"Thật không?" Đàm Phượng hỏi, "Vậy chị ấy vì cái gì còn muốn nói như vậy?"
Diệp Noãn cúi người cất điện thoại vào giỏ, sau đó chậm rãi đứng thẳng lên, đối mặt với Đàm Phượng, thanh âm không còn gấp gáp như vừa rồi, thêm vài phần kiên định: "Phượng Nữ, tớ về công về tư, bất quá cũng chỉ là một người làm thuê mà thôi."
Nhìn Diệp Noãn có chút âu sầu, Đàm Phượng hơi hơi hiểu ra: "Vậy thì kỳ thật, tớ cũng vậy, còn là người cậu mang vào công ty mà."
Diệp Noãn thở dài một tiếng, chân chính là bạn bè với cô bây giờ, chỉ còn có một mình Đàm Phượng. Cho nên Đàm Phượng nếu chưa hiểu, cô phải đi giải thích, làm cho cô hiểu kỳ được.
Kỳ thật ngay từ đầu, cô cũng bởi vì nóng giận không nghĩ rõ ràng, nhưng vừa gọi cú điện thoại kia đi, ý nghĩ của cô ngược lại trở nên bình tĩnh thông suốt. Diệp Noãn nói: "Chị Hướng nhất định sẽ xử lý, giống như tớ vừa nói, đây là lần đầu công ty ra mặt thể hiện thái độ, một cơ hội tốt để lập uy. Công ty lớn, cần có bản lĩnh lớn, lúc này đây phải xử lý tốt, xử lý sạch sẽ, như vậy về sau ai cũng không dám coi thường Năm Ánh Sáng. Huống chi công ty luôn luôn hy vọng tớ và Thừa Thiên giữ mình trong sạch, đương nhiên sẽ không để yên cho người ta hắt nước bẩn lên người tớ, bại hoại danh dự của tớ."
"Nếu như vậy, vì sao chị ta không nói thẳng, làm cho cậu yên tâm chứ?" Đây mới chính là mấu chốt Đàm Phượng không hiểu.
"Bởi vì chị Hướng trước đây vẫn thật chăm sóc chúng ta, cho nên cậu thấy lần này chị ấy rất khác thường đúng không?"
"Đúng vậy."
"Tớ là nghệ nhân đầu tiên của Năm Ánh Sáng, thời điểm đó hai bàn tay trắng, chị Hướng đương nhiên sẽ thêm trợ giúp với ta, tớ nổi tiếng, công ty thêm lợi nhuận, cũng có danh tiếng. Nhưng bây giờ, tớ là người sáng lập kỷ lục rating 25% đang hot. Công trạng trên màn ảnh của tớ năm qua mà nói, cũng là cái tai họa ngầm."
Đàm Phượng giống như bắt được cái gì: "Chị Hướng là sợ cậu đi ăn máng khác?"
"Không chỉ là đi ăn máng khác." Diệp Noãn nói, "Bất cứ phát ngôn nào của tớ, hay là chỉ trực tiếp rời bỏ Năm Ánh Sáng, không làm chỗ nào khác, thì công trạng năm qua của ta mà nói, liền trở thành một trận đả kích không nhỏ đối với Năm Ánh Sáng."
Đàm Phượng rốt cuộc hiểu rõ: "Chị Hướng bắt đầu đề phòng chúng ta."
"Kỳ thật, chị Hướng vẫn rất phúc hậu, lúc này đây, chị ta có thể tùy tiện xử lý một chút. Tạm thời giải quyết vấn đề, làm cho truyền thông nhận thấy tớ yếu đuối dễ khi dễ, sau này phiền toái không ngừng gia tăng, tớ nhiều lần đều phải dựa vào công ty giải quyết, cũng có lẽ sẽ càng ỷ lại công ty không biết chừng." Diệp Noãn nói tới đây, liền hiểu rõ hơn vì sao năm xưa Rực Rỡ chọn không làm gì cả. Thời điểm đó, bởi vì sự việc như vậy đến quá nhiều, công ty lần lượt thay cô ra mặt, cô thật lòng cũng có chút cảm kích.
Vài phút trước bởi vì Hướng Phân lạnh nhạt mà còn có chút âu lo, hiện tại ngược lại là nghĩ thoáng: "Chị Hướng cũng không phải là không giúp tớ, chị ta chỉ là muốn cho tớ biết, công ty cũng có thể lựa chọn không giúp mà thôi. Nói tới nói lui, cô ấy kỳ thật là muốn ta có thể biết ơn một chút." Diệp Noãn giọng nói dần nhẹ đi, "Phải xử lý chuyện này không khó, nhưng muốn tỏ ra mạnh mẽ, muốn làm được chuyện giết gà dọa khỉ, đích xác cần tới nhiều nhân mạch. Kỳ thật, chị Hướng cũng không phải không đúng, Năm Ánh Sáng cũng không phải là không thể không giúp tớ, tớ tỏ ra chút lòng thành cũng là chuyện nên làm."
Đàm Phượng gật gật đầu: "Kỳ thật chuyện này nếu như chỉ là vấn đề làm sáng tỏ sự việc mà nói, quả thật là đơn giản."
Diệp Noãn ừ một tiếng. Đương nhiên, cô vốn không muốn chuyện bé xé ra to, nhưng mà chỉ có tỏ ra mạnh mẽ, người ta mới kiêng nể mình, sẽ không luôn luôn ăn hiếp mình nữa.
Trong văn phòng Năm Ánh Sáng, luật sư vừa mới trình diện, lại có bài báo thứ hai liên quan đến Diệp Noãn xuất hiện.
"Nhân phẩm có vấn đề, Dior tuyên bố ngưng hẳn quan hệ hợp tác với Diệp Noãn". Đây là đơn phương chấm dứt hợp đồng, bởi vì Diệp Noãn không hề nhận được thông báo gì từ đối phương.
Trước đó, người đại diện Dior đã gặp mặt Diệp Noãn hai lần, sắp sửa định chế y phục cho giải Vương Miện Vàng.
Hãng thời trang cao cấp, thông thường hợp tác với nghệ sĩ hạng nhất mà nói, luôn có yêu cầu rất cao, thí dụ như nghệ sĩ nếu là có scandal xấu thì liền bị loại. Đây là sự thật mà người trong nghề đều hiểu, nhưng mà người từng chân chính chỉ vì một lý do như vậy mà bị hủy hợp đồng thì Diệp Noãn trước giờ là người duy nhất.
Bài báo tuyên bố ngưng hợp đồng không chỉ biến Diệp Noãn thành trò cười trong giới nghệ sĩ, viết như vậy, cũng có một chút ý tứ xác nhận tin tức trước đó là sự thật.
Nhìn đến bài đó, Đàm Phượng cũng không còn tức sôi máu như trước, cô cầm tờ báo: "Cậu gần đây có phải đã đắc tội với ai không?"
Có người đang hại cô, đây cũng là phản ứng đầu tiên của Diệp Noãn, hai bài báo trước sau hô ứng chặt chẽ, muốn nói không phải có sắp xếp tốt từ trước cũng không được.
Diệp Noãn không trả lời, Đàm Phượng lại hỏi: "Liệu có phải là Lâm Uyển Uyển?"
Ngoại trừ cô ta ra, không còn có người thứ hai, Diệp Noãn đỡ trán: "Cậu lại gọi cho chị Hướng, nói cho chị ấy biết về chuyện giữa tớ với Lâm Uyển Uyển, để cho chị ấy để tâm vấn đề này một chút."
Đàm Phượng lên tiếng, còn có một chuyện: "Vậy còn Dior..."
Diệp Noãn nói, giọng nói mang chút chán ghét: "Đem những đồ hiệu Dior của tớ vứt hết đi, sau này không dùng hiệu này nữa."
Trong lòng cô cũng hiểu được, chuyện này tuyệt đối là không có liên quan đến nhãn hiệu lớn, cô tuy rằng nổi tiếng trong nước, cũng không đến mức gây chú ý tới nhãn hiệu quốc tế. Chuyện này đại khái chỉ là người phụ trách thị trường Trung Quốc giở trò quỷ. Dù vậy, cũng đã đủ làm cô ghê tởm.
Liên tiếp hai bài báo, hội fans cũng đã ầm ỹ muốn lật trời, bất hiếu với mấy thể loại so sánh gái bao thực còn chưa thấm vào đâu, lại còn thêm câu đem thần tượng thuần khiết của họ nói thành dựa vào lên giường mà phát tài? Ngay cả Dior cũng lên tiếng hùa theo, đây quả thực là đảo điên nhân sinh quan!!!
Đàm Phượng gọi điện thoại cho tổng quản lý fanpage Hàn Hiểu Lâm, nhờ cô nhắc nhở mọi người lý trí một chút, không cần tranh đấu cũng không cần giải thích gì cả, hai ngày sau Năm Ánh Sáng sẽ tổ chức buổi họp báo chính thức ra mặt làm sáng tỏ vấn đề.
Hàn Hiểu Lâm đáp ứng ngay, kỳ thật là quá nhức đầu. Ngôi sao nữ nào không từng bị bôi đen, hơn một năm nay đi theo Diệp Noãn, đối với cô ấy, Hàn Hiểu Lâm cũng có hơi hiểu hơn một chút. Cái cô gái đó ngay cả bạn trai còn không có thì ai bao nuôi cơ chứ? Nhưng mà cô hiểu không có nghĩa là người khác cũng hiểu. Người ăn hùa không đếm hết, yêu hùa, ghét hùa. Ngay cả hai người quản lý dưới quyền cô đều hơi có chút dao động, bị cô mắng một chặp mới kiên định trở lại.
Cô kéo kéo chuột, nhìn thấy trên fanpage có người đăng cái ảnh caption là "Ông chủ Năm Ánh Sáng". Là hình chú Lệ chụp hôm tiệc từ thiện. Ảnh chụp vừa đăng, lại thêm một trận loạn. Chủ nhân Năm Ánh Sáng là nữ, chuyện này không phải bí mật, Gorilla bịa đặt như vậy mà cũng có người tin.
Hàn Hiểu Lâm nhíu màu, cũng không thèm nói nhiều, ngay lập tức xóa post, banned ID.
Chuyện buồn bực một đống, nhưng hôm nay Diệp Noãn còn phải quay phim. Tin nhắn chia sẻ của bạn bè gửi tới, Diệp Noãn đành giao cho Đàm Phượng xem rồi trả lời. Lúc nghỉ ngơi, Đàm Phượng báo cáo với cô: "Anh Văn Úc cũng gọi điện tới, tớ không có tiếp điện thoại, chính cậu trả lời tốt hơn, còn có A Vũ và A Giản cũng có gọi tới..."
"Được rồi." Diệp Noãn cầm lấy di động, tìm số của Mục Văn Úc, gọi đi.
Diệp Noãn thăng tiến quá thuận lợi, càng thuận lợi, lúc gặp khó khăn lại càng bối rối không biết phải làm thế nào, những người chân chính quan tâm Diệp Noãn đều là nghĩ như vậy.
Mục Văn Úc nhận điện của Diệp Noãn xong, an tâm hơn nhiều. Cô gái người ta còn đang trong đoàn quay phim, có ảnh hưởng một chút, nhưng không đến nỗi, vậy nên nói, tâm lý vững vàng là yếu tố quan trọng của người nghệ sĩ.
Trả lời xong điện thoại của Mục Văn Úc, Diệp Noãn nghĩ ngợi, rồi cũng gọi Cung Ngạn Vũ một cái.
Cung Ngạn Vũ so với Mục Văn Úc còn lo lắng cho cô hơn, giống như chính anh bị scandal vậy, mặc dù đã nghe Đàm Phượng nói qua về tình trạng Diệp Noãn, vẫn là đứng ngồi không yên, thấy điện thoại Diệp Noãn gọi tới lập tức bắt máy.
Giọng Diệp Noãn từ đầu dây bên kia truyền tới, nghe bình thường như không có gì xảy ra: "Anh gọi em mấy lần sao?"
"Ừ," Cung Ngạn Vũ nghe được giọng nói của cô, cũng bình tĩnh nhiều, chần chừ, lại hỏi: "Em không sao chứ?"
"Không có chuyện gì." Diệp Noãn trả lời, cô đứng dưới một tán cây hòe, biểu hiện gương mặt là vẻ bình thản quen thuộc, theo kinh nghiệm mà nói, dù có chuyện gì, thì rồi theo thời gian cũng trôi qua. Cô vừa nghĩ vậy, vừa ngẩng đầu nhìn lá cây, đến mùa này, lá cây cũng đã rụng gần hết.
"A Noãn," Anh nói rất chậm, giọng nói đặc biệt dịu dàng, "Em đừng gắng sức quá, có việc gì em phải nói với anh, đừng cứ giấu trong lòng một mình, anh có thể gánh vác cùng em."
Diệp Noãn vốn muốn đáp ứng qua loa, nhưng nghe câu nói này của anh, khóe mắt mà đầu mũi có chút chua xót. "Gánh vác cùng em", bốn chữ này đã có ai từng nói với cô chưa? Cô vẫn ngửa đầu, một hồi lâu, mới khe cười, nói: "Em thật sự không sao, chỉ hơi buồn, nếu không, chờ em quay xong tối nay, chúng ta đi xem phim đi?"
"Được, anh mua vé."
Tắt điện thoại đi, Diệp Noãn không tiếp tục gọi cho Tô Giản nữa. Cô lật sơ hộp thư di động, rất nhiều bạn bè, ngay cả người vừa quen không lâu là Phòng Tiểu Huân cũng gửi tin nhắn an ủi cô.
Có câu, có hoạn nạn mới biết chân tình, kiếp trước cô đã biết, câu này không sai chút nào.
Nhưng người ta đối với mình thế nào chính là phản ánh lại cách mình đối với người ta. Trước đó, khi tỉ lệ người xem tăng vọt, Diệp Noãn trở thành con cưng của giới truyền thông, cô sống trong đoàn phim Tần Cung không có một chút tự đắc ngạo mạn, quay phim vẫn nghiêm túc chuyên nghiệp, đối xử người khác vẫn đầy khiêm tốn lễ độ, nên làm gì thì làm nấy, mọi người ồn ào bắt cô khao, cô liền mang cả đoàn phim nghiêm túc đi ăn một bữa. Bởi vậy, giờ xảy ra chuyện, trong đoàn phim không có ai có thái độ bỏ đá xuống giếng, gặp cô đều an ủi cô.
"Cái nghề này chính là như vậy." "Loại lời nói này không cần để ở trong lòng." "Chúng tôi bảo vệ cô."
Ngay cả Chu Sở, trước đó có tạo khoảng cách với Diệp Noãn, giờ cũng không vì chuyện này thêm xa cách, hôm nay hoàn toàn ngoan ngoãn, suốt ngày như tri kỷ phối hợp với cô thuần thục.
Diệp Noãn cong cong khóe miệng, tâm tình của cô thật sự tốt hơn nhiều.
Tuy rằng trên thế giới này có rất nhiều người đáng ghê tởm, nhưng mà cũng có rất nhiều người có thể làm cho cô thấy hạnh phúc. Đời này cô tuyệt đối không giống kiếp trước ngu ngốc. Không nên bởi vì những người căm ghét cô mà chết, phải là vì những người yêu mến cô mà sống, sống thật tốt.
End chapter 67.