THOÁNG CHỐC PHẢI LÒNG EM

Trận đấu kéo rất dài, đội UL đã đẩy vào đến nhà chính của DSG. Mậu Mậu và Lão Dao xả thân vì nghĩa, nhà chính bây giờ chỉ còn Hà Uyên và Hàng Văn Kiệt phòng thủ, khi mọi người đều nghĩ rằng ván này DSG thua rồi thì đột nhiên, màn hình hiển thị trận đấu di chuyển từ nhà chính của DSG sang nhà chính của UL.


"Bùm." Nhà chính phát nổ, là nhà chính của UL.


"CÁI GÌ VẬY TRỜI, đã xảy ra chuyện gì thế." Hai bình luận viên cũng đang cực kì bấn loạn, "chúng tôi cần được chiếu lại pha vừa rồi, chẳng lẽ đã có một pha phá lén nhà chính (backdoor) sao?"


Đúng thật là như vậy, trong lúc UL đang hăng say tấn công nhà chính của DSG, hỗ trợ Giản Bác Dịch không biết đã dẫn theo lính sang nhà đối thủ từ lúc nào, đập nát nhà chính của đối phương một giây ngay trước khi UL phá nhà mình!


Cùng với tiếng nhà chính phát nổ, sức nóng của hiện trường cũng được đẩy lên đến đỉnh điểm. Fan của DSG đứng bật dậy điên cuồng hò hét, Giản Ngôn Chi cũng cực kì phấn khích, kéo lấy Giản Hòa Thư, vừa nhún vừa nhảy.


Trên sân khấu lúc này, Giản Bác Dịch đứng dậy nhìn về một vị trí nào đó ở khán đài, anh nhìn thấy một người đàn ông trung niên giơ ngón cái về phía mình, còn cô gái đứng cạnh người đàn ông ấy thì kéo khẩu trang xuống nói gì đó với anh.


Anh không nghe thấy được, nhưng anh lại đọc được khẩu hình miệng của cô, cô nói: Anh hai, anh ngầu quá.


Giản Bác Dịch vui vẻ, hiếm lắm mới có dáng vẻ ngại ngùng.


Người bên cạnh vỗ vai anh, "Còn đứng đó làm gì nữa, qua bên kia thôi."


Giản Bác Dịch quay lại, giữa sự huyên náo, anh nói, "Lão đại, cảm ơn anh."


Hà Uyên "xùy" một tiếng, "Cảm ơn tôi cái gì?"


"Cảm ơn anh đã mời bố em đến đây, lúc trước em...em còn không dám."


Hà Uyên nhếch môi cười, "Chắc là cậu hiểu lầm rồi, thật ra tôi muốn mượn bác trai để dẫn Giản Ngôn Chi đến đây thôi."


Giản Bác Dịch nhướng mày, "Dồi ôi, anh không phải chối, em biết anh làm thế là vì em mà."


Hà Uyên đập vào gáy anh, "Cậu bị gì đấy, ảo tưởng đến mức này cơ à." Vừa nói vừa mặc kệ anh, đi thẳng sang phía đối thủ.


"Này này, anh không phải xấu hổ làm gì đâu..."


"Nhìn con vui chưa kìa, thắng cái là vui vậy đó hả." Giản Hòa Thư nói với cô con gái đang high cực kì của nhà mình.


Giản Ngôn Chi nhìn các thành viên trên sân khấu, "Bố cũng rất vui mà."


Giản Hòa Thư "hừ" một tiếng, tỏ vẻ mọi sự đều nằm trong lòng bàn tay, "Bố biết thừa kiểu gì chúng nó chả thắng."


Giản Ngôn Chi, "Bố? Sao bố biết?"


Giản Hòa Thư nhướng mày, giọng nói mang theo vẻ đắc ý, "Người thi đấu là con trai bố và con rể bố thì sao mà thua được."


Giản Ngôn Chi ngớ ra, con rể?? Cô mới không ở nhà có mấy ngày mà vị trí của Hà Uyên đã thay đổi nhanh như vậy rồi sao.


"À...chị Ngôn Chi, chị có thể cho em xin chữ kí được không?" cô bé lúc nãy lại chạy đến, bên cạnh còn có mấy người bạn đi cùng nữa.


"Xin chị đấy xin chị đấy, cho em xin chữ kí nhé, em thật sự thích chị lắm lắm lắm luôn."


Giản Ngôn Chi và Giản Hòa Thư nhìn nhau, sau đó cô quay sang nhận lấy bút của cô bé kia, "Kí ở đâu đây em?"


"Ở đây ở đây ạ!" cô bé lập tức kéo giãn cái áo thun trắng mình đang mặc ra, "Chị kí lên áo cho em với."


Giản Ngôn Chi nghiêm túc kí tên cho cô bé.


"Em cũng muốn nữa, có thể kí cho cả em nữa được không?"


...


Lúc đầu chỉ có mấy cô bé này đến xin chữ kí, nhưng cuối cùng vẫn thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.


"Đệt, hình như là Giản Ngôn Chi?"


"Ôi trời ơi là thật này, hôm nay đến đây xem là quá đúng đắn luôn."


"Chụp hình chụp hình, đăng Weibo đi."


"Tôi cũng muốn đi xin chữ kí, tôi qua đó trước đây."


...


Càng lúc càng có đông người hơn, Giản Ngôn Chi dù cũng rất muốn kí tên cho tất cả những người thích cô và cả những ai cũng thích DSG giống cô nhưng vấn đề là càng đông người thì sẽ càng khó theo thứ tự ai đến trước có trước.


Thế là cô nhìn sang cô bé đứng phía ngoài cùng trong nhóm các bạn nữ vừa rồi, "Em muốn kí ở đâu?"


Cô bé đột nhiên được hỏi nên vừa giật mình vừa vui sướng, cô vốn thuộc nhóm đầu tiên đến xin chữ kí, nhưng lại bị những người đến sau chen mất chỗ, không ngờ Giản Ngôn Chi vẫn còn nhớ là chưa kí tên cho cô.


"Em không mang theo giấy...à đúng rồi, chị kí ở đây đi!" cô bé đưa tấm băng rôn cổ vũ với hàng chữ "ABYSS VÔ ĐỊCH" cho cô.


Giản Ngôn Chi nhìn thấy đồ cổ vũ cho Hà Uyên thì không nhịn được cười, "Chị kí ở đây có ổn không, Uyên thần mà thấy có khi sẽ nổi giận đấy."


Cô bé chớp mắt, "Dạ không sao đâu!"


Giản Ngôn Chi cười, lắc đầu, "Được, vậy chị kí nhé."


"Kí đi, chuyện bé tí thế này em nghĩ là anh sẽ nổi giận với em à?" bất thình lình có một giọng nam vang lên, hơi trầm thấp, còn mang theo một chút đùa giỡn.


Giản Ngôn Chi quay phắt đầu lại, bất ngờ khi thấy Hà Uyên đang cúi đầu nhìn cô.


"Uyên thần!!"


"Á á á á!"


"ĐM!"


"Uyên thần hôm nay anh đẹp trai quá đi!!"


Các fan xung quanh lập tức phấn khích, ai cũng nhìn chằm chằm vào người không biết chui ra từ chỗ nào là Hà Uyên.


Giản Ngôn Chi cũng ngớ ra một nhịp, "Sao anh lại đến đây..."


"Định ra hậu trường rồi, ai ngờ lại thấy người nào đó đang họp fan của anh ở đây."


Giản Ngôn Chi hắng giọng, "Thì tại em không kịp đi thôi mà."


"Ờ vậy giờ kí nốt cái đó rồi đi theo anh."


"Ò." Giản Ngôn Chi cúi đầu, còn Hà Uyên thì xoa đầu cô hết sức tự nhiên.


Chậm rãi thản nhiên, lại tình nồng khó giấu.


Tim Giản Ngôn Chi đập như trống, chỉ nghe thấy tiếng kêu kích động hoặc ái muội ở quanh mình. Cô thở nhẹ một hơi, cầm bút lên, kí ba chữ "Giản Ngôn Chi" lên tấm băng rôn cổ vũ của "Abyss".


"Em lấy cái này ở đâu đấy." Hà Uyên đột nhiên chạm vào miếng dán "DSG" trên tay cô.


Giản Ngôn Chi trả bút lại cho cô bé lúc nãy, quay mặt về phía anh, tháo khẩu trang ra, "Anh nhìn nè, em còn có cái này nữa."


Từ Abyss được dán trên gò má trắng nõn của cô, Hà Uyên ngây ra, nhìn cô với ánh mắt như phát sáng được vậy.


Hà Uyên nhanh chóng đeo khẩu trang lại giúp cô, trong khoảnh khắc này anh bỗng cảm thấy những người xung quanh thật cản trở. Nếu không có ai thì anh đã có thể ôm cô bé này vào lòng mà hôn cho thỏa thích rồi.


Hà Uyên kéo Giản Ngôn Chi ra khỏi đám đông rồi đi đến cạnh chỗ Giản Hòa Thư – người đứng xem từ nãy đến giờ.


"Bác."


"Đi thôi." Giản Hòa Thư cười rất vui vẻ, "Tối nay muốn ăn gì, bác mời."


Hà Uyên nắm chặt tay Giản Ngôn Chi, người trước giờ luôn khảnh ăn như anh giờ lại bình thản nói, "Cháu ăn gì cũng được, không kén chọn đâu ạ."


Tiếng của fan hâm mộ bị ngăn lại ở chỗ bảo vệ, Giản Ngôn Chi, Hà Uyên và Giản Hòa Thư vào hội trường gặp nhóm của Giản Bác Dịch.


Lâm Mậu và mọi người chào hỏi Giản Hòa Thư, Giản Bác Dịch cũng tiến đến gọi một tiếng, "Bố."


Giản Hòa Thư nhìn anh một cái, vỗ vai anh, "Lần đầu tiên đến đây xem mà lại được xem ngay một trận rất kịch tính."


Giản Bác Dịch gãi đầu, "Sau này nếu bố muốn đến xem thì nói với con, lúc nào cũng được."


Giản Hòa Thư cười, trong mắt là sự hài lòng và cũng là khen ngợi, "Được lắm, được lắm."


Trở thành game thủ chuyên nghiệp, Giản Hòa Thư trừ lúc đầu có hơi không hiểu ra thì về sau cũng kệ cho anh làm theo sở thích của mình, nhưng khen ngợi trực tiếp như hôm nay thì đúng là lần đầu tiên. Trong lòng Giản Bác Dịch vui như mở hội, anh đi cùng Giản Hòa Thư ra ngoài, vừa đi vừa hào hứng trả lời chuyện liên quan đến trận đấu ngày hôm nay.


Mọi người đi trước, Hà Uyên và Giản Ngôn Chi đi sau cùng.


Đi được vài bước thì Hà Uyên kéo lấy tay Giản Ngôn Chi.


Hà Uyên đứng lại, cô cũng phải đứng theo anh, thế là cô quay lại nhìn anh, "Sao thế, sao không đi nữa?"


Hà Uyên không nói gì, mà bất ngờ kéo khẩu trang cô ra, Giản Ngôn Chi đơ người.


Một giây sau, Hà Uyên cúi xuống hôn mạnh lên môi cô.


Mọi người ở đằng trước không ai phát hiện ra, Giản Ngôn Chi sợ thót cả tim.


Mấy giây sau, Hà Uyên buông cô ra.


"Anh làm gì thế, mọi người đang ở đây..."


Hà Uyên vuốt ve tên anh trên gò má cô.


"Đẹp lắm."


"Hả?"


"Anh nói em dán cái này, nhìn đẹp lắm." giống như trên người cô có dấu ấn của mình vậy, đẹp đến mức khiến lòng anh nhộn nhạo.


Giản Ngôn Chi cười ngại ngùng, "Tất nhiên là đẹp rồi, không đẹp thì làm sao em lại dán lên được."


Hà Uyên "ừ" một tiếng, hôn một cái lên vị trí cô dán tên anh, "Lần sau mua cho em một lô, thỉnh thoảng dán chơi."


"Anh đừng có được đằng chân lân đằng đầu," Giản Ngôn Chi đi vội vài bước về phía trước, nhỏ giọng, "đừng có hôn em mãi thế, không lại bị bố em nhìn thấy bây giờ."


Vừa nói vừa đuổi theo mọi người.


Hà Uyên nhìn bóng dáng vội vã của cô, bật cười.


Anh cũng muốn kìm chế lắm chứ, nhưng mà, không thành.


Ảnh và video fan chụp tại nhà thi đấu được đăng lên mạng, và vì thế nhanh chóng được bàn tán sôi nổi.


Trong đó có một bạn nữ đăng video còn kèm theo đoạn như sau: Hôm nay để ý thấy một chị ngồi ở hàng trước nhìn quen cực kì, đi đến hỏi thì đúng là Giản Ngôn Chi thật, làm tui kích động muốn xỉu luôn! Chị ấy ngoài đời rất nice! Còn kí tên cho tui nữa! Khúc sau thật ra còn định xin chụp hình chung nhưng mà Uyên thần đến, dịu dàng tình tứ dẫn chị ấy đi mất tiêu! Ôi mẹ ơi, ở ngay trước mặt tui luôn, làm tui mém nữa thì té xỉu vì thiếu ô-xy!


Dân mạng hào hứng vào bình luận.


"Giản Ngôn Chi chạy đến tận nhà thi đấu để xem á? Biết thế tôi đã mua vé đi xem rồi."


"Mọe, Giản Ngôn Chi dán ID của Uyên thần lên mặt hả, có cần phải ngọt sâu răng như vậy không!"


"Ngọt lắm! Là một trong số những người có mặt tại đó, tôi xin xác nhận là ngọt điên đảo luôn đó trời ơi!"


"Uyên thần cũng biết tuyệt chiêu xoa đầu á????"


"Thể hiện tình cảm công khai luôn, tôi đứng vững trên chiến hạm này rồi đấy!"


"Không chấp nhận khỏi giải thích."


"Hơ hơ hơ, Ngôn Chi của bọn tôi mà còn không chấp nhận nữa thì chẳng biết một số đứa fan đang muốn cái gì nữa."


"Ầy...Không biết mọi người có nhận ra không...Giản Hòa Thư...cũng có mặt..."


"Giản Hòa Thư là ai?"


"Không biết Giản Hòa Thư thì chắc kèo là 200x rồi, chú ấy hồi trẻ đẹp trai muốn rụng trứng luôn đó."


"Tui 200x tui xin khẳng định là không phải vậy nha, tui có biết chú này, là bố của Giản Ngôn Chi."


...


Chuyện Giản Ngôn Chi đến tận nơi để cổ vũ cho bạn trai đã đủ gây náo loạn rồi, đằng này ngay cả bố của cô cũng đi theo, hiển nhiên là càng tạo cơ hội cho dân truyền thông sáng tạo.


Tối hôm đó, các trang báo đều cho ra đủ loại tiêu đề khác nhau. Bình thường một chút thì là #Giản Hòa Thư xuất hiện tại nơi tổ chức giải đấu LOL để cổ vũ cho con rể#, #Giản Ngôn Chi bị fan vây lấy tại nhà thi đấu, Hà Uyên đội trưởng của DSG ra tay tương trợ#.


Còn bất bình thường một chút thì là #Cực hot: Giản Ngôn Chi và Hà Uyên đã bí mật đính hôn#, #Sốc! Giản Ngôn Chi đưa bố đến xem giải đấu thể thao điện tử, nguyên nhân đằng sau hóa ra lại là...#, #Mau ra đây mà xem! Bao nhiêu năm theo dõi giải đấu thể thao điện tử nhưng chắc chắn bạn không hề biết một cặp cùng đến xem còn có thể làm thế này! Xem xong tôi chia sẻ ngay và luôn!#


Giản Ngôn Chi ăn tối cùng mọi người xong, trên đường về nhà liên tục nhân được tin nhắn của bạn bè đồng nghiệp, ai cũng nhao nhao đòi ăn kẹo cưới cả.


Giản Ngôn Chi đáp trả từng người mội, "Em còn chưa tốt nghiệp thì kết hôn cái gì, đừng trêu em nữa đừng trêu nữa."


"Gửi gì đấy." Giản Ngôn Chi đang tập trung trả lời tin nhắn, Hà Uyên ngồi cùng cô ở hàng sau liếc nhìn rồi hỏi.


Giản Ngôn Chi không ngẩng đầu lên, đáp, "Chắc là có bố em đi chung nên giờ mọi người đều tưởng là chúng ta đính hôn rồi."


Hà Uyên nghe xong thì hơi nhướng mày.


"Ai cũng vào hóng chuyện hết...đợt chút đã, em trả lời nốt tin này."


"Thú vị."


"Cái gì thú vị?"


Hà Uyên nhìn cô, "Anh nói chuyện đính hôn đó, thú vị."


Giản Ngôn Chi khựng tay lại, từ từ ngước lên nhìn anh, "Thú vị chỗ nào."


Hà Uyên không trả lời cô mà nghiêng người về phía cô, nói, "Lúc nào có thời gian thì đính hôn thử nhé?"


Giản Ngôn Chi ngớ ra, còn chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy anh nói tiếp, "Hình như cũng không thích hợp lắm, em vẫn còn hơi nhỏ, hay là đợi em tốt nghiệp đã?"


Giản Ngôn Chi nhìn dáng vẻ nghiêm túc này của anh, khóe miệng hơi cong lên, nhưng rất nhanh lại hạ xuống, "Tốt nghiệp xong rồi tính, ai mà nói trước được chứ."


"Ai mà nói trước được là sao hả." Hà Uyên nhéo cô không chút nể nang gì.


"Ui da, đau đau đau!" Giản Ngôn Chi cố tình kêu to.


Giản Hòa Thư nhìn hai người qua gương chiếu hậu, "Ngôn Ngôn con ồn ào cái gì đấy."


Giản Ngôn Chi chỉ ngay sang Hà Uyên, "Con gái bố bị ngược đãi nè bố."


Giản Hòa Thư cười, "Làm gì có chuyện đó, con không đi bắt nạt người khác đã là tốt lắm rồi."


"Này này bố, sao bố lại đầu hàng rồi?"


"Từ nhỏ đến lớn anh con bị con bắt nạt đâu có ít, cả nhà ai cũng nhường con, nhưng sau này gả cho người ta rồi, không được quá quắt với người ta đâu đấy."


Giản Ngôn Chi chồm người lên, cố ý nói, "ồ, thế nếu con cứ muốn quá quắt với người ta thì làm sao đây hả bố."


Giản Hòa Thư cũng cười, ông nói đùa, "Vậy à, vậy con hỏi Hà Uyên xem sao đi?"


Hà Uyên dựa người vào lưng ghế, ánh mắt nhìn Giản Ngôn Chi đầy vẻ yêu chiều, "bác, cô ấy ở nhà như thế nào thì ở cạnh cháu vẫn có thể tiếp tục như thế."


Giản Hòa Thư lại nhìn Hà Uyên một cái qua gương chiếu hậu, ánh mắt ông giao với Hà Uyên, trong mắt anh không hề có một chút đùa cợt nào.


Giản Hòa Thư cười nhẹ, khá hài lòng.


Giản Ngôn Chi không nhìn thấy ánh mắt của hai người đàn ông trên xe, chỉ cười vui vẻ kéo lấy Hà Uyên, nhỏ giọng, "Lần này diễn đạt trọn điểm luôn, hình tượng của anh trong mắt bố em lại cao thêm hai mét rồi."


"Sao, em không tin à?" Hà Uyên nhìn cô, dùng âm lượng chỉ đủ cho anh và cô nghe thấy, "muốn bắt nạt anh thì dễ lắm, anh nằm yên cho em

Bình luận

Truyện đang đọc