THẬP NIÊN 70 XUYÊN THÀNH NỮ XỨNG BỊ TỪ HÔN


Thủy Đào hoảng sợ hô lớn : “Chú Ngọc Sơn, cắt trúng tay rồi, mau, mau cho tay vào mồm, ngậm tay vào để cầm máu lại.

”Nghe thấy mấy người dưới ruộng đang cười to, Giang Ngọc Sơn bất đắc dĩ nói: “Kỳ thật em có thể không cần kêu lớn tiếng như vậy.

”Thủy Đào nói: “Có sao đâu ạ, ai dám nói thời điểm mình dùng lưỡi hái chưa từng bị đứt tay đâu, đây là chuyện bình thường mà.

”Thủy Đào nói chuyện thanh âm có chút lớn, mấy người vừa mới cười nhạo Giang Ngọc Sơn đột nhiên có chút nói không ra lời.

Bị dao cứa vào tay chân đều là chuyện bình thường, nhưng việc này phát sinh ở trên người Giang Ngọc Sơn liền có điểm khôi hài.

Bọn họ hiển nhiên vẫn là coi thường Giang Ngọc Sơn.

Ai kêu vừa rồi tự tin như vậy, ra vẻ chính mình thật có thể, liền bị vả mặt ngay, cũng không biết mặt có đau hay không.

Giang Ngọc Sơn cảm thấy chỉ cần chính mình không xấu hổ, vậy xấu hổ khẳng định là người khác, Thủy Đào nói đúng, thời điểm làm việc ai mà chẳng từng bị thương qua, việc này thì có gì là mất mặt chứ.


Vội vàng cho ngón tay vào miệng, mút ngón tay bị cứa để cầm máu, sau đó từ trong túi móc ra khăn lụa đem miệng vết thương bao lại.

Mấy người xung quanh nhìn thấy vậy liền cười to.

Bọn họ chỉ thấy mấy cô nương kiều khí, lại chưa từng thấy nam nhân nào kỹ tính, cẩn thận như Giang Ngọc Sơn.

Miệng vết thương nhỏ như vậy, còn cần dùng khăn lụa bao lại, không biết còn tưởng rằng toàn bộ ngón tay cậu ta bị cắt đi vậy.

Hơn nữa, khăn lụa kia thoạt nhìn còn rất đáng giá, thật là quá xa xỉ, Giang lão thái thái thật đúng là chiều chuộng đứa con út này, ăn dùng toàn bộ nhà họ Giang chỉ mình cậu ta được chú ý nhất.

“Thủy Đào, em có thể buộc khăn lại giúp anh không, anh buộc bằng một tay không được?” Giang Ngọc Sơn dùng miệng nhẹ nhàng thổi thổi miệng vết thương, đem ngón tay bị thương duỗi tới trước mặt Thủy Đào.

Chuyện nhỏ này Thủy Đào khẳng định sẽ không từ chối, bất quá cô còn chưa kịp gật đầu, Giang Tuấn Hiền không biết từ đâu thở hồng hộc chạy tới.

“Chú ba, không sao chứ, máu có ngừng chảy không ạ ? Có cần cháu làm giúp gì không?”Thủy Đào gật đầu: “Anh tới đúng lúc lắm, giúp chú ba anh buộc khăn lụa lên đi.

”Tuy rằng Thủy Đào sẵn lòng giúp đỡ, nhưng có nhiều người như vậy đang nhìn, vẫn là nên duy trì khoảng cách mới tốt.

Giang Ngọc Sơn liếc mắt nhìn Giang Tuấn Hiền một cái, ngoài cười nhưng trong không cười: “Được rồi, làm phiền cháu trai lớn vậy.

”Giang Tuấn Hiền lắc đầu: “Chú là chú ba của cháu, phiền toái gì đâu! Hơn nữa, người một nhà chúng ta kiếm công điểm lại không phải không nuôi chú được, cần gì phải một hai đi ra ngoài làm việc, khiến tay bị thương như vậy, bà nội khẳng định lại đau lòng, nếu không chú đợi chút? Cháu làm xong việc của mình rồi qua làm nốt việc của chú nhé.

”Giang Ngọc Sơn vẫn luôn cảm thấy thằng cháu anh, Giang Tuấn Hiền này có chút ngây ngốc, bây giờ lại nghe được lời này của nó, thật khiến anh phải nhìn lại bằng hai mắt.

Hảo gia hỏa, thằng khờ khạo này còn dám ở trước mặt anh chơi tâm nhãn.

Cư nhiên ở trước mặt Thủy Đào bôi đen anh, lại tự nâng chính mình lên.

Giang Ngọc Sơn hừ nhẹ, thấp giọng nói: “Không liên quan đến cháu”Giang Tuấn Hiền cũng nhỏ giọng trả lời: “Chú ba, cháu sẽ không để chú thực hiện được ý đồ đâu, chú đừng mơ tưởng gì đến Thủy Đào nữa.


”Giang Ngọc Sơn cười nói: “ Cháu trai lớn có hiếu tâm như vậy, thật không uổng công ta thương cháu từ nhỏ đến giờ, chẳng qua hình như cháu có hiểu lầm gì về chú rồi, không thì cháu hỏi Thủy Đào xem, ngày thường lúc làm việc, chú chưa từng kéo chân sau ai đâu.

”Giang Tuấn Hiền nhìn thoáng qua Thủy Đào đang đứng cách hai mét, từ sau khi hủy hôn, thái độ của Thủy Đào đối với anh ta càng ngày càng lãnh đạm, rất nhiều lần Giang Tuấn Hiền muốn tìm cô nói chuyện, đều bị ăn bế môn canh.

Giang Tuấn Hiền nhìn Thủy Đào, rất là ngượng ngùng nói: “Thủy Đào, nếu là chú ba có chỗ nào làm không được tốt, mong em thông cảm cho nhé.

”Thủy Đào đối với việc hai chú cháu nhà này âm thầm đấu đá nửa điểm cũng không biết, nhưng hiện tại trong lòng cô, hình tượng của Giang Ngọc Sơn khẳng định là tốt hơn Giang Tuấn Hiền rất nhiều.

“Giang Tuấn Hiền anh thật là dong dài.

” Thủy Đào có điểm không kiên nhẫn, theo lý thuyết gương mặt Giang Tuấn Hiền vẫn rất dễ coi, cô trước kia cũng từng rất thích, nhưng không biết vì cái gì, hiện tại càng nhìn Giang Tuấn Hiền càng cảm thấy người này có điểm thiếu đòn.

Giang Ngọc Sơn cười trộm rồi nói: “Cháu trai này, việc của chú cháu cũng đừng quản làm gì, nếu cháu thấy tràn đầy tinh lực, không giúp được ai làm việc thì không thoải mái, vậy chú kiến nghị cháu đi làm việc giúp mấy thanh niên trí thức, bọn họ đều mệt thành cái dạng gì rồi, người ta vẫn đang chờ anh hùng cứu mỹ nhân kìa, nhanh chân lên nhé.

”Giang Tuấn Hiền cau mày: “Chú ba đừng nói linh tinh.

”Thủy Đào lười nghe hai người này đôi co, cô nói: “Chú Ngọc Sơn, cháu đi cắt cỏ heo trước, chúng ta tách ra làm, đợi chút ở chỗ này tập hợp.

”Chung quanh người nhiều, Giang Ngọc Sơn cũng không muốn dây dưa, chờ Thủy Đào đi rồi, trên mặt tươi cười mới chậm rãi thu lại.

“Giang Tuấn Hiền, nếu còn muốn nhận người chú này, tốt nhất đừng phá hỏng chuyện tốt của chú, bằng không chú không tha cho mày đâu.


”Giang Tuấn Hiền một chút cũng không đem lời uy hiếp để ở trong lòng: “Chú ba, chú hết hy vọng đi, Thủy Đào tuyệt đối sẽ không thích người như chú đâu, đừng phí tâm cơ làm gì.

”Anh ta cùng Thủy Đào chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, tự nhận chính mình thập phần hiểu biết Thủy Đào, chú ba nhà mình vừa lười vừa tuỳ tiện, Thủy Đào chính là ghét nhất những người như vậy.

Giang Ngọc Sơn cảm thấy đứa cháu trai tiện nghi này có điểm đáng thương, đến lúc này rồi còn không nhận rõ tình thế, luận độ chán ghét của Thủy Đào, đứng đầu khẳng định là vị tiền hôn phu, Giang Tuấn Hiền câu tam đạp tứ chứ chưa đến lượt anh đâu.

Giống như anh, xuất thân căn chính miêu hồng, trung trinh không đổi, là nam nhân tốt như vậy, Thủy Đào sẽ không chán ghét đâu.

Nói thật, chú cháu hai người này thật là một cái so một cái nghĩ nhiều.

Một kẻ bị từ hôn, lại còn đối với Thủy Đào khoa tay múa chân, kẻ khác thì trước mắt quan hệ cùng Thủy Đào còn không có một chút tiến triển, vậy mà đã ở trong lòng suy tính đến tên con của hai người sau này nên đặt như thế nào rồi.

Đúng là làm cho người ta không còn gì để nói.

.


Bình luận

Truyện đang đọc