THÚ THẦN QUYẾT



Ở trên tầng mây toà thành cổ, có sáu người đang quan sát động tĩnh phía bên dưới, đây không phải năm người lúc trước ngồi ở tòa nhà cổ phía sau cùng trung niên mặc long bào hay sao.

"Bệ hạ, xem ra năm nay thiên chi kiêu tử tựa hồ có hơi nhiều, tính cả hai vị hoàng tử cùng tam công chúa vào bên trong, như thế xem ra đại hội lần này sẽ xuất hiện mười hai vị thiên chi kiêu tử, hơn nữa ta xem ra hai vị thái tử còn bị bỏ rơi ở phía đằng sau.

" Nữ nhân mặc thanh y màu trắng quay sang trung niên mặc long bào, ý vị thâm trường nhìn hắn.

"Đúng vậy, trẩm cũng bị giật mình đến, không ngờ rằng đại hội lần này lại xuất hiện chín con hắc mã có thể so với ba đứa con của ta, bất quá bây giờ chỉ mới bắt đầu, ai cuối cùng có thể đến đỉnh toà thành thì còn chưa biết được.

" Trung niên mặc long bào thần sắc giật mình trả lời, tiếp đó thì mĩm cười.

" Bệ hạ nói không sai, vòng thi thứ nhất là sở trường của đại hoàng tử, luận thể phách ta không nghĩ ở bên trong bọn họ có ai lại vượt qua được Thái Cổ Thánh Thể.

" Trung niên đạo sĩ đột nhiên cười lên.

"Tiêu viện trưởng nói đúng, tuy rằng hiện tại mười hai người bọn hắn đã đi được hơn hai trăm bậc thang, e rằng lần này có thể tất cả mười hai người bọn họ sẽ thành công, không qua tất cả bậc thang đến được nơi này, tuy nhiên người đến đầu tiên mà ta nghĩ rằng sẽ đến được nơi này đầu tiên là đại hoàng tử.

" Lão nhân nhiều râu mĩm cười gật đầu.

"Ta chọn vị cô nương đang mang một chiếc mặt nạ quỷ trên mặt, nàng có thể là người đầu tiên đến được nơi này.

" Nữ đạo sĩ cũng đột nhiên lên tiếng.

"Xem ra mọi ý kiến của chúng ta điều khác nhau, nếu vậy tại sao chúng ta lại không chơi một trò chơi nhỏ.

" Nữ nhân mặc thanh y màu trắng đột nhiên mĩm cười.


"Ồ, không biết Mộng viện trưởng muốn chơi trò chơi gì.

" Trung niên mặc long bào hiếu kì nhìn nàng.

"Cá cược!" Nữ nhân mặc thanh y màu trắng cười nói.

"Mộng viện trưởng thật thú vị, vậy chúng ta cá cược cái gì và dùng thứ gì để đặt cược.

" Trung niên đạo sĩ sững sốt rồi cười lớn.

" Đoán thử xem ai sẽ lên đến đây đầu tiên, còn về vật đặt cược thì cứ dùng hai mươi triệu viên nguyên thạch là được.

" Nữ nhân mặc thanh y mĩm cười nói.

"Được, trẩm đặt cược đại hoàng tử của trẫm sẽ là người lên đầu tiên.

" Trung niên mặc long bào cười lớn nói.

"Vậy thì ta cũng theo bệ hạ đặt cược đại hoàng tử, không biết các vị còn lại đặc cược ai.

" Trung niên đạo sĩ đoạt trước mộ mở miệng.

"Ta đặt cược cô nương đeo mặc nạ quỷ trên mặt.

" Nữ đạo sĩ thanh lãnh đáp.

"Vậy thì ta đặt cược thiếu niên tóc đen mặc thanh y, trên lưng mang một thanh trường kiếm màu đen.

" Lão nhân nhắm mắt trả lời.

"Nếu vậy ta đành đặt cược Tam Công chúa.

" Lão nhân nhiều râu mĩm cười nói.

"Còn ta thì đặt cược thiếu niên mái tóc bạc mặc trên người bộ y phục màu xám.

" Nữ nhân mặt thanh y mỉm cười nói.

"Ồ, vì lí do gì Mộng viện trưởng lại chọn thiếu niên đó, theo ta thấy hắn hiện tại đã rớt ở vị trí cuối cùng.

" Trung niên đạo sĩ hiếu kì nói.

"Các ngươi không cảm nhận được thiếu niên này từ lúc ban đầu tựa hồ cố tình bảo trì tốc độ, hơn nữa hắn ta vẫn luôn quan sát những người còn lại, các ngươi không hiếu kỳ hắn rốt cuộc đang toan tính gì à?" Nữ nhân mặc thanh y tràn đầy tươi cười trả lời.

"Vậy còn Ngọc viện trưởng vì lí do gì lại chọn vị cô nương đeo mặc nạ quỷ?" Trung niên đạo sĩ quay sang nữ đạo sĩ hiếu kì nói.

"Ta lần này đến đây chính là vì nàng.

" Nữ đạo sĩ lạnh nhạt trả lời.

Năm người còn lại đôi mắt hơi nheo lại rồi giãn ra.


"Không biết nếu được chọn đại hoàng tử và vị cô nương đó, Ngọc viện trưởng sẽ chọn ai.

" Trung niên mặc long bào đột nhiên lên tiếng.

"Cho dù người có để hai vị hoàng tử cùng công chúa đổi với nàng thì ta cũng sẽ vẫn chọn nàng.

" Nữ đạo sĩ bình tĩnh
Lần này tất cả năm người còn lại cặp mắt nheo lại đáng sợ, cuối cùng nữ nhân mặc thanh y quay đầu nhìn nữ đạo sĩ.

"Không biết vì lí do gì.

" Nữ nhân mặc thanh y giả vờ nghi ngờ hỏi.

"Nếu các ngươi muốn biết thì ta cũng không giấu diếm, nàng xuất thân từ Thanh Tộc.

" Nữ đạo sĩ bình tĩnh trả lời.

Cả căn phòng yên tỉnh đến lạ thường, cuối cùng năm đạo tiếng cười lớn vang lên.

"Ta liền biết năm nay có việc gì mà Ngọc Thanh viện trưởng phải tự mình đến nơi này, thì ra ở đại hội vậy mà có xuất thân từ Thanh Tộc.

" Trung niên đạo sĩ thở dài giọng tiếc nuối.

"Xem ra lần này e rằng trẫm phải mất hai mươi triệu nguyên thạch, quả nhiên giống như tiểu nha đầu từng nói, thiên hạ này e rằng sắp đại loạn.

" Trung niên mặc long bào cười lớn.

Phía dưới bậc thang hướng lên tòa thành, mười hai thân ảnh đang dùng tốc độ thật nhanh hướng về toà thành mà đến.

"Oa, năm nay lại nhiều đối thủ mạnh đến thế, vốn dĩ ta nghĩ rằng, năm nay ta sẽ dễ dàng nhận được quán quân nhưng e rằng ta phải rút lại suy nghĩ trước kia, ta xin tự giới thiệu ta tên Sở Thiên, các vị bằng hữu có thể cho tại biết tính danh được hay không.

" Một thiếu niên mái tóc đen, ăn mặc trên người thanh y màu trắng thần sắc lười biến mỉm cười, quay đầu nhìn tứ phía rồi nói.

"Ta tên Thiên Yêu Yêu các ngươi có thể gọi ta Yêu Yêu, ta là bằng hữu của Sở Thiên.

" Chạy song song với thiếu niên, một cô nương mái tóc bạc, trên người mặc thanh y màu trắng, trong miệng ngậm viên kẹo đường, thần sắc vui vẻ.

" Nếu như Sở Thiên huynh cùng Yêu Yêu cô nương đã giới thiệu, tại hạ cũng xin tự giới thiệu, ta gọi Dương Thiên, mong được làm quen với các vị bằng hữu ở nơi này.

" Thiếu niên vừa mở miệng, sở hữu mái tóc đỏ, mặc trên người một bộ y phục giống như mái tóc của hắn.

"Ta gọi Dương Sở Sở, muội muội của Dương Thiên cùng Dương Chiến, lần đầu gặp mọi người, mong rằng khi đến vòng sau tất cả mọi người đừng nhắm vào ta cũng khi vọng chúng ta có thể trở thành bằng hữu.

" Thiếu nữ theo sát đằng sau Dương Thiên cũng mỉm cười mở miệng nói, nàng sở hữu mái tóc màu vàng, trên thân mặc bộ đạo đạo bào màu vàng, khuôn mặt tràn đầy uy nghiêm, cao quý.

"Ta gọi Dương Chiến, đại ca của Dương Thiên cùng Sở Sở, hi vọng có thể kết giao các vị có mặt ở nơi này, lần này chúng ta đến đây chỉ để giao lưu học hỏi kinh nghiệm, không có ý định, dành chức quán quân.

" Chạy sát bên người Dương Sở Sở, thiếu niên mái tóc vàng, mặc trên người đạo bào đen mĩm cười nói.

Lời này nghe vào tai những người ở đây từng cái lộ ra sắc mặt khác nhau, có người sắc mặt bình thản, có người thì nhíu chặt lông mày.


"Ta gọi Tiêu Tiêu còn đây là tỷ tỷ sinh đôi của ta Tiêu Dao, vốn dĩ chúng ta đến nơi này không phải muốn quán quân, chỉ nghe theo trưởng bối mà đi vào học viện mình thích mà thôi, cũng không có tự tin từ trong tay các vị dành lấy quán quân.

" Ở phía sau một vị cô nương ăn mặc một bộ váy trắng khuôn mặt mỉm cười giới thiệu, ở bên cạnh nàng đồng dạng một cô nương khuôn mặt y như đúc thỉnh thoảng hướng về mọi người gật đầu.

"Ta tên Cổ Ngọc Trần mục tiêu lần này là quán quân, bởi vì ta có lí do mà bắt buộc phải lấy được quán quân, nếu như ai cản đường thì đừng trách Trần mỗ.

" Thanh âm lần này thuộc về một thiếu niên sở hữu mái tóc đen, mặt trên người một thân y phục màu xám, trên lưng mang một thanh trường kiếm màu đen, thần sắc kiên định nói.

Mọi ánh mắt nhíu mày nhìn về thiếu niên rồi giản ra, truyện đùa, ở đây ai còn không phải thiên kiêu chi tử chứ, ngươi nói như vậy không phải đại biểu chúng ta đánh không thắng được ngươi.

Ai ở đây mà chẳng có chút ngạo khí, càng đừng nói bên trong có hai vị hoàng tử.

"Ta tên Thanh Ngọc, lần này đồng dạng mục tiêu cũng là quán quân.

" Thiếu nữ mái tóc màu tím, mang thanh đồng mặt nạ quỷ trên khuôn mặt, khiến kẻ khác không phân biệt được dung mạo của nàng, âm thanh đột ngột vang lên.

Hữu nghị thuyền nhỏ chưa kịp ra khơi đã lật, ở trước mặt lợi ích thì làm gì có bằng hữu thật sự, trừ khi tất cả điều trải qua sinh tử, chớ nói chi tất cả đến nơi này điều có mục đích.

"Ta tên La Yến, đến nơi này chỉ để tìm đối thủ, đương nhiên nhìn thấy bên trong có vài vị muốn được quán quân ta cũng có chút bị kích thích, nên bây giờ cũng nhắm đến vị trí mà mọi người mong đợi.

" Giọng nói tiếp theo lại vang lên, thiếu niên sở hữu mái tóc ngắn màu đỏ, trên vai khiêng một hồ lô ruột to lớn, mĩm cười nói.

"Ta tên Thanh Phong, ta thấy tất cả mọi người tựa hồ cực kì hứng thú với Quán quân, vậy còn không bằng so tài một phen.

" Người cuối cùng ở bên trong chính là Thanh Phong.

Vừa rồi hắn đang quan sát khí tức trên người bọn họ, kết quả phát hiện tất cả điều cực kì mạnh mẽ, hắn cũng rất muốn biết thể phách của bọn họ rốt cuộc mạnh đến cỡ nào, có thể đi đến trên đỉnh hay không.

"Đương nhiên, nếu Thanh Phong huynh đã có suy nghĩ như vậy tại sao chúng ta lại không thử xem ai là người có thể đến đích đầu tiên.

" Dương Thiên tựa hồ biết suy nghĩ của hắn mỉm cười nói.

"Được thôi, ta cũng rất muốn biết, rốt cuộc ta sẽ là người thứ mấy đến được trên đỉnh toà thành.

" Sở Thiên gật đầu khuôn mặt ngạo khí nói.

Tất cả những người còn lại liếc mắt lẫn nhau rồi gật đầu, trong nháy mắt tất cả hoá thành tàn ảnh lấy tốc độ còn nhanh hơn lúc ban đầu tiến lên phía trước.

Tựa hồ trọng lượng ở nơi này không ảnh hưởng gì đến bọn họ mà chỉ khiến họ nhanh chóng tiến lên phía trên đỉnh, càng lên cao trọng lượng sẽ càng nặng nhưng tựa hồ thật sự không ảnh hưởng đến tốc độ của bọn hắn.

.


Bình luận

Truyện đang đọc