THIÊN TRƯỜNG CHI CỬU

Trên đường đến showroom 4S.

Thẩm Thiên Trường nhìn Lục Chi Cửu đang ngồi ở ghế lái lái xe, trong lòng thầm nghĩ đúng là phung phí của trời, đường đường là Tổng Giám đốc của Tập đoàn Lục Đạt mà lại đi làm tài xế cho cô và Trần Tử Nhiễm, không biết nếu chuyện này truyền tới tai nhân viên của Tập đoàn Lục Đạt thì bọn họ có chém hai cô hay không…

“Chuyện công ty đều xử lý xong hết rồi à?” đột nhiên Lục Chi Cửu hỏi.

“Vâng, đều tạm ổn rồi, chỉ có một chuyện hơi khó khăn…”

“Nói anh nghe xem.”

Thẩm Thiên Trường cắn môi: “Em nhìn trúng một người, muốn lôi kéo anh ta về nhưng hiện tại anh ta đang làm Giám đốc bộ phận Giao dịch hợp đồng giao ngay của Tập đoàn Thụy Thành, mà với tình hình trước mắt của công ty bọn em thì rất khó có thể cướp người.”

Lục Chi Cửu nhíu mày: “Nhất định phải là anh ta à?”

Thẩm Thiên Trường gật đầu, ánh mắt cô kiên định: “Vâng, cách nghĩ của anh ta hoàn toàn trùng khớp với em, tuy rằng có rất nhiều người trong ngành đều không tán đồng nhưng nếu như có sự gia nhập của anh ta thì sẽ rất có lợi cho nhiều chuyện sau này.”

Lục Chi Cửu gõ ngón tay vào vô lăng rồi chậm rãi nói: “Em cứ đi tìm anh ta rồi nói ra cách nghĩ của em.”

Thẩm Thiên Trường bật cười: “Làm như thế hầu như đều sẽ bị từ chối đấy.”

“Lần đầu tiên đi tìm anh ta, em không cần phải tỏ rõ thái độ em muốn lôi kéo anh ta, em chỉ cần để anh ta cảm thấy anh ta và em có được tiếng nói chung. Sau đó em giả vờ muốn cướp người bên cạnh anh ta, đồng thời cũng cho anh ta biết thông tin, nếu như anh ta biết được chuyện anh ta luôn muốn làm lại là chuyện không được người trong giới coi trọng cuối cùng cũng có cơ hội làm, anh ta nhất định sẽ chủ động đi tìm em, nhưng nếu như mức độ nhiệt tình cố chấp của anh ta đối với chuyện này không cao như em nghĩ thì anh ta cũng sẽ không chủ động tìm em, em có thể từ bỏ, đồng thời cũng có thể tránh được sự lúng túng không cần thiết.”

Thật ra lấy thói quen bình thường của Lục Chi Cửu, nếu gặp phải chuyện như thế này anh sẽ dùng tiền xử lý, vòng vo như thế này sẽ làm tốn rất nhiều thời gian của anh, nhưng vì để khiến cho người con gái Thẩm Thiên Trường này chấp nhận nên anh không thể dùng cách làm cũ được nữa.

Cho dù cuối cùng anh có thật sự ra tay thì cũng phải khiến người con gái này thoải mái tiếp nhận mới được, tuy rằng hơi phiền phức nhưng vì cô gái này, anh bằng lòng.

Thẩm Thiên Trường ngồi ở hàng ghế sau nghe kỹ lời nói của Lục Chi Cửu, không đợi cô mở miệng, Trần Tử Nhiễm đã lên tiếng trước: “Thẩm Thiên Trường, người đàn ông của cậu đáng sợ quá…”

Anh chỉ dùng vài ba câu là đã có thể hóa giải được vấn đề khó khăn của các cô rồi.

Nhưng hiển nhiên là Lục Chi Cửu rất hài lòng, rất thoải mái với cách Trần Tử Nhiễm gọi anh là “người đàn ông của Thẩm Thiên Trường”.

Trần Tử Nhiễm nhìn thấy tâm trạng anh khá tốt bèn không nhịn được lên tiếng: “Sếp Lục, tôi muốn tố cáo với anh một chuyện.”

Thẩm Thiên Trường biết cô ấy định nói gì, chắc chắn là chuyện về cô lễ tân của tập đoàn Lục Đạt nên vội vàng lấy tay bịt miệng cô ấy lại: “Ưm… ưm…”, cái cô nàng chết tiệt này sao lại không cho cô nói chứ, cô phải tố cáo!

Lục Chi Cửu thấy hai người đang làm ầm ĩ ở ghế sau thì tỏ vẻ bất lực: “Ừ, đã sa thải rồi.”

Sa thải rồi sao?

Thẩm Thiên Trường và Trần Tử Nhiễm đều sững người, anh sa thải lễ tân đó rồi sao? ngontinhhay.com

Thẩm Thiên Trường cạn lời, sau này ai sẽ giúp cô ngăn chặn những người phụ nữ đến đưa cơm, đưa thuốc, đưa ô cho Lục Chi Cửu đây?

Mà sự sùng bái của Trần Tử Nhiễm dành cho Lục Chi Cửu đã tăng vọt lên đỉnh điểm, cô đánh vào bàn tay đang bịt miệng mình của Thẩm Thiên Trường: “Sếp Lục, anh ngầu quá đi mất! Sau này Thẩm Thiên Trường mà có đối xử không tốt với anh thì em sẽ giúp anh đánh cậu ấy!”

Cô quyết định lập tức gia nhập hội người hâm mộ toàn cầu của Lục Chi Cửu!

Thẩm Thiên Trường: “…”

Cô quyết định sẽ cắt đứt quan hệ với Trần Tử Nhiễm!

Bình luận

Truyện đang đọc