đàn ông trung niên lại dùng 1 ánh mắt hết sức chăm chú quan sát Tiền Thế Kiệt 1 hồi , ánh mắt chăm chú lúc nãy đã thay bằng ánh mắt đầy kinh ngạc . miệng của ông ta không tự chủ há to ra , sửng người hồi lâu vẫn không nói nên lời .
Tiền Thế Kiệt có chút tò mò , vì sao ông ta lại quan sát mình lâu thế ? không chỉ Tiền Thế Kiệt , ngay cả Isbel cũng cảm thấy có chút kỳ lạ , khẽ dùng khuỷ tay hích nhẹ lên người người đàn ông trung niên đó , người đàn ông trung niên lập tức bừng tỉnh . vội vã nói : “ xin lỗi , xin lỗi , ta thật là thất lễ !”
Isbel díu mày lại tò mò hỏi : “ có chuyện gì mà chú nhìn anh ta chăm chú như vậy thế ?”
Người đàn ông trung niên đó gãi gãi đầu , ngập ngừng nói : “ không … không có gì .”