THẬP NIÊN 70: XUYÊN THÀNH NỮ THANH NIÊN TRÍ THỨC

Giang Noãn nghĩ về những hạn chế của thời đại này và nghề nghiệp của anh, tư tưởng và quan niệm không thể bỗng chốc thay đổi, đó là chưa kể đến không phải ai trong thế hệ sau cũng cởi mở với tư tưởng và quan niệm đó, nghĩ xong cô chán nản xì hơi như quả bóng, giọng nói nhẹ nhàng: "Anh Hứa Yến, em biết anh đang lo lắng điều gì, nhưng chúng ta là người yêu, hôn và nắm tay không phải chuyện to tát gì, sau này chỉ cần chú ý ở nơi công cộng là được, em hứa sẽ ngoan ngoãn, bắt đầu thực hiện từ ngày mai, được không?"

Hai người nhìn nhau chằm chằm trong vài giây, cuối cùng Hứa Yến cũng bị đôi mắt ướt át của cô đánh bại, anh bất lực xoa đầu cô nói "ừm".

Giang Noãn cúi đầu cười trộm, sau đó lại nắm tay Hứa Yến, ngọt ngào nói: "Vậy nụ hôn chia tay hôm nay vẫn phải có! Em muốn anh Hứa Yến hôn lưu luyến!"

Vừa dứt lời, cô lập tức chu môi hồng, ngẩng đầu nhìn Hứa Yến đầy mong đợi.

Mặt mày cô gái sống động, mềm mại rung động, đôi môi hồng mềm mại ướt át, khiến người khác không kìm được muốn hôn, đôi bàn tay bé nhỏ mềm mại trong tay chạm thẳng đến trái tim của anh.

Yến hầu của Hứa Yến khẽ lăn, nhiệt độ mới tăng lên nhanh chóng dâng trào, chiếm cứ từng mảng thịt trên cơ thể anh.

Ài, thật sự thua cô triệt để.

Ngay trước khi cúi người đến gần đôi môi hồng, thì cánh cửa mở ra.

Tiếng mở cửa quấy rầy đến hai người đầu sắp chạm vào nhau, bong bóng xinh đẹp xung quanh lập tức vỡ tung.

Hai người nghe thấy tiếng động quay đầu lại, kinh ngạc nhìn Chu Dung và Thẩm Thư Lễ đang đứng ở trong, bọn họ cũng kinh ngạc nhìn hai người họ, hai người bọn họ... mười ngón tay đan chặt!

Cảnh này...

Khá... khá bất ngờ.

Giang Noãn dù có mặt dày đến đâu cũng không khỏi đỏ mặt xấu hổ, bị người nhà bắt tại trận! Đã thế còn ngay lúc chuẩn bị hôn, xấu hổ c.h.ế.t mất! Cái tội không nghe lời anh Hứa Yến này! Bốn người im lặng.

Giang Noãn thấy cậu mình tức giận đến mức mày sắp dựng ngược, nhìn theo ánh mắt của cậu mợ, cô nhận ra bọn họ vẫn đang nắm tay nhau!

Giang Noãn lập tức giống bị bỏng vội vàng rút tay ra, giấu đầu lòi đuôi giấu ra sau lưng, khóe miệng giật giật, cố gắng nhếch môi cười giả vờ như không có chuyện gì chào cậu mợ, sau đó lập tức bình tĩnh nháy mắt ra hiệu với Hứa Yến ở bên cạnh, nhưng mặt anh vẫn bình tĩnh!

Tên ngốc này còn đứng yên làm cái quái gì vậy! Mau đi đi!

Mặc dù họ đã quyết định công khai nhưng bây giờ không phải lúc để công khai! Sẽ bị ngăn cản!

Nhưng bây giờ cũng không chạy được nữa, cậu mợ bước nhanh tới chỗ bọn họ.

Cậu cô ngoài cười trong không cười, mặt mày âm u nhìn chằm chằm Hứa Yến: "Tiểu Hứa, vào nói chuyện đi." Sau đó ông trao đổi ánh mắt với mợ, mợ lập tức chạy vào nhà, bảo mọi người ra phòng khách, xảy ra chuyện lớn!

Hứa Yến và Giang Noãn đi theo Thẩm Thư Lễ vào phòng khách, Giang Noãn hơi lo lắng, lén kéo vạt áo của Hứa Yến, hỏi nhỏ: "Phải làm sao đây?"

Người đàn ông bình tĩnh nói: "Đừng sợ."

Giang Noãn ngẩn ra, người đàn ông này đã chuẩn bị từ lâu rồi à? Sao lại như kiểu tính trước kỹ càng vậy, không sợ bị gia đình cô bắt bẻ sao?

...

Sau đó Hứa Yến ngồi một mình bị ánh mắt của người nhà họ Thẩm ngược đãi.

Nếu ánh mắt có thể g.i.ế.c người, thì Hứa Yến đã c.h.ế.t ngàn lần.

Ông ngoại Thẩm ho khan một tiếng, phá tan bầu không khí ngột ngạt: "Tiểu Hứa, cháu và Noãn Noãn ở bên nhau bao lâu rồi?"

Hứa Yến bình tĩnh nói: "Ngày hôm qua mới xác nhận quan hệ ạ."

"Thằng nhóc này, vừa mới xác định quan hệ mà cháu đã đối xử với Noãn Noãn như vậy! Sao cháu lại..." Nôn nóng như vậy! Ông xấu hổ không dám nói những lời còn lại, thằng nhóc này trông đứng đắn, hoàn toàn không nhìn ra nó là người như thế, lại dám công khai làm những chuyện như kia ở cửa, quá táo bạo! Thẩm Thư Lễ vừa nghĩ thôi đã tức giận, trừng mắt nhìn Hứa Yến.

Giang Noãn che mặt, chột dạ lè lưỡi, người nóng vội là cô, anh Hứa Yến bị oan, cô sai rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc