THỰC TẬP SINH VÔ HẠN



Cuối cùng sự kiện Halloween Battle Royale cũng kết thúc dưới sự chứng kiến của mọi người.
Hơn hai nghìn người tham gia, tuy số người còn sống chưa đến một nửa nhưng như vậy đã khả quan lắm rồi.

Bao gồm cấp S, cấp A và cấp B, thực tập sinh lâu năm cấp C tham gia theo tổ chức, còn lại đều là newbie.

Cấp C yếu nhất trong số người cũ nhưng vẫn hơn nhóm người mới vì có tổ chức và đạo cụ, lúc tham gia cũng hỗ trợ cho tổ chức phần nào.
Nhiều người lấy được hộp mù cấp A, khiến không ít thực tập sinh không dám tham gia sự kiện ghen tỵ.

Trong số đó không thiếu những người mới dũng cảm và mưu lược đã lần lượt xuất hiện trong sự kiện lần này, vọt lên như cưỡi tên lửa.

Những người không tham gia hầu hết là người mới không có năng lực tự vệ, cũng không biết cách lập nhóm, tiếc rằng dù hâm mộ đến đâu cũng vô ích, thế giới vòng lặp vô hạn chính là như vậy, phải cố gắng mới có thu hoạch.
Hiển nhiên, có người vui cũng có người sầu.
Vật phẩm trong hộp mù đều là ngẫu nhiên.

Hên thì đạo cụ cùng cấp, xu thì trúng đạo cụ cấp thấp hơn, đôi khi là điểm sinh tồn hoặc các phần thưởng kỳ lạ.
Phần thưởng kỳ lạ chính là: Tăng một cấp, Tông Cửu từng rút trúng món này; có được quyền sử dụng ký túc xá thực tập sinh cấp cao mãi mãi, bình thường cách bài trí trong ký túc xá của người rút trúng phần thưởng đều lấy cấp S làm chuẩn; quyền điều trị miễn phí vĩnh viễn, mỗi lần trở về từ thế giới phó bản không cần cống năm trăm điểm sinh tồn nữa… Vân vân mây mây, đủ thứ.
Đương nhiên, tỷ lệ của phần thưởng kỳ lạ không cao, tỷ lệ cao nhất là điểm sinh tồn, tiếp theo là phần thưởng cấp thấp và khó rút nhất chính là phần thưởng vật phẩm cùng cấp.

Chẳng hạn như hộp mù cấp A, khả năng rút trúng đạo cụ cấp B rất lớn nhưng cấp A thì rất nhỏ.

Nói trắng ra, rút hộp mù hệt như đánh bạc.
Vậy nên khi phần thưởng hộp mù được phát, vô số thực tập sinh đã chạy đến thành phố trong nhà* ở tầng một của ký túc xá thực tập sinh để thắp hương bái Phật.
(*Như một đô thị thu nhỏ với đầy đủ tiện ích, nhưng diện tích chỉ giới hạn trong một tòa nhà.)
May mắn cơ sở vật chất trong ký túc xá thực tập sinh rất đầy đủ, bất kể bạn theo tôn giáo nào cũng có thể tìm thấy nhà thờ, chùa chiền, miếu đạo sĩ tại khu vực tôn giáo ở tầng một.
Thắp hương cúng Phật xong, ai nấy bắt đầu xoa tay rút hộp mù.


Người thì mừng rỡ như điên, bay thẳng lên trời; người thì thản nhiên chấp nhận, có chút ít đỡ hơn không; cũng có người đấm ngực dậm chân, tức muốn chết.
Tsuchimikado là thánh xui, thế mà rút trúng quyền sử dụng vĩnh viễn căn phòng xa hoa không kém No.1.

Tsuchimikado là cấp S, không chỉ tâm tính tốt mà gia cảnh cũng đủ đầy, không kỳ vọng nhiều vào chiếc hộp mù cấp A, ngược lại còn đùa: “Tôi đã thăng cấp phòng một lần rồi, bây giờ nâng cấp lần nữa thì e rằng hệ thống chủ phải thêm một tầng nữa trên đỉnh ký túc xá thực tập sinh cho tôi mất.”
Nhưng những điều này chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất vẫn là cuộc thảo luận sau sự kiện Halloween.

Thầy trừ tà xác nhận A Tán áo đen đã bị khống chế, Phạm Trác cũng giải trừ thao túng.

Tông Cửu bói bài tarot, hiện tại có 3 trong 9 vị cấp S đã hết thuốc chữa, chưa bao gồm No.1.
Sự kiện Halloween vừa kết thúc, Poseidon No.6 cũng báo tin dữ, nghe nói là có dấu hiệu bị khống chế.

Vậy nên những thực tập sinh không bị khống chế, cần tiến hành một cuộc họp.

Tất cả cấp S tham gia đều đến phòng lặng* của quán bar tầng thượng rất đúng giờ.
(*Chỉ là căn phòng yên tĩnh, Quiescent chamber.)
Lúc này mới bảy giờ sáng, nhưng không ai muốn trì hoãn thời gian trước chuyện lớn như vậy.

Trước đó không phải cấp S nào cũng biết năng lực của Ác ma, ví dụ như thủ lĩnh Dạ tộc và Gia Cát Ám.

Mà Gia Cát Ám là người biết đầy đủ nhất, Phạm Trác chỉ nghe phong phanh thôi.
Ngay cả Dạ tộc, tổ chức số một trong vòng lặp vô hạn được công nhận còn như thế, nói chi đến hai người tự do như Thầy trừ tà và Âm Dương sư.

Tuy không gia nhập thế lực nào thì khá tự do, nhưng trong công tác tình báo vẫn thua xa những thực tập sinh có thế lực.
Năng lực của Ác ma là mối đe dọa với tất cả mọi người.

Lúc Gia Cát Ám đến phòng lặng, đã có ba vị cấp S đứng đó, Ảo thuật gia thì vắng mặt.

Vừa trông thấy hắn ta bước vào, ánh mắt thủ lĩnh Dạ tộc hơi tối đi, trực tiếp vào thẳng chủ đề.
“Năng lực của No.1 từng được tăng cường à?”
“Đúng.” Gia Cát Ám trả lời ngắn gọn dứt khoát.
Nghe vậy, Thầy trừ tà và Tsuchimikado nhíu chặt mày.

Năng lực vậy mà có thể tăng cường thêm, quả thực chưa nghe bao giờ.
Bình thường, năng lực của Năng lực giả đã bị cố định tại thời điểm tiếp nhận.

Ví dụ huyết thống Ma cà rồng của Phạm Trác không thể thay đổi hoặc tinh lọc, năng lực khống chế nước của Poseidon cũng không thể cải thiện.

Xét cho cùng, bởi vì đã mất cách để cải thiện.
Quả thật trước kia Ác ma đã thể hiện năng lực điều khiển con rối bằng tơ rối, nhưng tuyệt đối chưa đạt tới trạng thái nghịch thiên như vậy.

Ít nhất trong mắt Thầy trừ tà, A Tán áo đen bị khống chế là một chuyện khó lòng tưởng tượng, huống chi Phù thủy đen và Thánh Tử.
“Tăng cường cũng không phải tăng cường như thế, chẳng lẽ năng lực của vị kia không có sơ hở à? Đây là bốn người cấp S đó! Bốn người!”
Năng lực của cấp S là điều không thể nghi ngờ, những nhân vật đứng đầu trong hàng chục nghìn người, bản thân họ đã là biểu tượng sức mạnh cho toàn bộ vòng lặp vô hạn, là sự tồn tại đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp, sao có thể bị khống chế một cách nhẹ nhàng đơn giản như vậy?
Dưới những cái nhìn chăm chú, Gia Cát Ám thản nhiên nói, “Hắn làm giao dịch với hệ thống chủ, lấp đầy sơ hở trong năng lực nguyên bản của hắn.”
Ví dụ như trong nguyên bản, No.1 bị giới hạn số người khống chế, nhưng sau khi giao dịch với hệ thống chủ thì giới hạn này đã biến mất.

Hoặc tơ rối của Ác ma vốn không có khả năng cấy vào chỉ bằng cách tiếp xúc… Tất cả những điều trên, đều bắt nguồn từ cuộc giao dịch trong bóng tối đó.
Lông mày Thầy trừ tà đã nhăn thành chữ xuyên 川 rồi, “Nội dung cuộc giao dịch kia là gì?”

Gia Cát Ám do dự lắc đầu, “Không rõ, nhưng từ tình hình hiện tại có thể thấy, khống chế tất cả cấp S chính là hành động của hắn.”
Nếu hành động là khống chế tất cả cấp S, vậy thì mục đích cũng rõ ràng.
Tsuchimikado cau mày, “Vì vé điều ước vạn năng sao?”
Vé điều ước vạn năng là phần thưởng do hệ thống chủ trao cho Center thực tập sinh kinh dị, mà bây giờ, người hợp tác với hệ thống chủ lại muốn cướp tấm vé ấy.
Các cấp S ở đây lờ mờ cảm nhận thấy sự bất thường, rải đầy âm mưu.
“Vậy Ảo thuật gia thì sao?”
Phạm Trác vẫn im lặng sau khi hỏi câu đầu tiên, nay lại lên tiếng, “Cậu ấy đóng vai trò gì trong chuyện này?”
“Lời tiên tri, tiên tri của Quỷ Cốc Tử.

Tôi là đệ tử của Quỷ Cốc Tử.”
Gia Cát Ám nhíu mày, nhìn hai tay bắt chéo của mình, “Cậu ấy là chúa cứu thế.”
Căn phòng rơi vào im lặng.
Đương nhiên bọn họ từng nghe thấy lời tiên tri của Quỷ Cốc Tử, vốn nghĩ đó chỉ là tin đồn nhưng không ngờ lại có thật.
Cho đến hiện tại Gia Cát Ám tự tiết lộ thân phận, mọi người mới biết thì ra cái người trông thì vô hại nhưng lòng dạ như biển sâu này, đến cả tổ chức lớn cũng không điều tra được bí ẩn thân phận hắn ta, cứ như đột nhiên xuất hiện trong vòng lặp vô hạn, lại là đệ tử của Quỷ Cốc Tử, nhưng chuyện tiên tri thật sự nằm ngoài tưởng tượng của mọi người.
Trừ Phạm Trác.
Hắn ta nhớ về phó bản trung học Số 1, Tông Cửu đã cố tình hỏi hắn về chuyện tiên đoán của Quỷ Cốc Tử, trong đôi mắt màu đỏ sẫm lóe lên tia hiểu rõ.
Sau lúc lâu, Thầy trừ tà mới lên tiếng.
“Chúng tôi đã hiểu đại khái tình hình, nếu cán cân đã bị phá vỡ, đương nhiên chúng tôi sẽ không ngồi chờ chết.”
Gia Cát Ám ngầm hiểu ẩn ý chưa trọn trong lời No.4.
Kiểu đàm phán này không khỏi khiến hắn nhíu mày, ngược lại phủi quần áo rất bình tĩnh: “Chứng minh thế nào là chuyện của cậu ta, quyết định tin tưởng hay hỗ trợ là chuyện của các anh, mọi chuyện không liên quan đến tôi.”
Trong bầu không khí tương đối im lặng này, thanh niên tóc trắng bước vào.
Vẻ mặt cậu rất khó coi, chẳng những quần áo hơi xộc xệch mà không hiểu sao trên cổ lại có một cái khăn ống quàng lỏng lẻo, trông rất quái gở.

Chẳng qua không ai để ý chiếc khăn đó.
Tông Cửu vừa bước vào, đã chào đón ánh mắt của bốn vị cấp S.

Chân cậu thoáng dừng, nói: “No.6 bị khống chế rồi.”
Đáp án trong dự đoán, chỉ cần xác nhận thôi.


Vẻ mặt mọi người không thay đổi, Tông Cửu nói tiếp.
“Tôi đã tuyên chiến với No.1.”
Một giờ trước trên khinh khí cầu, cậu và Ác ma đã có một cuộc chiến rất sảng khoái.

Kết quả của ván cược là Tông Cửu thắng, nhưng cậu cũng bị No.1 đè cắn một phát vào cổ.

Chẳng những cắn ứa máu, tên cố vấn đê tiện vô liêm sỉ còn dùng quyền khiến cậu không thể thuê hệ thống chủ khôi phục, mà phải đợi đến ba ngày sau mới hết.
Lúc đó Ảo thuật gia sững sờ, suýt nổi điên.

Ác ma cúi đầu, hỏi cậu bằng giọng điệu vui đùa, “Vậy, đây chính là câu trả lời của cậu à?”
Tông Cửu cười lạnh, “Tôi tưởng lúc mình rút sợi tơ rối trên đầu No.2, anh đã biết câu trả lời rồi.”
Không sai, đó đúng là cách tuyên chiến tốt nhất.
Ngón tay lạnh như băng của người đàn ông trượt từ sống mũi cao xuống cằm của chàng trai, giọng điệu đầy tiếc nuối, “Tiếc thật.”
“Mình hợp nhau đến như vậy, thế nhưng cậu lại chọn ngược đường với tôi.”
Ánh mắt sâu thẳm rơi vào vết máu trên cần cổ thon dài của thanh niên, liếm môi một cái, trong lòng bỗng hơi khát, hắn cười nguy hiểm lại mập mờ.
Sát ý nhớp nháp lặng lẽ bộc phát.

Sát ý này hoàn toàn khác với lúc tặng hoa ở Las Vegas.

Sát ý lúc đó lạnh lẽo như dao nhỏ cứa vào tim khiến người ta đầy áp lực vã mồ hôi lạnh, không có chỗ trốn.
Sát ý lúc này lại nhớp nháp như thể dưới lớp sát khí mỏng manh này còn giấu một loại dục vọng không muốn người biết, sinh trưởng mạnh mẽ như cỏ dại.
Trước mắt Ác ma vẫn không rõ khao khát còn cấp thiết hơn sát ý này là gì, nhưng hắn luôn là một người vui lòng thuận theo dục vọng của mình.
Chắc chắn sẽ có ngày biết rõ.
Người đàn ông cúi đầu, chăm chú nhìn đôi con ngươi hồng nhạt xinh đẹp, ngọn lửa âm u bùng lên đan xen trong màu vàng.

Ngón tay lạnh lẽo tham tham lướt qua vòng eo săn chắc của thanh niên, dưới hai cơ thể hoàn toàn khác nhau, dòng máu và ngọn lửa lại đang sôi sục như nhau.
“Vậy thì, từ hôm nay trở đi, xin hãy chỉ bảo nhiều hơn.”
Giọng hắn nhẹ nhàng, âm thanh trầm thấp tràn ra từ răng môi, “Kẻ thù truyền kiếp… thân yêu của tôi.”.


Bình luận

Truyện đang đọc