TÌNH NỒNG NGƯỜI KHÔNG BIẾT


Edit: Khánh Nhi
Beta: Heulwen

 
Do có Tạ Thanh Sam làm sếp lớn nên phòng làm việc rất ít khi xảy ra tranh chấp này nọ, nhưng không có nghĩa là những chuyện này không tồn tại, Thời Thiển cũng không muốn qua lại quá nhiều với Uông Mạn Quyên, sau khi nói một câu “Không phải”, cô mỉm cười nhận bản vẽ cô ta đưa: “Mạn Quyên, chị còn sửa bản vẽ của chị, lát nữa sẽ xem qua giúp em, em chờ một chút.”
 
Bản vẽ thiết kế không thể có bất cứ một sai lầm gì, mỗi đường cong, mỗi số liệu, đều có khả năng sẽ gây ra hậu quả rất nghiêm trọng, bây giờ trên máy tính có các loại phần mềm trợ giúp rất hữu ích, nhưng nếu không có nhà thiết kế tài hoa, cuối cùng tạo ra bản vẽ cũng chỉ là vật rỗng tuếch.
 
Thấy Thời Thiển đồng ý, Uông Mạn Quyên trở lại bàn làm việc, về chỗ của mình, cô ta khịt mũi: “Có gì đặc biệt hơn người chứ, không phải là chỉ làm việc lâu hơn mình một chút sao.”
 
Cô ta nhìn album ảnh trong điện thoại, nhìn thoáng qua những ảnh chụp mà mình mới chụp, trong lòng nổi lên một chút tâm tư.
 
Công việc trên tay Thời Thiển không cần phải làm gấp nên buổi tối cũng không cần ở lại tăng ca, vừa đến giờ về cô lập tức thu dọn bàn, chào hỏi mọi người rồi nhanh chóng ra về.
 
Đang là đầu xuân nhưng cảnh vật trên đường vẫn còn trắng xóa, hơi chút lộ ra sự bình yên của thời gian, nhìn khung cảnh xung quanh khiến lòng người thêm chút thanh thản.
 
Cô đi bộ đến tòa nhà đối diện ở bên đường, nhìn ngó xung quanh một chút thì thấy được hình bóng quen thuộc đã chờ ở đây.
 

Dáng người của cao lớn người đàn ông đứng bên cạnh xe, trong khung cảnh bình yên này, nụ cười của anh ôn hòa, vừa dễ gây xa cách lại vừa khiến cho người khác tò mò muốn đến gần.

 
Nhất thời Thời Thiển không biết nên nói cái gì, chỉ mỉm cười, ánh mắt dịu dàng như ánh hoàng hôn còn chưa kịp tan đi.
 
“Em ngồi ghế bên cạnh ghế lái đi, người bạn kia của em…… Không tới sao?”
 
Anh cong cong khóe môi, âm thanh xuyên qua không khí truyền tới tai cô, hơi thở của anh nhè nhẹ phả ra, rất khó nói nên lời, như một tầng dòng nước ấm vụn vặt lướt qua làn da.
 
Thời Thiển nhớ tới dáng vẻ tức giận của Hề Ôn Ninh lúc nãy, không khỏi nở nụ cười: “Đừng nói nữa, cậu ấy sắp tức chết rồi, trong nhà đúng lúc có việc nên cậu ấy không đi được, chúng ta đi thôi.”
 
Thật ra khi Hề Ôn Ninh cũng biết thân phận thật sự của "Bác Diễn" chính là Tùy Cẩn Tri, kích động tới mức nói năng lắp bắp , xin cô lần sau nhất định phải để cô ấy gặp mặt đại thần một lần, muốn trực tiếp nghe giọng nói nói tuyệt vời một chút.
 
Tùy Cẩn Tri mở cửa ghế phụ ra cho Thời Thiển, sau đó mới vòng qua bên kia, khom người ngồi xuống.
 
“Cuối cùng thì hôm nay anh cũng rảnh, nhưng mà thật khó mới được nghỉ ngơi một ngày, còn phải ra ngoài ăn cơm, cũng rất mệt đó.”
 
Cô lại thử dài lần nữa, đại thần mà mấy năm nay cô thích, giờ phút này lại đang lái xe bên cạnh cô, cảm giác này vừa hoang mang lại vừa chân thật, lại có một chút gì đó thỏa mãn với hạnh phúc.
 
“Những người tới hôm nay đều là người quen, anh biết bọn họ cũng được một thời gian, với lại bọn họ cũng lớn hơn 1, 2 tuổi, tìm cơ hội mời ăn một bữa cơm là được.”
 
Thời Thiển gật gật đầu, cảm khái: “Có thể nhìn thấy đại thần Bác Diễn chân thật ngoài đời, đã là vinh hạnh rồi.”
 
Anh nghiêng đầu nhìn cô một cái, ánh mắt đen nhánh như có một luồng sáng lướt qua: “Thật không? Em cũng cảm thấy rất vinh hạnh sao?”
 
Cô cứng họng, đành phải gật đầu cho qua rồi vội vàng cúi đầu xem di động, hai người như đang ở trong một chiếc hòm đóng kín, khi nói chuyện dường như hơi thở ấm áp đang lưu động trong không khí, việc này càng làm cho cô ngượng ngùng không dám mở miệng nhiều, sợ sẽ mất đi bầu không khí bình yên này.
 
Mãi Thời Thiển mới tập trung lại được, tiếp tục nhìn giao diện của Weibo, thật ra từ tối hôm qua đã bắt đầu, trang cá nhân của cô đã được tag vào bộ phim rồi.
 
Đây là bản trailer không quá ba phút, tên dàn cast dần lộ ra nhiều người hơn, những fan cuồng giới lồ ng tiếng của các diễn viên vẫn đang gào thét, lần tung trailer này chắc chắn sẽ làm giảm sức nóng của những lời đồn với bài đăng của đại thần rồi.
 
Trên tài khoản ‘Diều giấy’ của Thời Thiển, cột thông báo của cô đã thông báo là nick của cô được nhắc tới hàng nghìn lần rồi, Hề Ôn Ninh còn nói với cô là được xếp trong hàng với các nhân vậy lớn như vậy thì mỗi ngày phải đi thắp hương lễ Phật để bày tỏ lòng cảm ơn——
 
‘Tổ phối âm tiếng Trung ‘Nghiêm Sương Đã Sát’.’: “Bộ phim truyền hình tu tiên 《 Ma vì quân 》 thông báo thông tin! Biên kịch: @Tiểu tỷ tỷ tạp man, phía đạo diễn: @Nghiêm sương đã sát-Tiểu Thái, phía lập kế hoạch đồng góp phần sản xuất: @Cute vô đối_ Diều Giấy, @ÔnKitty và bên diễn viên chính có ‘Trạch Quân- @Bác Diễn’, ‘Diêu Đào-@Thanh Cảnh Đăng’, ‘Thanh Nhượng-@Độc Lãm Nguy Lâu’, đôi lời bộc bạch của dàn diễn viên do @Nam PhongVi Ý.”
 
 
Thông báo nhỏ ngắn gọn này, gần như mọi thứ đều hoàn hảo.
 
Đại thần Bác Diễn…… Cũng chính là Tùy Cẩn Tri, anh cũng nói vài câu lời kịch trong đoạn trailer này, nhưng nghe đi nghe lại vẫn như lần đầu vậy, khi Thời Thiển ghi âm được, lặng lẽ thu mình trốn trong ổ chăn nghe mấy lần.
 
—— “Tại sao cậu luôn hỏi nhiều như vậy, đồ đệ của tôi?”
 

—— “Trạch Quân không cầu vinh hoa phú quý, nếu từ đây có thể có được một người tri kỷ, thì cũng không uổng công sống cuộc đời này.”
 
—— “Mặc kệ trước đây ngươi làm sư phụ phái nào đó, chỉ cần đã về ma đạo của ta, thì phải vì ta mà nguyện trung thành!”
 
Khi Trạch Quân tu tiên, lặng im ẩn nhẫn, tiên khí lượn lờ xung quanh, Tùy Cẩn Tri cũng thể hiện ra được vẻ cấm dục và ẩn nhẫn như vậy, làm người nghe ta nghe thấy mà dậy sóng trong lòng, lỗ tai cũng nóng đỏ bừng lên.
 
Cho đến khi anh nói giọng lúc hắc hóa, sau khi nghe được trong lòng Thời Thiển chấn động mạnh, quả thực vô cùng ma mị…… Mẹ nó, khuôn mặt này, giọng nói này, thật sự quá phạm quy có được không?
 
Cũng không có gì lạ nếu như các fan của đại thần nghe xong rồi bùng nổ om sòm trên diễn đàn.
 
“Mới vài phút, tui cũng đã bị ngược đến phát khóc đây #QAQ#.”
 
“Vì cái gì từ đầu tới cuối toàn là dắt lừa thuê thế này, tại sao… Tại sao đang ngọt lại thành đắng cay thế này!!!”
 
“Giọng nói của Bác Diễn dù lạnh nhưng lại thâm tình, tại sao trên thế giới này lại có một đại thần trời sinh đã có diễn cảm tốt như vậy, lâu rồi đại thần cũng không nhận lồ ng tiếng mà vẫn hay như vậy!”
 
Bây giờ, một chủ đề để bàn tán mới lại nổi lên.
________________________________
 
Nơi họp mặt nhỏ của nhóm được tổ chức ở một con phố ẩm thực có tiếng tại thành phố S, nơi này không chỉ có một nhà hàng nổi danh, mà là toàn bộ con phố đều toát lên phong cách Nhật Bản, toàn bộ con phố ẩm thực chủ yếu bán đồ ăn Nhật, tựa như bản dupe nơi góc phố của thị trấn Tokyo vậy, liếc mắt một cái nhìn thấy tất cả đều trải dài ánh đèn, nhìn không thấy điểm cuối.
 
Đây cũng là địa điểm tụ họp, gặp mặt được người trẻ tuổi và học sinh ưa chuộng.
 
Tùy Cẩn Tri dừng xe ở đầu phố, hai người đi bộ tiến vào phố ẩm thực, chỉ chốc lát sau đã tìm được nhà hàng mà bọn họ hẹn gặp mặt, người phục vụ đưa bọn họ đến lối chính của nhà hàng, thỉnh thoảng bên trong truyền ra tiếng cười nói ríu rít, trộn lẫn ở bên nhau hình thành một chiếc vòng tròn khép kín ấm áp.
 
Tùy Cẩn Tri giơ tay gõ gõ cửa, rất nhanh đã có người ra mở cửa, khi nhìn thấy hai người bọn họ sóng vai cùng xuất hiện ở bên ngoài, đối phương hơi giật mình: “Hai người là……?”
 
Thời Thiển thấy tình huống này, cô chủ động chào hỏi: “Diều Giấy và Bác Diễn.”
 
Ừm, nói như vậy cũng hơi ngại!!!
 
“Cái gì? Đại thần Bác Diễn tới!!”
 
“Nam Phong, chú mau tránh ra mau tránh ra, để đại thần tiến vào nhanh……”
 
Tức khắc không khí trong gian phòng càng thêm náo nhiệt, Thời Thiển vừa đi đã thấy, còn có mấy người trẻ tuổi, khi nhìn thấy bọn họ đều hiện rõ vẻ mặt kinh ngạc, không khí bên trong đột ngột yên tĩnh lại.
 
Hai người đều là người trưởng thành rồi, Tùy Cẩn Tri có vẻ lạnh lùng trầm tĩnh, vóc người cao lớn, mà Thời Thiển bên cạnh cũng dịu dàng xinh đẹp, cũng khó trách khi nhìn chung bọn họ có chút không hợp nhau.
 
May mắn, lúc này có một người trẻ tuổi tốt bụng mở miệng hoà giải: “Đứng làm gì, mau ngồi đi, học trưởng Bác Diễn, anh tự mình tiếp đón bạn của anh sao!”

 
Thời Thiển cảm giác được lời này có ý trêu chọc, nhưng cô cũng chỉ có thể coi như không nghe thấy gì.
 
Rất nhanh mọi người quay sang chào hỏi lẫn nhau, nên cũng nhanh chóng quen thuộc hơn, ở đây có Nguyên Lật Tử cute, có l0li Thanh Cảnh Đăng xinh đẹp, đàn em Hoàng Vu Quy của đại thần…… Người vừa rồi mở cửa chính là Nam Phong Vị Ý, cô có chút kinh ngạc, không nghĩ tới giọng nói của anh chàng này có vẻ 3D, nhưng dáng vẻ thì lại tràn đầy phong độ và trí thức.
 
“Mọi người đều là người một nhà, không cần khách sáo, hôm nay Bác Diễn nói mời khách, mấy người ăn bao nhiêu tùy thích đi!!!!” Hoàng Vu Quy và Tùy Cẩn Tri đã quen biết nhiều năm, nói chuyện cũng không cần quá bận tâm mọi thứ.
 
Bầu không khí lại tốt hơn một chút, Thanh Cảnh Đăng là cô gái đang đội chiếc mũ lông thỏ vẫn còn đang học cấp ba, giờ phút này đang dùng ánh mắt lấp lánh nhìn bọn họ, cô ấy rất nhiệt tình rót cho Thời Thiển một chén rượu mai, còn bỏ thêm cục đá: “Chị Diều Giấy, rượu này uống rất ngon đó. Đúng rồi, lúc trước chị làm bộ kịch của Anh, năm ngoái em cũng xem bộ kịch đó đó.”
 
Tùy Cẩn Tri ngồi cạnh bên cô, lúc này đang nhìn chằm chằm cái chén, đột nhiên hỏi cô: “Ngày thường em rất hay uống rượu sao?”
 
Thời Thiển còn chưa kịp hoàn toàn bình tĩnh lại được, chỉ có thể thành thật trả lời: “Không uống nhiều lắm, hiếm lắm mới uống một chút rượu vang đỏ.”
 
Người đàn ông kia nghe vậy, giơ tay cầm lấy chén rượu nhỏ trước mặt cô, đổi cho Hoàng Vu Quy bên kia, trầm giọng nói: “Vậy em đừng uống rượu, để cho bọn họ đổi thành nước trái cây.”
 
Khi nói chuyện, hầu kết gợi cảm của anh hơi hơi rung rung, Thời Thiển thấy vậy thì cảm thấy thời gian như chậm lại, trong lòng dao động.
 
Nguyên Lật Tử cũng ở một bên, kêu gào nói: “Khi bọn em nghe nhóm trưởng thổi phồng đại thần Bác Diễn lên trời luôn, em còn mắng anh ấy là kẻ lừa đảo, hiện tại em phục rồi, anh Bác Diễn anh quả thực là…… Chủ tịch lạnh lùng cao ngạo!!?!??”
 
“Lật Tử, em không nên xem tiểu thuyết ngôn tình quá nhiều.” Nam Phong nói, trong lòng đã phát hiện, đôi nam nữ này cho dù nhìn thế nào cũng cảm thấy xứng đôi, không khỏi cười xấu xa: “Đại thần, thật ra em mãi không hiểu, lần trước trên Weibo anh tung câu kia…… Rốt cuộc là có ý tứ gì?”
 
Cậu ấy dừng một chút, bưng chén rượu lên, lại nhắn lại một lần: “Ta còn chưa nhận ra. Nhưng thế giới lại tỏ tưởng…… Chậc, càng ngẫm lại càng cảm thấy không thích hợp nha.”
 
Dù sao thì cũng là người có tiếng giới lồ ng tiếng nên khi âm cuối kia nặng nề nhấn mạnh, sát khí mười phần, làm ‘thanh khống’ như Thời Thiển nghe thấy thì chỉ có nước choáng váng.
 
“A, em có chuyện muốn nói cho đại thần!” Có một cô gái nhỏ nhấc tay nói, cô là nhân viên công tác của xã đoàn, cũng là người lên kế hoạch cho bộ phim lần này, “Trước kia có một bạn nữ giúp đỡ xử lý ‘Fan hâm mộ của Bác Diễn” đi xuất ngoại, về sau không có thời gian làm tiếp, nên em thay thế cô ấy, tới quản lý những công việc hàng ngày trong fan club của anh đó.”
 
Tùy Cẩn Tri lễ phép nhìn phía đối phương gật gật đầu, vốn dĩ đối với chuyện này anh cũng không quan tâm lắm, thoáng chốc, lại giống như nhớ tới cái gì, có lẽ là do đã uống nước qua nước trà, khi nghe càng có một loại thâm ý nào đó, anh chậm rãi nói: “Nếu như được thì có thể có thêm một người tới quản hay không?”
 
Cô gái kia hơi nghi hoặc, Tùy Cẩn Tri nhìn thoáng qua Thời Thiển đang ăn cá thu, nói: “Diều Giấy, em đi làm cùng đi?”
 
Nếu không phải hiểu biết cách làm người của Tùy Cẩn Tri, Thời Thiển nhất định sẽ cảm thấy…… Đại thần là đang trêu cô.
 


Bình luận

Truyện đang đọc