THẬP NIÊN 80 MẸ KẾ NUÔI CON HẰNG NGÀY


Triệu Vệ Quốc ở trong nhà vệ sinh đơn giản dùng nước lạnh tắm sơ qua, nam nhân đầu cổ ướt nhẹp đi và phòng bếpThời điểm lửa cháy Hứa Đào ngẩng đầu liền thấy cảnh tượng Triệu Vệ Quốc đầu tóc ướt đẫm, còn có một giọt nước từ sườn mặt chảy xuống cổ, lúc này người đàn ông trước mặt mang theo nghi hoặc nhìn Hứa Đào.

Hứa Đào không nghĩ tới đột nhiên nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt cô dừng lại ở khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông, nước chảy từ trên mặt xuống cổ đồng thời yết hầu còn chuyển động thật khiến làm nổ tung con mắt người khác mà.

Hứa Đào kích động xém nữa phát ra một câu thô tục, cô cố gắng cắn răng kìm lại.

​“Em muốn đun nước tắm à?” Triệu Vệ Quốc nhận ra lý do Hứa Đào muốn nấu nước.

Hứa Đào miễn cưỡng đem tằm mắt như sói đói của mình dời khỏi người đàn ông trước mặt này, sau đó hé môi: “Uhm……”“Muốn anh giúp em nấu nước không?” Giọng Triệu Vệ Quốc trầm ấm, đưa tay sờ mũi che dấu hơi thở xấu hổ.


Hứa Đào vội lắc đầu cự tuyệt: “Không cần, anh đi ngủ đi”“Thật sự không cần?” Triệu Vệ Quốc hơi cố chấp, anh còn tưởng cô muốn anh hỗ trợ.

Hứa Đào có chút buồn cười, chỉ là nấu một nồi nước để tắm rửa thôi mà, chẳng phải chuyện đại sự gì mà cần anh giúp: “Thật sự không cần” Hứa Đào kiên định nói.

“Được!” nói xong nam nhân xoay người rời khỏi phòng bếp, cảm giác âm thanh còn mang theo tiếc nuối.

Cảm giác tiếc nuối? Nhất định là ảo giác, nhất định là cô ăn nhiều đồ bổ quá mới sinh ra ảo giác…Bên này Hứa Đào nấu xong nồi nước to đùng, tắm rửa xong cảm giác thoải mái dễ chịu, còn bên kia Triệu Vệ Quốc về phòng tắt đèn nằm xuống, hai tay chắp sau đầu, lỗ tai dựng thẳng nghe động tĩnh bên ngoài, nghe được âm thanh sột soạt của Hứa Đào.

Hiện tại chắc cô đang rót nước rửa mặt……Bây giờ chắc đã tắm xong nhỉ…! Anh cứ nghe âm thanh bên ngoài rồi đoán, đại khái nửa giờ sau Hứa Đào mới tắm xong quay trở lại phòng, nghe bên ngoài truyền đến tiếng tắt đèn, phòng cách vách mới nhẹ nhàng đóng cửa lại.

“Hô!” Trong bóng đêm Triệu Vệ Quốc hít thở thật sâu, lỗ tai không còn dựng thẳng nữa mà đã thả lỏng, chỉ còn nghe tiếng côn trùng kêu râm ran bên ngoài, nam nhân âm thầm có chút buồn cười với hành vi nghe lén của mình, sau đó bất đắc dĩ lắc đầu cười khẽ.

Thì ra phụ nữ tắm rửa lại lâu như vậy!……………………………………….

Đồng hồ sinh học của Triệu Vệ Quốc vẫn như cũ, trờ tờ mờ sáng là anh đã thức, nhàn rỗi không có chuyện gì làm bèn đem hạt giống chưa gieo hết ngày hôm qua ra cẩn thận gieo xuống từng luống, đồng thời còn tưới nước cho chúng.


Khi Hứa Đào thức dậy, Triệu Vệ Quốc đã nấu xong nồi cháo, trong nhà không có làm dưa muối nên Triệu Vệ Quốc xào chút rau xanh và bánh trứng gà.

“Anh còn biết nấu cơm nha?” Hứa Đào kinh hỉ nhìn nam nhân trước mặt.

Thật sự ngoài dự liệu của Hứa Đào, cô không ngờ nam nhân này còn biết nấu ăn, thời đại này đa phần đàn ông đều theo chủ nghĩa gia đình nên ít có ai biết nấu ăn, đặc biệt là ở quê tỉnh Ôn, nếu đàn ông bước vào gian bếp sẽ bị hàng xóm cách vách chê cười.

“Biết không nhiều lắm, trù nghệ không ngon bằng em”.

“Chẳng sao cả” Hứa Đào cảm thấy sáng sớm không cần động thử mà vẫn có bữa sáng để ăn thì còn gì bằng, với lại thức ăn cũng không phải thuốc độc, ngon hay dở cô đều sẽ nếm thử.

Triệu Vệ Quốc bưng một tô cháo cho Hứa Đào: “Tiểu Nam còn chưa thức?”“Trẻ con chơi cả ngày mệt mỏi, lại không ngủ trưa nên sẽ ngủ nhiều, hôm nay cho con ngủ thêm một chút đi, cháo trễ chút thì bỏ lên lò hâm nóng lại là được” Hứa Đào giải thích một câu.


“Uhm!” Triệu Vệ Quốc cũng không có ý kiến: “Chút nữa anh đi đến công ty vận tải báo danh nên giữa trưa không trở về ăn cơm”.

“Được, em biết rồi” Hứa Đào vừa uống cháo vừa gật đầu.

Triệu Vệ Quốc nhìn Hứa Đào nửa ngày, giọng điệu có chút nghiêm túc: “Anh cùng em thương lượng một chuyện”.

.


Bình luận

Truyện đang đọc