THẬP NIÊN 70: XUYÊN THÀNH NỮ THANH NIÊN TRÍ THỨC

Ngay lúc Giang Noãn bước vào thay quần áo, mấy đồng chí nữ không cần mặc thử đã mua một bộ, chị gái bán một bộ với giá năm mươi đồng, hôm nay thực sự kiếm được không ít, là nhờ có cô gái này. Nếu không phải trông cô gái này không thiếu tiền, chị rất muốn để cô gái mặc thử quần áo trong cửa hàng, như thế chị sẽ phát tài!

Chất liệu tốt, sờ vào có cảm giác dễ chịu, quần áo hợp với da, chị bán giá bình dân chắc bán được nhiều, chị gái này khá thật thà, người bình thường sẽ không quan tâm cô thu hút khách hàng, không kiếm tiền từ cô.

Giang Noãn và Hứa Yến cố chen ra ngoài, nhìn Hứa Yến xách quần áo anh mua cho mình, cô cười ngọt ngào nhìn anh: "Cảm ơn anh, anh Hứa Yến ơi lát nữa chúng ta sẽ đi mua quần áo nam, em còn chưa thấy anh mặc quần áo khác ngoài quân phục, lát nữa em phải chọn thật kỹ!"

Hứa Yến không quan tâm đến chuyện mặc gì, nhưng khi thấy cô nghĩ cho mình, anh rất vui: "Được."

Giang Noãn đi vào một cửa hàng quần áo nam tương đối lớn, cô đi vòng quanh, cô học thiết kế quần áo, biết bộ quần áo nào sẽ phù hợp với anh. Ngoài ra, anh cao 1m86, vai rộng eo thon, thích hợp làm ma nơ canh, ánh mắt cô sắc sảo và nhạy bén, chẳng mấy chốc đã chọn được hai bộ: "Anh Hứa Yến, anh mau mặc thử hai bộ này đi, đặc biệt là bộ này, trông hơi quen đúng không!"

Cô nhét quần áo vào tay Hứa Yến rồi đẩy anh vào phòng thử đồ, chị gái trong cửa hàng cũng niềm nở bảo Hứa Yến mau vào mặc thử.

Bộ đầu tiên Hứa Yến thay là một chiếc áo cổ tròn màu xám và tay ngắn, bên dưới là một chiếc quần tây rộng màu đen, đơn giản giản dị, cường tráng đẹp trai, cô rất hài lòng.

Tiếp đến là một bộ quần tây ống rộng kaki và áo sơ mi trắng rộng thùng thình của nam giới, Giang Noãn nhìn thẳng, thật sự quá đẹp trai! Hơi thở của tuổi trẻ ập đến, cô không hề nói ngoa: "Anh Hứa Yến, anh nên mặc những bộ quần áo như này, đẹp cực!"

Dừng một chút, cô vui vẻ nói tiếp: "Sau này chuyện quần áo của anh sẽ do em lo!"

Hứa Yến nhìn cô vui vẻ còn phấn khích hơn lúc mua quần áo cho cô. Sau khi tốt nghiệp cấp ba anh đi bộ đội, chưa bao giờ để ý đến cách ăn mặc, mặc quân phục quanh năm, anh đã quen rồi, đột nhiên mặc bộ quần áo này, anh có chút không quen, thật sự đẹp như vậy sao? Cô tốt với anh như thế, trái tim anh ấm áp tràn ngập niềm vui, từ khi có cô, trái tim vốn đóng chặt bấy lâu nay của anh giống như sông băng tan chảy, cây cối như xanh non trở lại.

"Chị ơi, bọn tôi muốn cả hai bộ, chị xem giá bao nhiêu?"

"Cô gái, bạn trai của cô rất đẹp trai, tôi bán rẻ hai bộ này cho cô, bảy mươi đồng."

Giang Noãn nghĩ bộ mình mua có chất lượng tương đương với hai bộ của Hứa Yến, chắc có thể hạ giá, trả giá là phẩm chất tốt của tính siêng năng, tiết kiệm, chăm chỉ. Cô ngọt ngào nói: "Bạn trai tôi đẹp trai như này, chị xem cửa hàng của chị đông người như vậy, có thể cho chúng tôi giá rẻ hơn không?"

Đối mặt với vẻ mặt của Giang Noãn, chị gái không tiện từ chối, chị gái cắn răng: "Năm mươi lăm đồng, không thể ít hơn được nữa đâu cô gái à."

Giang Noãn nói ngon nói ngọt cảm ơn, vừa lấy tiền ra thì có một cánh tay màu lúa mì cơ bắp rắn chắc đưa tiền cho chủ cửa hàng.

Giang Noãn nhìn sang bên cạnh, lập tức nắm lấy tay Hứa Yến: "Em có tiền, đây là em tặng anh."

Sợ người đàn ông không đồng ý, cô nói tiếp: "Như thế sẽ có ý nghĩa hơn." Cô chớp mắt nhìn anh.

Nhân lúc Hứa Yến đang sững sờ, Giang Noãn mở túi, đếm rồi đưa tiền cho chủ cửa hàng.

Giang Noãn nhìn áo sơ mi trắng và quần kaki của Hứa Yến, trong đầu nảy ra một ý, lập tức hỏi chủ cửa hàng: "Chị gái, tôi có thể thay quần áo ở đây không?"

Chị gái hào phóng vung tay: "Được, cô đi thay đi!"

"Anh Hứa Yến, anh đợi em một chút, à đúng rồi, anh đừng thay bộ này ra nhé!"

Hứa Yến đã đoán được Giang Noãn muốn làm gì, tuy đã chuẩn bị sẵn sàng nhưng trong lòng anh vẫn có cảm giác bồng bềnh không chân thực, cho đến khi hai người bước ra khỏi con hẻm bán quần áo, bên tai vang lên một giọng nói nũng nịu: "Anh Hứa Yến, chúng ta đang mặc đồ đôi đó, như này thì người khác vừa nhìn đã biết anh là người của em!"

Ừ, anh mãi mãi là của cô.

Bình luận

Truyện đang đọc